Chương 20

Chương 20:

"Được..."

Bạch Thấm cảm thấy bầu không khí thật khó chịu, toàn thân vô lực ngã vào lòng Diễm Hồng, há miệng muốn hít vào luồng khí mát mẻ, nơi này khô nóng làm cho thần trí của nàng bắt đầu mơ hồ.

Diễm Hồng cười, cười đến mê người, dùng ngón tay điểm nhẹ chóp mũi của nàng, môi dán lên đôi môi nửa khép nửa mở kia, kịch liệt triển khai nụ hôn sâu. Hai tay khẽ vuốt lấy thân thể mềm mại nóng bỏng kia, thẳng đến khi người kia khó chịu vì sắp không thở nổi mới kết thúc, Diễm Hồng vẫn chưa thỏa mãn liếʍ liếʍ môi, chậm rãi dùng môi vuốt ve gương mặt đỏ thấm, nhìn đôi con ngươi của nàng ý loạn tình mê nhìn chằm chằm bản thân.

Diễm Hồng không cách nào nhịn được, ngón tay đã ở bên hoa huyệt trơn trượt khıêυ khí©h, nắm lấy hoa hạch sưng to lên kèm theo ý xấu xoa nắn, bên tai hài lòng nghe thấy tiếng rêи ɾỉ êm tai của Bạch Thấm, còn cố ý chậm chậm không vào.

"Hồng... nóng qúa.. a... em muốn..."

Bạch Thấm không có cách nào thỏa mãn, đều sắp rơi lệ, hai mắt mờ mịt ẩn nhẫn lẫn thống khổ.

Diễm Hồng nâng cằm Bạch Thấm, chống lại ánh mắt kia, thâm tình hôn lên biểu thị tâm tình phức tạp của bản thân, tuy rằng đạt được thân thể của em nhưng có lẽ con tim của em lại hoàn toàn chưa có đáp án rõ ràng.

"Nói em yêu chị." Giọng Diễm Hồng khàn khàn, vẫn là giọng nói đầy gợi cảm vốn có.

"Ừm..." Bạch Thấm cảm giác mình sắp hòa tan trong du͙© vọиɠ thiêu người, lắc đầu thống khổ như muốn nói gì đó, bên dưới mật hạch nhạy cảm bị người kia thô lỗ đè ép vuốt ve.

Nhìn nàng lắc đầu, Diễm Hồng vốn mang theo biểu tình ôn nhu trong nháy mắt liền đóng băng, mạnh mẽ ở hoa huyệt mềm mại kia vọt vào sau đó rời đi, nhìn Bạch Thấm không dễ chịu, biểu tình của cô lập tức biến thành nổi khổ không nói nên lời.

"Nói... em yêu chị." Diễm Hồng lặp lại, khẽ xoa nắn khỏa tròn trịa, ở nụ hoa đo đỏ dùng ngón tay đè ép xoa bóp.

"Ưʍ... em yêu... em yêu... ừm a... yêu chị."

Bạch Thấm không chịu được thở gấp, kéo lấy tay Diễm Hồng mong muốn người kia nhanh chóng đi vào hoa huyệt không ngừng tràn nước.

Tuy là đứt quãng nhưng Diễm Hồng vẫn coi như nhận được câu trả lời thỏa mãn, đưa ngón tay len lỏi rồi mãnh mẽ đút vào, ôm chặt lấy thân thể người kia, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đang rêи ɾỉ kia.

"Ưʍ...a aa.... ưʍ." Bạch Thấm làm cho thân thể lắc lư, tận tình phóng túng, thẳng đến khi bên dưới thoải mái phóng thích, sau đó mệt mỏi tựa vào trong lòng Diễm Hồng.

Diễm Hồng đem cằm người kia nâng lên, nhìn thẳng vào đôi mắt đẹp của người kia, "Không được đối quá tốt với Bạch Lạc, chị sẽ tức giận cũng sẽ nổi máu ghen, hiểu không?", đôi môi đỏ mộng khẽ hé, chậm rãi nói.

Nhìn gương mặt tuyệt mỹ kia, trong chốc lát Bạch Thấm thất thần, vẫn là nhu thuận gật đầu, giống như làm nũng tựa vào lòng Diễm Hồng, hiện tại nàng thật sự quá mệt mỏi, đầu khóp xương sắp vỡ vụn ra.

Diễm Hồng nhìn động tác nhỏ của người kia, vui vẻ hôn lên những sợi tóc của người kia, vừa nghĩ đến gì đó cô đem người kia nâng dậy, thay nàng lau khô thân thể, nhẹ nhàng thay một bộ đồ, đợi đến khi hai người thay đồ xong, Diễm Hồng bán đỡ Bạch Thấm ly khai.