Chương 1

Sau khi Nguỵ Cửu cùng Tạ Vấn Thiên xuống tầng hầm, chỉ còn lại Đường Nhẫn và K

K chậm rãi thôi động ghế lăn, từ trên tường lấy xuống một cái roi da, Đường Nhẫn trầm mặc nhìn tất cả những thứ này.

Hắn biết mình phạm vào sai lầm ngất trời, hiện tại là lúc bị trừng phạt.

"Xin lỗi K, ta không biết Tạ Vấn Thiên là bằng hữu của ngươi"

Đường Nhẫn nổ lực giải thích, nhưng K chỉ ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, chỉ vào một bức tường khác treo đầy các loại khẩu cầu (gagball), trầm thấp ra lệnh

"Ngươi đem miệng mình lấp kín lại, ba ngày kế tiếp ta không muốn nghe bất cứ âm thanh nào của ngươi"

Đối với nô ɭệ mà nói, mệnh lệnh của chủ nhân là tất cả

Đường Nhẫn đã đoán được định mệnh của mình trong ba ngày kế, hắn há miệng, trên mặt hiện lên vẻ đầy thất lạc cùng một chút sợ hãi không thể che giấu, thậm chí là hung phấn

Mệnh lệnh của K là không muốn nghe bất kì âm thanh nào của mình, như vậy Đường Nhẫn phải tỉ mỉ châm chước lựa chọn khẩu cầu.

Khẩu cầu thông thường không thể ngăn cản được âm thanh truyền ra, thậm chí có thời điểm người đeo còn có thể mơ hồ nói ra vài chữ

Cuối cùng ánh mắt băng lam của Đường Nhẫn rơi vào một bộ khẩu cầu bơm hơi, khẩu cầu bơm hơi trên thị trường được công nhận là áp chế được khả năng nói chuyện của người đeo thậm chí là cả chức năng hô hấp, tác dụng không chỉ làm đẹp mà còn mang thống khổ không nguôi cho người đeo

K tất nhiên muốn cho mình đau khổ, Đường Nhẫn yên lặng mà hít một tiếng, gỡ khẩu cầu xuống, ngay trước mặt K đem túi da của khẩu cầu nhét vào miệng, sau đó cài dây ra sau đầu

Cuối cùng, Đường Nhẫn bắt đầu bơm hơi cho khẩu cầu, hắn nắm bắt lien tục bộ phận bơm hơi, cái túi da mềm mại trong miệng bị bơm phồng, rất nhanh hai gò má của hắn hơi phồng lên, trong cổ họng cũng vì túi da đầy khí phát ra âm thanh thống khổ nhẹ.

K quan sát thấy cổ họng Đường Nhẫn không ngừng trượt, không nhịn được quyết đoán kêu ngừng, hắn biết rõ rang giới hạn của Đường Nhẫn ở mức đó, hắn chỉ là muốn dằn vặt trừng phạt tên nô ɭệ không nghe lời này, cũng không muốn chơi đùa chết đối phương.

"Được rồi. Bò đến đây đi"

nghe được K, Đường Nhẫn như trút được gánh nặng, hắn lập tức buông lỏng tay đang cầm trang bị, cung kính cúi người bò đến bên cạnh ghế lăn của K

"Quần áo"

K dùng tiên sao chỉ chỉ quần áo chỉnh tề trên người Đường Nhẫn, cũng không muốn thân thể giá trị này bị quần áo che lấp

Khẩu cầu trong miệng cơ hồ thâm nhập vào cổ họng mình, Đường Nhẫn nhẫn nhịn thống khổ cới bỏ quần áo của mình

Hắn đem quần áo của mình cởi ra, tay vừa chạm đến qυầи ɭóŧ K đã kêu dừng lại

"Được rồi. Xoay lung qua đi, hảo hảo chống đất"

Đường Nhẫn biết K muốn bắt đầu quất mình, long mày hắn cau lại, tiếng than thở bị chặn trong cổ họng, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ quay người, hai tay ép vào hai bên, quỳ thẳng than thể

K ngồi ở xe lăn, trầm mặc nhìn chằm chằm vào bắp thịt rắn chắc của Đường Nhẫn, tư thái lung mạnh mẽ, ánh mắt cao lãnh xẹt qua một tia thưởng thức

Hắn hít một hơi, roi dài trong tay run lên, sau đó gào thét quật về phía lưng đối phương

Một tiếng bộp vang lên, phá vỡ sự vắng lặng của địa lao

Thân thể Đường Nhẫn theo roi quật bỗng nhiên run lên, sau đó rất nhanh liền thẳng tấp như cũ bảo trì tư thế

Hắn rêи ɾỉ nhưng bị khẩu cầu thật chặt áp bách lại, chỉ từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ rất nhẹ

Trên da thịt khoẻ mạnh rắn chắc của Đường Nhẫn hiện ra một vết hồng, máu từ những lỗ chân lông nhỏ bên trong từ từ rỉ ra

" Ta rất lâu chưa từng quất ngươi, hẳn là ngươi rất hoài niệm tư vị roi da đi"

Thần tình nghiêm túc, K nhìn đến vệt máu trên lung Đường Nhẫn, trên mặt xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt

Hắn liền nghĩ ra một thủ đoạn, đem roi tiếp theo mạnh mẽ quất lên vết thương kia

Đau đớn kịch liệt hơn cả quất bình thường, Đường Nhẫn trừng mắt, suýt chút nữa đem khẩu cầu trong miệng nuốt xuống, than thể của hắn cũng theo đó mà run rẩy hai lần, nếu không có hai tay được phép chống đỡ trên mặt đất hắn đã ngã rầm trên mặt đất

Những roi tiếp theo rất thống khoái mà liên tục quất tới, đau rất đau, Đường Nhẫn dần khó có thể chịu đựng được, nhưng hắn vẫn tin K sẽ ở lúc hắn không thể chống đỡ được nữa mà dừng tay, lại như mỗi một lần như vậy

Nhưng chẳng được bao lâu, Đường Nhẫn liền nghe được phía sau vang lên tiếng K ho khan kịch liệt, mà roi quất hành hạ mình cũng dừng lại

Hắn vội vàng nghiêng đầu qua chỗ khác, không ngoài ý muốn nhìn thấy sắc mặt K tái nhợt, tay che miệng lien tục ho khan

Bỏ qua mọi đau đớn trên than thể, thậm chí không kịp nhổ ra cái khẩu cầu làm mình hít thở không thong, Đường Nhẫn nhanh chóng quỳ đến bên người K, nắm thật chặt tay của đối phương.

Hắn nói qua trừng phạt chưa kết thúc, cũng sẽ không sớm kết thúc

Nhấn vào nút được đặc biệt trang bị trên xe lăn, bốn tên cận vệ được Đường Nhẫn an bài cho K lập tức mở cửa vọt vào

Bọn họ tuy cầm tiền của Đường Nhẫn nhưng lại hoàn toàn nghe theo chỉ thị của K

"Thay ta quất hắn hai mươi lần, sau đó đem hắn về phòng của ta. Hiện tại trước tiên đưa ta về phòng nghỉ ngơi"

K nói xong từ từ nhắm chặt mắt lại, hắn có vẻ rất mệt, không muốn nói thêm gì nữa.