Chương 39: Gặp thoáng qua

Tông Vực và Nguyên Dã nhanh nhẹn đi thẳng tới nhà ăn thứ hai, nơi gần nhất với quầy tiếp đón học viên mới, hai người lười đi bộ, vì vậy họ đi thẳng đến nhà ăn thứ hai.

Ở nhà ăn bên này, Lâm Điềm Điềm đã ăn xong, Hạ Khả Khả biết cô sẽ đến trung tâm mua sắm tổng hợp nên gọi cô lại, định đi cùng nhau, vừa đến trường, mọi người có rất nhiều thứ cần mua.

Lâm Điềm Điềm không vội, nên ngồi đợi hai người họ ăn xong.

Một lúc sau, cả ba người cùng nhau đi ra khỏi nhà ăn đến trung tâm mua sắm tổng hợp.

Trường học rất lớn, đến nơi mất hơn mười phút, Hạ Khả Khả vẻ mặt phẫn u oán, than trách: "Trời ạ, sao lại xa như vậy, nghĩ đến những ngày tháng chạy đông chạy tây sau này liền nát tâm. "

Lâm Điềm Điềm cũng cảm thấy có chút xa, trước đây cô là một trạch nữ tiêu chuẩn, rất ít khi ra ngoài, nhưng may mắn thay, cô đã quen với việc tự trấn an bản thân, coi như tập thể dục.

Ba kiểu người đẹp khác nhau xuất hiện trong trung tâm mua sắm, ngay lập tức thu hút tỷ lệ quay đầu 100%.

Lâm Điềm Điềm thân hình mảnh mai, có rồi có lõm nhưng lại có khuôn mặt thanh khiết như đóa hoa sen, giống như một phiên bản tổng hợp của thiên thần và ác quỷ, đầy mâu thuẫn về thẩm mỹ.

Hạ Khả Khả đứng giữa, trông ngọt ngào và dễ thương, nhỏ nhắn làm người thương yêu.

Trình Khê là phong cách đại tiểu thư điển hình, ăn mặc hàng hiệu, giơ tay nhấc chân toả ra quý khí, vẻ mặt kiêu kỳ đều khiến người ta mê mẩn.

Hạ Khả Khả giống như một cô em gái bị hai chị lớn dắt ra ngoài, bất mãn nhìn hai người cao hơn mình ở hai bên, bĩu môi.

"Sao các bạn lại cao như vậy, mình đứng giữa như một đứa trẻ chưa lớn! Tức quá nha!"

Lâm Điềm Điềm cúi đầu nhìn cô ấy, cười không nói gì.

Trình Khê liếc cô ấy một cái, vẫn ác miệng như cũ.

" Quả bí lùn, cậu còn chưa mở ra."

Hạ Khả Khả tức giận, muốn dùng nắm đấm trắng như phấn của mình đập vào người cô ấy, Trình Khê lùi lại một bước, bình tĩnh giữ đầu cô ấy lại, Hạ Khả Khả dùng nắm đấm trắng của mình đánh cô ấy một lúc lâu, nhưng mãi không đánh tới.

Lâm Điềm Điềm đã rất vui khi ở bên cạnh xem.

Cả ba người vừa đi vừa đùa, đi mua sắm từng nhà, lúc này thiên tính con gái mới bộc lộ, cho dù Lâm Điềm Điềm có ưu nhã đến đâu, Trình Khê kiêu ngạo đi nữa, họ cũng không thể ngăn được sự cám dỗ của mua sắm.

Cả ba đã mua từ tầng một đến tầng cao nhất, dừng lại sau khi trả một số tiền khổng lồ.

Ở đây với số tiền nhất định sẽ giao hàng tận nơi, cả 3 người đều chọn dịch vụ giao tận nơi, ở xa ký túc xá như vậy, mua nhiều đồ thế này, vác về quá mệt.

Đơn hàng được giao trước bốn giờ, ba cô gái xinh đẹp bước ra khỏi trung tâm mua sắm, trở về phòng ngủ.

Ngay sau khi ba người họ rời đi, Tông Vực và Nguyên Dã đã đến đó, đồ muốn mua không nhiều cũng không ít, đồ dùng trên giường ký túc xá có sẵn, mua chút đồ rửa mặt và quần áo tất giày đồ dùng hàng ngày.

Hai người đi thẳng vào vấn đề, mua xong chưa đầy nửa tiếng, sau đó xách đồ trở về ký túc xá.

Tông Vực và Nguyên Dã sống trong khu ký túc xá số 7, là khu ký túc xá dành cho tổng giáo viên, số 8 là khu ký túc xá dành cho các giáo quan cao cấp, số 9 dành cho giáo quan trung cấp, số 10 dành cho giáo quan sơ cấp.

Số 1-6 là ký túc xá học viên, số 3 và số 7 rất gần nhau, hai tòa nhà nằm đối diện nhau.

Lấy thẻ phòng lên lầu, phòng ngủ của Tông Vực và Nguyên Dã liền kề nhau, hai người chào nhau rồi vào nhà.

Ký túc xá của giáo quan tinh tế hơn nhiều so với ký túc xá sinh viên, đặc biệt là ký túc xá của tổng giáo quan, về cơ bản là phối trí phòng tổng thống của khách sạn.

Căn nhà rộng khoảng 100m2 rất rộng, có hai phòng ngủ, một phòng đọc, một phòng tập thể dục, một phòng tắm lớn và một nhà bếp rộng với đầy đủ đồ dùng nhà bếp.

Phong cách trang trí gam lạnh, Tông Vực không có yêu cầu về chỗ ở, vì vậy thế này tốt rồi.

Anh lấy đồ đã mua ra, cất đồ dùng hàng ngày vào phòng tắm rồi ném quần áo vào máy giặt giặt sách.

Nằm trên ghế sô pha, Tông Vực hối hận vì đã không mang bộ đồ ngủ mà anh mặc ở nhà Lâm Điềm Điềm, đây là người phụ nữ nhỏ đã mua cho anh.

Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Tông Vực đứng dậy mở cửa, người máy trí năng đứng ở cửa cầm hai bộ quần áo.

"Xin chào tổng giáo quan Tông Vực, đây là đồng phục giảng viên của cô, xin cầm lấy."

Tông Vực nói cảm ơn, lấy quần áo đóng cửa lại.

Người máy lại gõ cửa Nguyên Dã.

Nguyên Dã đang chuẩn bị đi tắm, anh đã cởϊ áσ, để lộ cơ bắp tuyệt đẹp, anh mở cửa, nhận lấy đồng phục của giáo quan, quay trở lại phòng tắm tiếp tục cởϊ qυầи của mình.

Dươиɠ ѵậŧ to dài lộ ra, Nguyên Dã lay hai cái, trong lòng ngứa ngáy, đặc biệt muốn tiểu yêu tinh kia.

----------------------------------

Đã hai ngày rồi không ăn thịt, sau khi gặp mặt xong sắp xếp thịt, cho ai ăn trước đây?