Chương 37: Nhà mới của cậu không tồi

Cố Hoàn ánh mắt dừng ở trên tay đối phương đang giữ chặt tay mình, cơ thể căng cứng, nhẹ “Ừm” một tiếng.

Chử Tinh Lẫm thấy cậu thừa nhận, lại nói.

“Nếu cậu tìm hắn chỉ là vì liên hệ với tôi, vậy hiện tại không cần nữa.”

“Bởi vì tôi đã biết quyết tâm muốn nương nhờ tôi lần nữa của cậu rồi.”

Cố Hoàn hơi mím môi. Liên lạc với Sở Lẫm để lần nữa nương nhờ vào thế lực của Thái Tử, chỉ là cái cớ của cậu mà thôi.

Cậu muốn tìm Sở Lẫm…… Chủ yếu là bởi vì cậu muốn tin tức tố của hắn.

Nhưng mà lý do này sao có thể nói ra được chứ.

Lông mi vàng mảnh và dày của Cố Hoàn khẽ động, theo bản năng mà lảng tránh ánh mắt đang dừng lại ở trên người mình kia, nói một câu.

“Tôi còn có việc khác muốn tìm hắn.”

Chử Tinh Lẫm thấp giọng cười, nhìn chăm chú vào thượng tướng tóc đen tuấn mỹ, khóe miệng có chút bất giác nhếch lên.

“Đó là bởi vì…… Bởi vì cậu thích hắn sao?”

Đáng tiếc, thượng tướng quyết đoán đến phủ nhận.

“Không.” Không phải loại tình cảm này, Cố Hoàn mi nhăn lại, có chút bối rối mà khẽ cắn môi, có chút khó có thể nói rõ mà phủ nhận nói.

“Không. Không phải.”

Vì sao Thái Tử vừa gặp đã hỏi cậu có phải thích thuộc hạ của hắn hay không, nghĩ như thế nào.

Bộ não của Cố Hoàn bị tin tức tố cực gần kí©h thí©ɧ đến không suy nghĩ được gì, nhưng vẫn phải nỗ lực duy trì lý trí.

Lần trước Thái Tử nằm ở trên giường bệnh,cậu còn không biết tin tức tố của người này cư nhiên lại có lực hấp dẫn đối với cậu như vậy.

Chỉ là đυ.ng vào cơ thể cũng đã có chút nóng lên.

Cố Hoàn muốn hắn bỏ tay ra, nhưng mà sợ sau khi cựu tuyệt sẽ khiến Thái Tử hoài nghi lập trường của cậu, cho nên mới khó xử.

Khoảng cách quá gần.

Chử Tinh Lẫm nhìn đối phương cắn cánh môi đỏ mọng, hơn nữa một bộ dạng kiên quyết phủ nhận cậu thích Sở Lẫm, cho rằng mình rất có khả năng chịu đựng bị hiểu lầm là thích một Alpha.

Ánh mắt không khỏi hơi tối sầm lại.

“Cậu không thích hắn, nhưng hắn rất thích cậu.”

“Cậu yên tâm. Hắn đã đi rồi.”

Nghe Thái Tử nhắc tới Sở Lẫm đã đi rồi, Cố Hoàn hơi giật mình, lập tức hỏi.

“Điện hạ. Vậy hắn đi nơi nào?”

Chử Tinh Lẫm có chút bực bội.

Chẳng lẽ là sau khi hỏi rõ đã đi đâu, để tránh sao?

“Hắn không giống cậu là tướng quân có quân đoàn riêng giống cậu, hắn bốn biển là nhà muốn đi đâu thì đi, tinh cầu bỏ hoang nào cũng đều có thể đi, chờ đến khi trở về không chừng đã sớm coi trọng Omega nào đó, có vợ và con cái làm ấm giường, cậu không cần lo lắng hắn trở về tìm cậu.”

Cố Hoàn nghe được lời này, lông mi khẽ run lên.

Không có phản đối gì, cũng không có nói ra nghi ngờ, giống như cứ như vậy mà cam chịu.

Chử Tinh Lẫm vốn dĩ muốn sau khi nhận được một câu nói thích mình của Cố Hoàn thì liền trực tiếp nói cho Cố Hoàn biết Sở Lẫm chính là mình. Chỉ là không nghĩ tới lý do Cố Hoàn tìm Sở Lẫm khác xa so với hắn nghĩ.

Vậy cậu vì sao còn muốn tìm hắn chứ?

Ngay khi ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Chử Tinh Lẫm dừng ở trên người Cố Hoàn, Cố Hoàn nâng ánh mắt màu vàng có chút lãnh đạm và quật cường nhìn thẳng Chử Tinh Lẫm, bình tĩnh nói.

“Hắn có đưa đồ cho ngài không?”

“Tôi chỉ là muốn hắn đem đồ đưa cho ngài mà thôi, ngài hiểu lầm rồi, tôi xác thực không thích hắn.”

Chử Tinh Lẫm buông lỏng tay bắt lấy cánh tay Cố Hoàn ra, từ trong nhẫn của mình lấy ra tinh thể màu vàng.

“Cậu nói cái này sao?”

Cố Hoàn thở phào nhẹ nhõm.

“Đúng vậy, có nó là đủ rồi.”

Chử Tinh Lẫm nhìn biểu tình của Cố Hoàn, trong lòng luôn có dự cảm không ổn, nhưng mà hắn lại không biết cỗ dự cảm kia là cái gì.

Cố Hoàn bình tĩnh mà cúi đầu.

“Không biết ngài tin tôi hay không.”

“Thứ này. Là tôi ở trong hài cốt của Trùng tộc hôm diễn tập quân huấn nhặt được.”

Chử Tinh Lẫm bị lời này hấp dẫn sự chú ý, tạm thời quên đi dự cảm không ổn của mình, trầm ngâm nói.

“Cậu là nói.”

“Trước kia chưa bao giờ phát hiện ra trong hài cốt của Trùng tộc có cái tinh thể này, lúc ấy Kim Trì có thể dự đoán được Trùng tộc sẽ xuất hiện ở trong sân quân huấn, có thể không chỉ là vì hắn ta phát hiện ra Trùng tộc mà không báo cáo, còn có khả năng khác.”

Cố Hoàn không nói thẳng cái tinh thể màu vàng này có thể khống chế Trùng tộc.

Thứ nhất là bởi vì lúc ấy ở đây không phải là một đám Trùng tộc, không phải là một đám Trùng tộc trong cơ thể đều có tinh thể này, lúc ấy ở đó chỉ có một con Trùng tộc, hơn nữa chỉ có một con Trùng tộc trong cơ thể có tinh thể này, số liệu không đáng tin cậy, cậu không có bằng chứng chứng minh Trùng tộc là bị người khác khống chế, thứ hai là bởi vì cậu cũng không biết cái tinh thể màu vàng này cụ thể được sử dụng như thế nào.

Là một kẻ trước đây từng phản bội không thể khiến người khác tin tưởng.

Cậu không khẳng định chắc chắn tác dụng cụ thể của cái tinh thể này.

“Sau đó công tước Chử Phong Uyên cũng từng bảo tôi muốn hài cốt của Trùng tộc này. Tôi cảm thấy ông ta có khả năng chính là muốn thứ này trên người Trùng tộc.”

Chử Tinh Lẫm con ngươi lóe lên.

“Cậu đưa cho tôi đồ vật như vậy, cũng đủ để chứng minh lập trường của cậu.”

Cố Hoàn vẫn cúi đầu, không ngẩng đầu lên.

Bởi vì tới hoàng cung cần phải mặc lễ phục, hôm nay cậu mặc một bộ lễ phục quân đội, vòng eo mảnh khảnh được thắt lưng buộc chặt “Một tay có thể ôm hết”, dáng người thẳng tắp rắn chắc, sức mạnh và sự tinh xảo ở trên người cậu kết hợp hoàn mỹ với nhau.

Chỉ đứng như thế này thôi cũng khiến người ta muốn chiếm lấy cậu cho riêng mình.

Chử Tinh Lẫm cảm thấy tim ngứa ngáy.

“Sở Lẫm nói với tôi”

“Nếu tôi tha thứ cho sai lầm của cậu.”

“Cậu sẽ nguyện ý dâng lên tất cả đi theo tôi.”

Cố Hoàn lông mi khẽ động.

Không nghĩ tới Sở Lẫm lại đem chuyện này nói với Thái Tử.

Có lẽ, quan hệ của Sở Lẫm và Thái Tử còn thân thiết hơn so với cậu nghĩ.

Sở Lẫm đã nói với cậu rất nhiều điều vừa thật vừa giả.

Chẳng lẽ…… " chí hướng to lớn" muốn làm thế thân cho Thái Tử kỳ thật không phải là chí hướng, mà là sự thật sao?

Cho nên hai người bọn họ mới có thể giống nhau như vậy.

“Đúng, tôi đã nói như vậy, điện hạ.”

Chử Tinh Lẫm thu hồi tinh thể trong tay, tháo một bên gang tay xuống, dùng ngón tay khô ráo không có gang tay nhẹ nâng cằm Cố Hoàn lên.

Ngón trỏ nâng lên chiếc cằm tinh xảo kia, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi Cố Hoàn vừa cắn, động tác của ngón tay rất nhẹ, trong mắt hiện lên đau lòng, cùng với bất đắc dĩ.

Người này chán ghét một Alpha thích mình là thật, hắn phải làm thế nào mới có thể khiến cậu thích mình đây.

“Tha thứ cậu, còn cần một ít thời gian.”

“……”

Vì sao hoàng thúc Thái Tử hai này đều thích động tay động chân với Alpha thế, đây là cách tổ tiên hoàng thất của bọn họ thận cận với cấp dưới sao?

Bị tin tức tố của đối phương bao vây lấy, trong mắt Cố Hoàn hiện lên tia thống khổ.

Khẩn trương nắm chặt ngón tay, bên tai nghe được một câu.

“Có một số ấn tượng thật sự rất khó có thể thay đổi.”

“Hắn nói, tôi muốn một lần nữa hiểu rõ về cậu.”

Cố Hoàn cảm thấy diễn biến này hoàn toàn lệch khỏi quỹ đạo mà cậu dự đoán.

“Điện hạ muốn như thế nào?”

“Tôi cảm thấy nhà mới của cậu không tồi.”