Chương 23: Tự an ủi ở suối nước nóng bị em trai bắt gặp

Edit by Táoo ~

——————————

Người một nhà ở chung phòng gia đình, có một phòng ngủ chính, một phòng ngủ phụ. Đương nhiên phòng ngủ chính là bố mẹ hai người ở, còn phòng ngủ phụ, bố mẹ thêm tiền cho khách sạn đặt thêm một giường ngủ nhỏ hai chị em chia nhau.

Bố mẹ họ đều cảm thấy hai chị em họ cần hoà hoãn quan hệ một chút, phải có cơ hội, nào biết rằng hai đứa con của mình đã hoà hợp tới mức trực tiếp hợp hai thành một.

Trong phòng ngủ phụ khách sạn, Diệp Tiêu Đình dọn vali xong, nhìn cửa toilet, cô đã vào lâu rồi mà vẫn chưa ra?

"Chị, không thì để em giặt quần áo cho?" Diệp Tiêu Đình gõ cửa, cho rằng cô gặp rắc rối khi giặt áo thun kia, dù sao thì ở nhà một ngón tay cô cũng không dính nước. Mấy chuyện giặt giũ nấu cơm này, mẹ mà không ở nhà thì cũng là cậu xử lý, nha đầu kia hoàn toàn là cô nhóc ngốc nghếch không biết chút việc gì.

"Không cần, chị đã giặt xong rồi." Tô Mộ Tuyết vừa nói vừa mở cửa.

Hai mắt Diệp Tiêu Đình sáng ngời, không biết khi nào Tô Mộ Tuyết đã đổi một thân đồ tắm khách sạn chuẩn bị.

Đây là một khách sạn kiểu Nhật, suối nước nóng ở đây rất nổi tiếng, còn là suối tự nhiên ở trong núi, nếu đã tiêu tiền đi du lịch thì nên hưởng thụ một chút.

Diệp Tiêu Đình nhìn thiếu nữ mặc áo tắm trước mắt, mái tóc dài búi cao sau đầu mang theo một chút cảm giác lười biếng. Cổ áo hơi thấp lộ ra một mảng da thịt trắng như tuyết, đối lập với màu đen của áo tắm càng làm da thịt cô nổi bật. Thân hình nhỏ xinh vây trong áo tắm rộng thùng thình, thoạt nhìn có chút đáng yêu, Diệp Tiêu Đình nhìn không thể rời mắt.

Tô Mộ Tuyết chú ý tới tầm mắt của cậu, vừa thẹn thùng lại vừa vui sướиɠ quay đầu đi, "Đừng nhìn chị chằm chằm như vậy, bị bố mẹ nhìn thấy thì sao bây giờ? Mà hai người họ đâu rồi?" Lúc này cô mới phát hiện căn phòng náo nhiệt đã trở nên yên tĩnh.

Vất vả lắm Diệp Tiêu Đình mới thu hồi ánh mắt, ngồi xuống một bên, "Bọn họ sao, tinh thần rất tốt, vừa cất đồ xong đã đi dạo rồi."

"Ừm, vậy cũng phải, bố đi công tác bận rộn như vậy, lâu lắm mới có ngày nghỉ ngơi nên hưng phấn cũng đúng."

"À... Chị này..." Diệp Tiêu Đình gãi đầu ngại ngùng, "Vừa rồi ở trên xe, em xin lỗi, lại làm quá mức như vậy."

Thấy biểu tình muốn khóc của Tô Mộ Tuyết khi vừa xuống xe, trong lòng cậu thực sự ăn năn, tất cả đều do mình không thể nhịn được làm bậy.

"À..." Tô Mộ Tuyết quẫn bách không muốn nhắc tới, vì vậy lập tức đứng lên, "Chị đi ngâm suối nước nóng." Nói xong thân ảnh lập tức biến mất.

"Đầu buổi chiểu mà đã đi ngâm suối nước nóng sao? Chị cũng thật là!" Diệp Tiêu Đình nhìn căn phòng rỗng tuếch, "Thôi, mình cũng đi ngâm suối nước nóng cho thoải mái."

Suối nước nóng ở giữa sườn núi phía trên, bể tắm bình thường chia ra nam nữ hai phòng riêng biệt, còn có các loại bể cộng hiệu khác nhau như sữa bò, hoa hồng, rượu vang nhưng những bể đó đều là nam nữ tắm chung.

Đúng lúc Tô Mộ Tuyết muốn tẩy rửa toàn thân, lập tức chạy vào bể dành cho nữ.

Suối nước nóng tự nhiên, trong không khí còn có chút hương vị của thiên nhiên, cô cởi sạch quần áo vào trong, đem phiền não ngâm đến tiêu tan hết, thần khí sảng khoái, toàn thân thư giãn. Tô Mộ Tuyết nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác thiên nhiên mang tới.

Bởi vì mới đầu giờ chiều, trong suối nước nóng ngoài cô ra cũng không có ai, giống như một mình bao hết cả bể vậy. Tô Mộ Tuyết thích thú dựa vào núi giả sau lưng, nhắm mắt thả lỏng bản thân.

Nhưng mà, trong đầu lại hiện lên hình ảnh Diệp Tiêu Đình.

Khuôn mặt tuấn lãng, giọng nói quyến rũ, còn cả côn ŧᏂịŧ thô to của cậu...

Ánh mắt vừa rồi cậu chăm chú nhìn cô trên xe,lại làm ra chuyện như vậy...

"Trời ạ, mình nghĩ gì vậy chứ?!" Tô Mộ Tuyết đột nhiên lắc đầu, rõ ràng đến suối nước nóng để thay đổi tâm tình, thế mà lại ngược lại, đầu óc toàn tên kia là sao?

Nhưng, thân thể quá nóng, du͙© vọиɠ vốn đã bị áp xuống lại ở trong suối nước nóng dâng lên, ở trong không khí vây quanh cô, cắn nuốt cô.

Hơn nữa, nơi vừa bị cậu chạm vào đến giờ vẫn lưu lại cảm giác cao trào, Tô Mộ Tuyết không tự chủ mà đưa tay xuống dưới, tự mình xoa nắn âʍ ɦộ.

Nhớ tới chuyện hoang đường xảy ra trên xe hôm nay... nếu là trước đây, cô chắc chắn sẽ cự tuyệt cậu, nhưng ngày đó, Tiêu Đình nói yêu cô, trái tim cô ngày càng mềm xuống

Hồi tưởng lại cảm giác thoả mãn căng tràn khi côn ŧᏂịŧ của cậu cắm trong tiểu huyệt mình, ngón tay Tô Mộ Tuyết chậm rãi cắm vào tiểu huyệt.

Thật ra trước nay không phải cô chưa tự an ủi bao giờ, nhưng cũng chưa có một lần thành công đạt tới cao trào, vì vậy tự cô cũng cảm thấy mình lãnh đạm, càng không nghĩ tới một màn này bị Diệp Tiêu Đình bắt gặp.

"A, a, Tiêu Đình, thật thoải mái..." Tô Mộ Tuyết cứ vậy tự an ủi trong suối nước nóng, nói đến cũng lạ, trong đầu chỉ đơn giản là nghĩ tới em trai, thân thể cũng tự động mẫn cảm, dù là ngâm mình trong nước, Tô Mộ Tuyết cũng có thể cảm nhận được da^ʍ thuỷ được chảy ra ngoài.

Biết rõ làm như vậy là không nên... Nhưng, ngón tay dừng không được.

Mãi tới khi nghe thấy tiếng guốc gỗ bên ngoài truyền vào, Tô Mộ Tuyết mới từ trong trầm mê tìиɧ ɖu͙© thoát ra ngoài, ôi trời ơi, cô làm chuyện gì ở đây thế này?!

Cuối cùng, ngại ngùng hơn còn ở phía sau.

"Chị?"

Tô Mộ Tuyết cảm thấy mình gặp ảo giác, sao có thể nghe tiếng của Diệp Tiêu Đình ở bể tắm nữ được chứ?

"Chị? Sao chị lại ở đây? Đây là..."

Gặp quỷ à, sao cảm giác chân thật vật chứ, Tô Mộ Tuyết không kiên nhẫn quay đầu lại, thế mà thật sự nhìn thấy Diệp Tiêu Đình đứng cạnh bể tắm.

Nửa trên thiếu niên để trần, làn da tiểu mạch khoẻ mạnh gợi cảm, xuống dưới một chút, dù là khăn tắm bao quanh vẫn có thể nhìn được dương cụ kích cỡ không nhỏ như ẩn như hiện bên dưới...

Không đúng, thời điểm nào mà còn thưởng thức dáng người nữa?! Tô Mộ Tuyết lập tức đứng dậy, "Em, Diệp Tiêu Đình, sao em vào được? Đây là bể tắm cho nữ!"

"Không phải, đây là bể tắm nam, là chị đi nhầm mới đúng..."

"Mới không phải!" Tô Mộ Tuyết tuỳ tiện lấy khăn tắm che chắn ngực mình.

Dáng vẻ thẹn thùng hoảng loạn này của cô rơi vào trong mắt Diệp Tiêu Đình càng thêm mê người. Cậu đi tới gần cô, "Chị..." Thật muốn ôm cô vào lòng.

"Oa, suối nước nóng này thật lớn, vừa đi leo núi về cảm thấy rất lạnh, mau vào đây ngâm một chút." Giọng nói đàn ông từ không xa truyền tới.

"Không xong, có người!" Diệp Tiêu Đình cảm thấy không tốt, cậu cũng không muốn có người nào nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Mộ Tuyết.

Mà Tô Mộ Tuyết lúc này vẫn đang sững sờ tại chỗ không biết làm gì, giọng nói đàn ông, chẳng lẽ là cô đi nhầm?

Thời điểm phục hồi tinh thần đã phát hiện mình bị Diệp Tiêu Đình ôm lấy, trốn ở mặt sau núi giả.

Người A, "Sao không có ai vậy?"

Người B, "Bình thường mà, mọi người hầu như đều ăn cơm tối xong mới tới."

A, "Tôi còn trông cậy vào việc có con gái đi nhầm vào đây để được ngắm mỹ nữ miễn phí đó."

B, "Thế thì chỉ có cô gái nào ngốc nghếch thôi, đến bể tắm còn có thể nhầm?"

Cô gái ngốc nghếch nào đó giờ phút này đang bị em trai ôm trong ngực, còn cảm thấy oan ức, "Rõ ràng chị thấy..."

"Suỵt!" Diệp Tiêu Đình che miệng cô.

Hừ, không nói thì không nói, Tô Mộ Tuyết tức giận.

Bình tĩnh một lúc, cô phát hiện, giữa hai chân hình như có vật gì cương cứng, cúi đầu nhìn mới thấy, là côn ŧᏂịŧ của em trai không biết từ lúc nào đã dựng lên một cái lều trại dưới khăn tắm, còn đang chạm vào cửa huyệt của mình.