“Vị đại nhân này, không biết Tấn Vương phái đại nhân đến đây là vì chuyện gì?” Vẻ mặt Tô Vạn Châu mơ hồ, lại thỉnh thoảng nhìn qua Vương công công, sợ Vương công công hiểu lầm mình có liên quan đến Tấn Vương.
“Tấn Vương nói, Tô Ngũ cô nương thân thể yếu đuối nên bồi dưỡng thật tốt, phái thuộc hạ mang hai xe dược liệu tốt tới đây.” Trong lúc Vô Nam nói chuyện, đã có người dỡ dược liệu từ trên xe xuống mang vào trong phủ.
“Hai xe”, chỉ hai chữ đơn giản lại khiến mọi người trong phủ tâm thần không yên.
Chuyện này không khác gì bạt tai đánh thẳng vào mặt Vương công công và Thái tử.
Vốn dĩ Thái Tử đưa hai cây nhân sâm đến đây đã khiến mặt mày Tô gia sáng lên, giờ thì tốt rồi, Tấn Vương lại mang hai xe đến, so qua tính lại, nhìn qua có vẻ Thái tử đúng là keo kiệt.
Tô Lan bất đắc dĩ, Lý Thừa Quân sao có thể thật sự đưa thuốc đến cho nàng, chẳng qua là nhận được tin Lý Dịch Vân phái người mang thuốc đến cho nàng, nên phái người tới đây mà thôi.
“Tấn Vương còn nói, thời gian này Tô ngũ cô nương bồi dưỡng thân thể thật tốt, chờ đến mùng tám mời cô nương đi săn.” Vô Nam mở hộp gấm ra: “Đây là cung tiễn Tấn Vương chuẩn bị cho Tô ngũ cô nương, để cô nương luyện tập, chờ tới ngày đông săn lại mang theo.”
Lại một cái tát nưa giáng thẳng vào mặt Vương công công, mặt hắn lúc xanh lúc đỏ: “Ta về cung phục mệnh trước, Tô đại nhân xin dừng bước.” Vương công công chỉ bỏ lại một câu, nhanh chóng rời đi.
Vô Nam giả vờ không biết gì: “Vương công công đi thong thả.”
“Đại nhân, ý tốt của Tấn vương dân nữ xin nhận, nhưng thuốc này mong đại nhân mang về cho.” Tô Lan nhìn hộp gấm đã chất thành núi, có chút đau đầu, Lý Thừa Quân định chuyển hết thuốc ở dược phòng nhà hắn đến đây sao?
“Tô Ngũ cô nương nói gì vậy, Tấn Vương nói đây chỉ là một chút tâm ý mà thôi.” Vô Nam căn bản không có ý mang đồ về: “Chẳng lẽ cô nương đã nhận lễ vật của Thái tử, lại ghét bỏ đồ của Tấn Vương sao.”
“Đại nhân, tiểu nữ không có ý này.” Tô Vạn Châu lo lắng, vừa rồi hắn mới chọc Thái tử không vui, bây giờ tuyệt đối không thể đắc tội với Tấn Vương: “Chỉ là số thuốc này quá giá trị, tiểu nữ có tài đức gì lại có thể khiến Tấn Vương điện hạ quan tâm đến mức này.”
“Ý của Tấn Vương là như vậy, tại hạ cũng không nói nhiều, vẫn còn công vụ trong phủ chưa làm, Vô Nam đi trước một bước, Tô đại nhân không cần tiễn.” Hắn nói xong, không chờ người Tô gia đáp lại, đã quay người rời đi, mọi người phản ứng lại đuổi theo đã không còn nhìn thấy bóng người.
Tô Vạn Châu nhìn dược liệu chất đầy trong sân, vẻ mặt phức tạp: “Lan Nhi biết Tấn Vương sao?”
Ông đúng là coi thường nữ nhi này, nàng chỉ mới tới kinh thành được hai ngày, đã có thể khiến Thái tử và Tấn Vương ưu ái như vậy.
Tô Lan lắc đầu: “Hôm nay cũng là lần đầu tiên nữ nhi gặp Tấn Vương, nữ nhi cũng không biết rõ chuyện này là sao, có lẽ là vì cáo lông đỏ bên cạnh Tấn Vương mà thôi.”
Tô Vạn Châu gật đầu, không nói thêm gì, chuyện hôm nay ở yến hội ông cũng nhìn thấy, cáo lông đỏ của Tấn Vương có vẻ thật sự rất thích Tô Lan, bởi vậy Tấn Vương mới đối xử với Tô Lan có chút khác biệt.
“Phụ thân, nữ nhi cũng không cần nhiều thuốc bổ như vậy, bỏ trong viện cũng thật đáng tiếc, chờ nữ nhi chọn một ít để tổ mẫu bồi bổ, còn lại đều giao cho chủ mẫu.”
Tô Vạn Châu hài lòng gật đầu: “Đứa trẻ ngoan, có lòng.”
Không thể không nói, Lý Thừa Quân ra tay hào phóng, hai xe thảo dược này cũng không phải tùy tiện đưa tới, vừa rồi nàng nhìn qua, một nửa đều là dược liệu quý, còn lại là dược liệu bình thường nhưng người bình thường muốn mua một lúc được nhiều như vậy cũng là chuyện không dễ.
Nàng lấy hai cây nhân sâm, lại ra vẻ tùy tiện chọn thêm một ít dược liệu, nhưng nếu người am hiểu dược lý nhìn thấy nhất định có thể phát hiện, những thứ nàng chọn đều để bồi dưỡng thân thể.
Tô La mang dược liệu tới viện của Tô lão phu nhân: “Tổ mẫu có ở đây không?”
“Lão phu nhân đang nghỉ ngơi, ngài chờ nô tỳ đi thông báo một tiếng.”
“Là Tô Lan sao?”Trong phòng vang lên tiếng của Tô lão phu nhân: “Vào đi, Xuân Minh, ngươi đứng canh ngoài sân là được.”
Tô Lan ôm mấy hộp gấm đi vào: “Tổ mẫu.”
Tô lão phu nhân thấy nàng tới đây, lập tức đứng dậy, có chút lo lắng nói: “Hôm nay vào cung thế nào? Có xảy ra chuyện gì hay không?”
“Tổ mẫu lo lắng gì vậy, cháu cũng không phải người thích gây chuyện đến mức đó.” Tô Lan cười đặt đồ xuống.
Tô lão phu nhân cười nói: “Ngươi sao? Lời này nói ra ai tin được? Không phải từng khiến kinh thành long trời lở đất sao?” Vừa dứt lời, lão phu nhân lại cảm thấy lời này không ổn, nói lại: “Những thứ này là?”
“Chỉ là chút thuốc bổ mà mà thôi, cháu chọn một ít mang tới cho tổ mẫu, sức khỏe của người tốt, không cần thuốc quá bổ.”
“Ngươi còn biết dược lý?” Lão phu nhân thực sự kinh ngạc.
“Cũng chỉ học được một chút mà thôi.” Sắc mặt Tô Lan hơi thay đổi, ba năm nay nàng vẫn luôn điều dưỡng thân thể, hơn nữa đi theo người kia, sao có thể đến mức cả thuốc bổ cũng không chọn được.