Chương 35

Tuy rằng K vì Đường Nhẫn mà chọn loại dịch tiêu độc ôn hoà, thế nhưng bàng quang Đường Nhẫn vẫn bị kí©h thí©ɧ mạnh.

A Uy ở một bên nhìn Đường Nhẫn thống khỗ giẫy giụa thân thể, bắp thịt to lớn mang theo một số vết thương, đường nét duyên dáng này vặn vẹo lắc lư thực sự vô cùng mê người.

Trong bóng tối, Đường Nhẫn rêи ɾỉ, khó khăn thở dốc, đầu óc của hắn đã bị hạ thân đang chịu thống khổ khiến nó tràn ngập sợ hãi.

Thế nhưng ý nghĩ vui thích lại làm cho trái tim hắn không ngừng run rẩy, tất cả đều là K cho hắn, tất cả đều thực hiện dưới tầm mắt của K, thân là một tên nô ɭệ như vậy cũng là một loại hạnh phúc.

Thời gian nửa tiếng nhanh chóng trôi qua nhưng đối với Đường Nhẫn nó lại dài dằng dặc, khi hắn cảm thấy hạ thể của mình sắp bị dịch tiêu độc làm trướng hết mức đột nhiên có một luồng trọng lực hút chất dịch ra.

A Uy thải chất dịch ra, hắn đứng một bên nhìn chất lỏng chảy ra hết sau đó liền dùng xilanh tiêm chất dịch ngược vào một lần nữa.

"A!"

Vừa mới buông lỏng không tới nửa khắc Đường Nhẫn đã cảm thấy cảm giác căng trướng đáng sợ kia, hắn nha nha rêи ɾỉ, dù như thế nào cũng không nguyện ý phối hợp.

Thế nhưng do tứ chi đều bị trói trụ thế nên hắn không thể chống cự, hắn rất nhanh chóng chấp nhận sự thật rằng bàng quang mình lại bị rót đầy chất lỏng lần nữa, bên dứoi khăn trùm đầu cũng truyền ra tiếng gào thét rêи ɾỉ.

Ngược lại, việc bàng quang bị rót đầy chất lỏng càng làm Đường Nhẫn thêm sợ hãi, trước đây hắn cũng từng bị K dạy dỗ hạ thân, nhưng bất quá khi đó cũng chỉ là vui đùa mà thôi, mà hiện tại việc không ngừng rót dịch tiêu độc vào bên trong hạ thân mình tựa hồ không phải đơn giản là cho vui.

Không bao lâu có người tiến vào nói với K

"Tiên sinh, cơm trưa đã chuẩn bị xong. Khi nào có thể mang món ăn lên?"

K liếc nhìn dòng nước đang chảy ra từ ỗng dẫn đường tiết niệu của Đường Nhẫn, cười nói

"Có thể dọn lên rồi, dụng cụ ăn của ta cũng đã chuẩn bị xong."

Lần cuối cùng được thải chất lỏng từ bàng quang ra, Đường Nhẫn cũng được giải trừ trói buộc, sau đó có bốn người nắm lấy tay chân hắn đồng thời nâng lên.

Vì luôn trong trạng thái bán thiếu dưỡng khí nên thần trí hắn đã có chút mơ hồ, mãi đến khi hắn cảm thấy mình đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ năm trên bàn ăn đá hoa cương lạnh băng mới vùng vẫy một hồi.

A Uy cùng ba trợ thủ khác cấp tốc mạnh mẽ đem tứ chi của Đường Nhẫn kéo căng ra, sau đó dùng còng da cố định tại bốn góc bàn.

Thân hình to lớn đẹp đẽ của Đường Nhẫn hoàn toàn bị mở ra, không có gì được che chắn.

Thân thể của hắn đã được tẩy sạch sẽ, tỉ mỉ, da thịt bóng loáng hơi hiện ra một tầng hồng.

K lăn ghế đến cạnh bàn ăn, gật gật đầu, ra hiệu có thể bắt đầu dọn thức ăn lên.

Hai tên đầu bếp đứng bên cạnh Đường Nhẫn, khả năng là hai tên này cũng lần đầu được yêu cầu phải bày thức ăn trên cơ thể người, hai người đều có chút sốt sắng.

Tên đầu bếp nhìn chằm chằm vào bộ ngực cùng bụng đang phập phồng của Đường Nhẫn, không nhịn được duỗi tay qua sờ, sau đó mới múc một muỗng salad muối từ từ trải lên.

Salad muối lạnh như băng tương tác với nhiệt độ nóng bỏng trên da làm cho đối phương không nhin được mà rêи ɾỉ một tiếng, doạ sợ đầu bếp trẻ đang dọn salad một chút, hắn còn tưởng rằng nam nhân trùm đầu này đang bị hôn mê, không nghĩ tới đối phương vẫn còn tỉnh.

Rất nhanh, trên ngực cùng bụng Đường Nhẫn đã bị trải lên một lớp salad muối dày đặc, sau đó tên đầu bếp lớn tuổi đem ra một cái mâm còn toả nhiệt khí, rau dưa, hoa quả được cắt thành miếng cùng với tôm lột vỏ óng ánh long lanh bắt đầu được bày ra trên lớp salad.

K ngồi một bên, hứng thú mà nhìn l*иg ngực cùng bụng Đường Nhẫn được bày đầy đồ ăn tinh xảo, ngon miệng, hắn đã muốn làm vậy với đối phương từ lâu, nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân mà vẫn chưa tìm được cơ hội, hiện tại, cuối cùng hắn cũng có thể thấy tiểu nô ɭệ khả ái của hắn dứoi tình trạng hoàn toàn bị khống chế.

Sức ăn của K không lớn, lấy rau quả làm chủ đạo, bởi vì thân thể hắn mới hồi phục không lâu, bác sĩ yêu cầu cần bổ sung nhiều dinh dưỡng, cho nêm mỗi món ăn đều cho thêm một chút tôm.

Sau khi đầu bếp dọn xong tất cả món ăn, lấy ra từ phía sau xe một bình rượu vang đỏ, giữa lúc hắn muốn đổ rượu vào ly mang qua lấy lòng K thì A Uy đã bước đến nhận bình rượu.

K dùng nĩa sâm một miếng súp lơ, salad muối trên bụng Đường Nhẫn nhúc nhích một chút, vừa bỏ mĩ vị vào miệng hắn vừa dặn dò A Uy

"Rượu này rất ngon, trước tiên chiết nửa bình đi, còn lại để bữa tối."

Đường Nhẫn trầm mặc cắn bóng cao su trong miệng, cái bịt mắt bằng da ngăn chặn hai mắt đang muốn mở theo bản năng của hắn.

Sau khi bị bày đồ ăn lên ngừoi hắn đã bắt đầu hiểu quyết định của K, đối phương muốn hoàn toàn vật hoá mình.

Biện pháp này đã từng nghe qua khi K doạ mình, thời điểm nghe K miêu tả hắn cảm thấy vừa sợ vừa hưng phấn, mà hiện tại, K từng bước từng bước gia tăng điều giáo với mình, chính mình càng hưng phấn hơn sợ hãi.

Nếu như có thể làm cho mình triệt để thuộc về K, thì dù có trở thành một món đồ vật không thể hoạt động hay nói chuyện cũng không sao.

Nam căn bị nâng lên nhẹ nhàng, Đường Nhẫn phát ra một tiếng rêи ɾỉ, cảm giác chất lỏng chảy ngược khiến Đường Nhẫn cảm thấy đau đớn, nhưng cũng mang lại hưng phấn.

Nửa bình rượu cũng không ít, Đường Nhẫn liền cảm nhận được một áp lực rất lớn tại bàng quang, mà nơi hắn bị cắm ống vào cũng bị khuất nhục làm cho cương cứng.

Rượu vang đỏ không ngừng bị rót vào, thân thể Đường Nhẫn theo bản năng muốn đẩy dòng chất lỏng đó ra, A Uy lấy xilanh ra, sau đó nhanh chóng dùng một cái kẹp, kẹp đầu ống dẫn đã lộ ra một ít rượu lại.

"Nha nha..."

Thân thể Đường Nhẫn bị cố định chặt chẽ, hạn chế động tác giẫy giụa của hắn, chỉ có tiếng rêи ɾỉ đau đớn cùng hưng phấp truyền ra từ cổ họng nói cho mọi người xung quanh biết thân thể này hiện tại có bao nhiêu dâʍ đãиɠ.

K mìm cười cầm cái nĩa bạc đưa đến đầṳ ѵú Đường Nhẫn, sau đó nhẹ nhàng gảy đầṳ ѵú đang vì du͙© vọиɠ mà trở nên cứng rắn kia.

Đường Nhẫn bị trêu chọc càng khó nhịn, cái mông đã không chịu được mà ma sát chuyển động trên bàn ăn.

K liếc nhìn nam căn cương cứng nhưng lại không thể cương cùng cái mông hơi vặn vẹo của đối phương, nói

"Được rồi, có vẻ khay thức ăn đáng thương của chúng ta muốn nhiều đồ vật tiến vào bên trong nữa, A Uy, ngươi đi lấy ít thứ đến, nhét vào cái động phía sau kia, đừng để nó đói."

Đường Nhẫn không nghĩ tới K còn tiếp tục dằn vặn thân thể đang bên bờ vực cao trào du͙© vọиɠ, tuy rằng hắn yêu thích loại kɧoáı ©ảʍ này nhưng không thể phát tiết làm hắn sinh ra bào xích cùng sợ hãi.

"Nha nha nha..."

Hắn phát ra một chuỗi rêи ɾỉ, đầu cũng bắt đầu run lên, cái đùi bị kéo ra run rẩy từng cơn.

"Một cái khay thì không thể tự phát ra âm thanh."

K thả cái nĩa xuống, lấy tay kéo dây cố định cổ lại, Đường Nhẫn hoàn toàn bị ép sát xuống bàn, K khoá chặt dây lại, yếu hầu của đối phương vì bị đè nén mà phát ra âm thanh hơi nhỏ.

A Uy trở về, mang theo hai viên love egg.

Hắn bỏ love egg vào bên trong một cái bαo ©αo sυ, bôi một lớp gel bên ngoài bao, lúc này mới đem love egg nhét vào cái miệng nhỏ phía sau đang mấp máy của Đường Nhẫn.

Dòng điện được bật lên, bên trong cổ họng Đường Nhẫn phát ra âm thanh ùng ục, tiếng rêи ɾỉ của hắn không thể phát ra, thân thể cố gắng giẫy giụa nhưng bị trói buộc chặt chẽ áp chế lại.

K sâm một con tôm bỏ vào miệng, sau đó dùng cái nĩa sờ vào đường kinh mạch nổi lên rõ ràng trên nam căn đang căn trướng, như không mà nói với A Uy đang đỏ mặt tía tai

"Rót cho ta một ly rượu."