Chương 1.2: Thô bạo tiến vào (H)

"Ưm"

Nàng vẫn chưa ướt nhưng lại bị xâm nhập vào như vậy, lớp màng non nớt cứ như vậy mà bị hắn phá hủy, đau đớn khiến hô hấp nàng muốn dừng lại, thân thể không co rút, côn ŧᏂịŧ hắn giống như côn sắt đỏ bừng mà xé rách nàng, thân hình mềm mại lại thống khổ đang hướng về phía hắn, vách tường mềm mại co rút không ngừng vì muốn đẩy đồ vật kia ra ngoài, hắn nhịn không được mà bắn ra, cố gắng đâm vào nơi sâu nhất của nàng.

"A"

Đau đớn lại truyền đến, bàn tay của hắn có thể sờ được mồ hôi lạnh của nàng, nàng kẹp chặt eo hắn, cố gắng khống chế thân thể đang muốn trốn, khi nàng vẫn chưa hoãn lại thì hắn lại rút côn ŧᏂịŧ ra.

"Ưʍ..."

Vì ở trong bóng tối nên không nhìn rõ mặt nàng, nàng run rẩy, thân thể co lại một chỗ, tiểu huyệt không có dị vật ngăn chặn, một dòng máu trào ra ở trên khăn trải giường màu trắng, hắn không quan tâm côn ŧᏂịŧ trầy kia, cũng không quan tâm nàng đau đờn như thế nào, lập tức hung hăng mà đâm vào lần nữa.

"Ưʍ.."

Nàng dùng sức mà nắm chặt lấy khăn trải giường, run rẩy mà chấp nhận sự thô bạo của hắn, hắn chỉ lo phát tiết, côn ŧᏂịŧ vừa mới rời khỏi lại đột nhiên đâm thẳng toàn bộ vào trong, côn ŧᏂịŧ thô dài thật dễ dàng mà đâm vào hoa tâm của nàng, khiến nàng đau mà run rẩy không ngừng.

Âm thanh ầm ầm kia đã che lấp tiếng hô hấp nặng nề của hắn và âm thanh máu loãng bị càn quấy trong tiểu huyệt, khiến vận động này trở nên thê thảm hơn, thiếu nữ không có giãy giụa mà lại cắn răng cố gắng phối hợp, nàng giơ hai chân đang run rẩy lên để nam nhân thọc vào rút ra.

"Ưʍ... Ưm"

Sự tra tấn kia không giảm dần theo thời gian, thân thể trắng như tuyết đang ở dưới thân hắn có vẻ nhỏ xinh, cặρ √υ" phát dục hoàn hảo kia đang theo thân thể của hắn mà run lên, nàng ngoan ngoãn lại bất lực mà nhìn trần nhà, bộ dạng khiến người khác đau lòng kia lại khiến hắn muốn phá hủy nàng hơn.

Vẫn luôn liên tục mà thọc vào rút ra, trải qua một thời gian dài thân thể của nàng dường như chết lặng, hắn nhét côn ŧᏂịŧ thật sâu vào cơ thể nàng, cảm giác thân thể đang đè trên người nàng bỗng nhiên thẳng lên, theo sau đó là một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun vào bụng nhỏ của nàng, cuối cùng sau đó hắn mới chịu dừng lại.

Nàng thở hổn hển mà đợi côn ŧᏂịŧ của hắn rút ra, đường đi của hắn giống như bị lừa đốt, nhẹ nhàng co bóp mà loại trừ đồ vật không thuộc về nàng.

"A..."

Hắn đột nhiên rút ra sau đó lật úp nàng lại, bóp lấy eo nhỏ, tiếp đó đem côn ŧᏂịŧ dính máu mà đâm vào cúc hoa, từng chút từng chút mà tiến vào, nàng bị mở rộng ra đôi chút, nơi này không phải là chỗ tiến vào, hắn làm như thế này nàng lại cảm nhận thêm một lần đau đớn, nàng cố gắng nắm chặt lấy khăn trải giường, khớp tay cũng trở nên trắng bệch. Cố gắng cắn môi để dời đi lực chú ý từ cúc hoa nhưng đau đớn vẫn không hề giảm bớt, thân thể không thể chịu nỗi mà run rẩy, sau khi đầu nấm của hắn vừa đi vào thì hắn lại lập tức đâm toàn bộ vào. Nàng bị thọc vào như vậy liền muốn ngất, tay không còn sức để chống đỡ thân thể, ngã trên giường.

Hắn không quan tâm đến cảm thụ của nàng, tay dùng sức mà bóp lấy eo nàng, khiến eo nàng tựa như sắp nứt ra, cuối cùng nàng đau không chịu nổi mà chìm vào bóng tối, hắn cảm nhận được trạng thái của nàng, chậm rãu rút côn ŧᏂịŧ ra, sau đó nhẹ nhàng mà buông nàng xuống.

Máu dính trên đùi nàng đỏ tươi hòa cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng ngà hỗn loạn, cái chân còn lại không cách nào kép kín kia đang run rẩy, mép hoa huyệt bị nhuộm đỏ, thảm không nỡ nhìn.

Cho dù bị đối xử như vậy, nàng vẫn không phản kháng.

Hắn đè lên người nàng, ôm lấy thân thể mềm mại không xương, cúi đầu mà ngậm lấy môi nàng manh theo vị thanh ngọt, hắn hút vài cái, cái lưỡi thò vào trong khoang miệng không có phòng vệ kia, bắt đầu đảo lưỡi.

Vốn dĩ hắn không biết thân thể của nàng mỹ vị như vậy, khiến lòng tham không đáy của hắn vẫn luôn muốn nàng, chưa từng có một nụ hôn có thể mang cho hắn cảm giác trầm luân, khiến cho hắn luyến tiếc rời đi…

Nếu hắn biết, nhất định sẽ không xâm nhập nàng phòng cường bạo nàng.

Nếu hắn biết, nhất định sẽ không chờ đến bây giờ mới muốn nàng……