Chương 5: Đã suy nghĩ xong sẽ chết như thế nào chưa?

Là tϊиɧ ŧяùиɠ của Alpha cấp S có mê hoặc quá lớn, vả lại suy nghĩ muốn mang thai của chính cậu cũng quá mãnh liệt nên lúc đầu óc choáng váng mới sinh ra xúc động nhất thời mà làm ra những chuyện khiến người ta thấy hoảng sợ như vậy.

Dù sao hiện tại cũng ăn sạch sẽ, việc cấp bách nhất bây giờ là nhanh chóng rời khỏi đây. Nhưng khi cậu vừa mới mặc áo xong, đến cả quần còn chưa kịp cầm một góc thì bỗng nhiên cảm thấy phía sau tối sầm. Một bóng người cao lớn bất ngờ đánh úp đến, một thứ sức mạnh vô cũng to lớn ném cậu trở lại giường mà không để cho cậu kịp lấy lại tinh thần.

Dung Tước hoảng sợ, tay chân luống cuống sử dụng cùng lúc với ý định muốn bò ra khỏi giường nhưng một đợt pheromone mạnh mẽ lạnh thấu xương ào ào cuộn đến khiến sắc mặt của Dung Tước thay đổi chỉ trong chớp mắt. Sức lực của cơ thể như bị rút cạn, cả người hoàn toàn bị pheromone mạnh mẽ kia làm cho không thể cử động được.

Cậu nghe thấy giọng nói của người đàn ông phía sau giọng trầm bổng vang lên: “Chạy gì mà chạy? Nếu cậu muốn chết như vậy tôi có thể toại nguyện cho cậu ngay lập tức.”

Giọng nói dễ nghe như vậy vào đúng ngay lúc này như một lá bùa đòi mạng đến từ địa ngục A Tì, Dung Tước nghe xong chỉ cảm thấy lông tơ trên người đều dựng đứng hết cả lên, cậu run rẩy ngước đầu lên thì ngay lập tức nhìn thấy người đàn ông trước đó còn bị trói tay sau lưng, đôi mắt chị che lại không biết đã thoát khỏi thân từ khi nào. Lúc này, đôi đồng tử màu vàng kim đang trừng mắt nhìn cậu một cách hung tợn, dáng vẻ hung hăng hệt như muốn ăn tươi nuốt sống cậu.

“Tôi… Tôi…”

Mặc Từ đứng trên cao nhìn chằm chằm người đàn ông đang nằm trên giường không thể nói xuôi câu vì chịu đựng pheromone của cậy áp chế. Mặc dù ngũ quan tao nhã và đoan chính, nhưng dáng người lại vừa gầy vừa nhỏ, đó cũng là dáng dấp của một Omega điển hình. Nghĩ đến mình vậy mà lại bị Omega thấp kém như vậy cưỡиɠ ɠiαи, Mặc Từ cảm thấy đó quả thật là sự sỉ nhục lớn nhất của đời anh.

Tính cách của Alpha trong kỳ động dục sẽ trở nên vô táo bạo và dễ giận dữ, nếu nghiêm trọng hơn còn có thể sẽ mất đi khống chế. Lúc này đương nhiên là lửa giận và lửa tình của anh đang thiêu đốt lẫn nhau đẩy cơn giận đến cực điểm, dáng vẻ của anh bây giờ giống như là có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Dung Tước bị Mặc Từ bóp cổ chỉ cảm thấy phần cổ của mình bất ngờ căng chặt lại, tiếp theo đó là cảm giác hít thở không thông ập đến, sau cùng liền nghe thấy giọng nói âm u và đáng sợ kia vang lên một lần nữa: “Đã nghĩ xong sẽ chết như thế nào chưa?”

Hô hấp của Dung Tước trở nên khó khăn, trong chớp mắt hốc mắt của cậu đã đỏ lên. Cậu run rẩy dùng tay mình bẻ cổ tay đang bóp cổ cậu của Mặc Từ ra nhưng vốn dĩ sức mạnh của Alpha đã bỏ xa Omega, với một Mặc Từ đang phẫn nộ sử dụng pheromone của chính anh để áp chế mình một cách triệt để chỉ làm cho tay chân của cậu trở nên yếu ớt, hoàn toàn không hề có khả năng phản kháng lại.

Cảm giác hít thở không thông càng lúc càng nghiêm trọng, đầu óc của Dung Tước trống rỗng, lỗ tai văng vẳng tiếng vo ve, bản năng cần sự sống mãnh liệt khiến cậu cố gắng bắt lấy bất cứ một tia hy vọng nào. Nửa thân trên đã bị ấn chặt xuống nên chỉ còn chân còn có thể miễn cưỡng cử động được một chút, cậu nâng chân đá loạn dù đó là cái gì với ý đồ muốn đá văng Mặc Từ đang nằm đè lên người cậu.

Nhưng Mặc Từ là người thế nào chứ? Trước đó vì đã say nghiêm trọng nên mới thiếu cảnh giác với Dung Tước, đôi tay của anh bị trói ngược ra sau lưng, thị giác cũng bị đoạt đi nên mới có thể để người khác tuỳ tiện điều khiển. Bây giờ, rượu đã sớm tỉnh được hơn phân nửa, đôi tay của anh cũng được trả tự do, anh ở thế sức mạnh chiếm tuyệt đối cho nên áp chế Dung Tước cũng đơn giản như áp chế một con kiến.