Chương 1

Bên trong một ôn tuyền rộng lớn hơi nước lượn lờ một thiếu niên từ trong nước đi ra, tay chân thon dài, eo lưng mềm mại, bờ mông cong nẩy, mỗi một đường cong đều tinh tế xinh đẹp, phảng phất như Tinh linh Vương tử được sinh ra từ trong nước.

Thiên Âm đứng cạnh ao, trên cơ thể từng giọt nước long lanh theo đường cong truyệt đẹp chậm rãi lăn xuống, thị nữ ở bên cạnh bận rộn dùng khăn tắm mềm mại giúp cậu chà lau sạch sẽ, sau đó dẫn cậu tới nằm lên tháp quý phi thật dài.

Trên tháp trải một tấm thảm dày mềm mại, thoải mái làm từ lông thiên nga, Thiên Âm nằm khép hờ hai mắt, thị nữ dùng khăn tắm cẩn thận chà lau mái tóc ẩm ướt của cậu, từ góc độ của nàng có thể nhìn thấy lông mi dày cong của Thánh tử đại nhân, dưới hàng mi là đôi mắt dày đặc đêm đen, dù có gặp qua bao nhiêu lần nàng cũng sẽ như trước bị dung mạo tuyệt trần của Thánh tử làm cho tim đập chân run.

Lam Chiến Chu ôm hủ cao mật vừa tiến vào đã nhìn thấy được cảnh tượng mỹ diệu, Thiên Âm thân thể được lau khô toàn thân trần trụi nằm trên ghế quý phi, hắn chán muốn chết lắc lư đôi chân, cặp chân trắng nõn thon dài tạo thành những đường cong ưu nhã.

Thân hình Lam Chiến Chu cao lớn, một bộ trường bào tuyết trắng bọc ở trước ngực lộ ra cánh tay rắn chắc cùng một nửa l*иg ngực. Hắn nhẹ nhắm mắt cố gắng không nhìn chăm chú thân thể Thiên Âm, đi đến tháp đem bình mật cao đặt ở trên bàn.

Thiên Âm nghiêng đầu nhìn hắn: “Chiến Chu ca ca’’

“Thánh tử đại nhân”, Lam Chiến Chu cung kính trả lời.

“Đợi một lát ca hạ tay nhẹ chút, lần trước ca làm eo ta hơi đau”, Thiên Âm híp mắt nhẹ giọng nói, ngữ khí vô tình mang theo thân mật cùng làm nũng.

“Được”, Lam Chiến Chu thấp giọng trả lời.

Lam Chiến Chu vươn tay vào hủ cao mật đào 1 khối cao to, đặt vào lòng bàn tay xoa nắn khiến chúng trở nên ấm áp, sau đó nhẹ nhàng bôi lên lưng Thiên Âm.

Thiên Âm mẫn cảm khẽ run lên.

Lam Chiến Chu thủ hạ nhất đốn (*), động tác càng mềm nhẹ, mơn trớn bả vai tinh xảo mượt mà, đường cong duyên dáng sau lưng cùng với hai chân thon dài thẳng tắp. Da thịt Thiên Âm được cao mật cực phẩm dưỡng cực kỳ non mềm, nhẹ nhàng ấn vào sẽ để lại vết màu hồng hồng, Lam Chiến Chu cẩn thận mơn trớn mỗi tấc da thịt cho đến khi toàn bộ mật trong tay đều bị da thịt Thiên Âm hấp thụ.

(*) thủ hạ nhất đốn: dưới tay dừng lại một chút ( Cảm mơn sự giúp đỡ của bạn meovu (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥ )

Cuối cùng hai tay nâng hai khối thịt mông mềm mại tươi tốt, bàn tay to ở trên cái mông cong nẩy xoa nắn qua lại, mỡ bị hòa tan tràn đầy thấm sâu vào kẽ mông, theo tư thế hai tay xoa nắn mà mông nhỏ lấp lóe ánh nước, yết hầu Lam Chiến Chu trượt lên trượt xuống, lực đạo trên tay ngày càng lớn.

Lam Chiến Chu hai tay dùng lực mở ra hai phiến mông ép sát làm lộ ra kẽ mông sâu thẳm ở giữa. Sâu trong kẽ mông mỡ đã thấm vào từ sớm, dưới ngọn đèn hơi mờ phát ra ánh nước da^ʍ mỹ, ở giữa kẽ mông tiểu hoa tinh xảo phấn nộn nhẹ nhàng mấp máy, trên nếp uốn dày đặc ánh nước.

Mông bị tách ra làm Thiên Âm có cảm giác không thoải mái nên hơi hơi nhếch cái mông lên vặn vẹo thân thể một chút, cái mông tươi tốt khẽ lắc lư vài cái câu đi tầm mắt của người khác.

“Ân ~ ”, Thiên Âm nhỏ giọng ngâm một tiếng.

Lam Chiến Chu nhất thời cảm thấy cả người mình khô nóng, hạ thân căng thẳng, rất muốn liều lĩnh đem đầu chôn sâu vào giữa kẽ mông đang phát ra mùi hương tuyệt vời kia, đồng thời dùng miệng ngậm lấy đóa hoa nhỏ xinh đẹp kia.

Lý trí chiến thắng ham muốn, Lam Chiến Chu căng mặt không nói một lời tăng thêm lực đạo trên tay, chầm chậm xoa nắn hai cánh thịt mông làm cho hai phiến mông đè ép vào nhau phát ra một vài tiếng vang. Cúc huyệt bị chen qua chen lại làm hương cao thấm vào khiến nó càng thêm ướŧ áŧ mềm mại, thậm chí còn bị xoa đến hơi mở ra cái miệng nhỏ nhắn.

Thiên Âm cảm nhận được mông mình bị một lực lớn tách ra khép lại, các huyệt đều bị chen đến tê dại, cao mật ướŧ áŧ theo kẽ mông thấm đến sâu bên trong mật huyệt, lại động lại ngứa.

Lần nào cũng như vậy, hắn lúc nào cũng đặc biệt thích đùa bỡn mông của mình, Thiên Âm nghiêng mặt nhìn gương mặt nghiêng anh tuấn của Lam Chiến Chu, chỉ thấy hắn cắn chặt khớp hàm, cằm buộc chặt, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm kẽ mông của mình.

Thiên Âm có cảm giác miệng huyệt nhỏ ở mặt sau sắp bị ánh mắt nóng cháy của hắn đốt ra lửa.

Lam Chiến Chu không ngừng lấy tay tách mở thịt mông xoa nắn qua lại cho đến khi mỡ trong tay đều bị da thịt Thiên Âm hấp thu. Hắn lại tiếp tục đào thêm một khối mỡ lớn vẽ loạn trên mông cậu, tiếp tục xoa nắn, hắn dùng một tay tách thịt mông ra, một tay còn lại thò ngón tay vào giữa kẽ mông, dọc theo kẽ mông xoa nắn qua lại, kí©h thí©ɧ vòng eo Thiên Âm trầm xuống, càng nhếch mông lên cao.

Thị nữ tại bốn phía lặng lẽ giương mắt xem tình cảnh trên tháp quý phi. Thánh tử đại nhân cả người trắng bóc trơn bóng từ đầu đến chân đẹp không ai bằng, hắn hơi ngửa đầu, eo lưng thon gầy hạ thấp, cái bụng bằng phẳng dán trên đệm, sau đó cái mông nở nang lại nhếch lên cao phô ra đường cong cong nẩy. Còn Lam gia Nhị công tử tuấn mỹ tựa đá cẩm thạch điêu khắc (*) đang cuối đầu, dùng lực một tay tách ra cánh mông cong nẩy, một tay còn lại ngón tay xoa nắn giữa kẽ mông.

(*) Ý nói anh đẹp hoàn hảo và đẹp sang như đá cẩm thạch được điêu khắc hoa lệ.

Có lẽ là do dùng mỡ quá nhiều thị nữ thế mà nghe được tiếng nước dinh dính tại kẽ mông Thánh tử do Lam đại nhân xoa nắn, thị nữ lặng lẽ cuối đầu nuốt một ngụm nước miếng.

Lam Chiến Chu mê muội xoa nắn kẽ mông Thiên Âm thế mà vẫn có thể trách được miệng cúc huyệt ở mặt sau.

Đây là quy định của Thánh điện từ xưa đến nay, chỉ có thời điểm cầu phúc Thánh tử mới có thể bị đυ.ng vào miệng hoa huyệt, miệng cúc huyệt và đầṳ ѵú.

Thiên Âm bị hắn xoa mà vòng eo bủn rủn, mông càng bị lực lớn xoa nắn đến nóng lên, miệng nhỏ ở mặt sau tuy không bị đυ.ng vào nhưng đã sớm bị chen đến tê dại, Thiên Âm đành phải biếng nhác nói: “ Mặt sau đã có thể”.

Lam Chiến Chu giật mình bừng tỉnh, khàn giọng nói “ Xin lỗi”, cầm lấy một căn bạch ngọc tinh tế điêu khắc thành chày ngọc ở trên bàn. Chày ngọc (*) một đầu mềm mại dùng để hút nước được vải vóc cuốn lấy, hắn dùng vải vóc dính mỡ nhẹ nhàng đặt tại tiểu cúc huyệt đã bị xoa mở của Thiên Âm.

(*)chắc là cái dài dài đó đó :))

Đầu chày ngọc không lớn, vừa vặn che được cúc huyệt của Thiên Âm, Lam Chiến Chu mềm nhẹ xoay tròn vài cái, khống chế lực đặc biệt nhẹ, đem nửa đầu chày ngọc nhét vào miệng cúc. Thiêm Âm cảm giác được miệng cúc huyệt bị đầu chày ngọc nhẹ nhàng mở ra, không có cảm giác không thoải mái, hắn theo bản năng siết chặt cúc huyệt, cái miệng nhỏ nhắn ở mặt sau thế nhưng chỉ một lần là có thể đem nửa đầu ngọc chày hấp thụ chặt chẽ, dễ dàng.

Lam Chiến Chu lưu luyến không rời buông tay, nhớ lại dư vị thông qua chày ngọc mà cảm nhận được cảm xúc mềm mại của cúc huyệt. Ánh mắt hắn nóng bỏng nhìn chằm chằm chày ngọc bị cửa huyệt bí ẩn của Thiên Âm hấp thụ chặt chẽ, chờ đầu chày ngọc có tẩm hương thơm chậm rãi thấm vào bí khẩu.

Đợi đến khi hương cao ở đầu ngọc chày bị hấp thụ toàn bộ, Lam Chiến Chu cầm lấy chui ngọc chuẩn bị rút ra. Ngoài ý muốn là cúc huyệt cắn phi thường chặt chẽ, hắn thế nhưng phải dùng đến mấy phần khí lực mới rút ra được. Tiểu huyệt mượt mà bóng loáng, cánh hoa da^ʍ mỹ co rút mấp máy, cái miệng nhỏ nhắn khép kín bị mở ra lại khôi phục như lúc ban đầu.

Lam Chiến Chu trong tâm cuộn trào mãnh liệt, chưa bao giờ bị người khác chạm vào điều giáo, chưa có tiểu động nào có lực cắи ʍút̼ cùng trạng thái khôi phục tốt như vậy. Sau này khi Thánh tử đại nhân trưởng thành chắc chắn sẽ khiến cho biết bao nhiêu người thần hồn điên đảo, muốn khóa chặt hắn dưới thân để hung hăng yêu thương.

Thiên Âm biếng nhác nằm trên tháp vòng eo thon gầy khẽ giật giật, luôn ở tư thế nằm sấp làm cho hắn mệt muốn chết, không biết vì sao hôm nay thời gian Chiến Chu hầu hạ hắn lại đặc biệt dài, hắn mở miệng miễn cưỡng: “ Được chưa ?”

“Còn 2 lần nữa xin Thánh tử đại nhân hãy kiên nhẫn chờ.” Lam Chiến Chu nói xong lại đem ngọc chày dính đầy mỡ nhẹ nhàng đâm vào cửa sau của Thánh tử đại nhân.