Phần 4

Tiệc rượu (1)

Chập tối, Lưu Đại Tráng trở lại với bộ y phục vũ cơ cầm trên tay. Hôm nay lúc đang thao quân, hắn nghe được binh sĩ nói chuyện với nhau :

"Ngươi xem chúng ta đi lính sướиɠ phải biết, được ăn no không nói, đánh xong trận trở về còn được ban hưởng tiệc rượu"

"Đúng đó, tướng quân cũng chưa từng khó dễ chúng ta, nếu ngươi làm tốt, tướng quân còn cấp đất cho ngươi ở Biện Lương, sau này nếu không đi lính nữa, tùy tiện mở một quầy buôn bán, là có thể an nhàn sống đến cuối đời"

"Còn có, vũ cơ ngày hôm qua mặc đồ rất gợi cảm, còn xinh đẹp muốn chết, ngươi nói có đúng không?"

"Đúng....đúng"

Mấy binh sĩ trong lúc giải lao đã chụm lại, nói chuyện trên trời dưới đất, nhưng lúc lọt vào tai Lưu Đại Tráng chỉ còn lại ba từ mấu chốt "y phục" , "gợi cảm" , "xinh đẹp".

Hắc hắc, hắn lại nghĩ ra một cái ý tưởng rồi nha.

Nam nhân cho binh lính giải tán nghỉ ngơi, nói với thủ hạ bên cạnh :

"Tối nay lại đãi tiệc rượu, còn có, chuẩn bị thức ăn đem vào lều cho ta"

"Người có cần thuộc hạ sắp xếp một vài...."

"Không cần, nhưng nói bọn vũ cơ đem cho ta bộ y phục đẹp nhất"

Nhớ đến người trong lều, thuộc hạ liền minh bạch ý tứ của tướng quân, hắn thủ lễ, sau đó liền lui đi.

Lưu Đại Tráng cũng không có cho phép người khác vào lều, binh sĩ đem thức ăn tới, hắn cũng tự mình mang vào, còn chu đáo chuẩn bị nước tắm cho Cố Ngôn.

Con thỏ nhỏ Cố Ngôn nào biết cái gì, tướng công pha nước cho tắm y còn sợ tướng công chê người y bẩn.

Ngoan ngoãn bước vào bồn tắm, nam nhân còn thong thả giúp y chà lưng, Cố Ngôn hết sức hưởng thụ mà vừa tắm vừa ngâm nga, lúc y không hề phòng bị, con sói gian ác bên cạnh liền đổi y phục của y thành sa y mỏng manh gợi cảm của vũ cơ.

Lúc Cố Ngôn tắm xong, bước ra, nhìn thấy bộ sa y mỏng manh liền hoảng hốt, cái này là gì nha, làm sao có mặc được?

"Tướng công, này là làm sao a, y phục của ta đâu?"

Cố Ngôn đầu mang đầy nghi hoặc hỏi Lưu Đại Tráng, đáp lại y chỉ có ý cười lưu manh của nam nhân :

"Y phục của nương tử chẳn phải vẫn ở đó sao? Tìm không được ? Hay để tướng công vào tìm giúp ngươi"

"Không cần a......ta nhìn thấy rồi"

Y mới không để hắn nhìn thấy mình thất thố như bây giờ đâu, liền cầm bộ sa y, mặc vào.

Sa y gồm hai lớp, một lớp áo mỏng, ngang ngực, dài chấm đất cùng một lớp áo khoác dài bên ngoài. Tất cả đều được may bằng chất liệu trong suốt, màu đỏ rực, còn điểm xuyến thêm rất nhiều kim sa bên trên.

Y phục mỏng manh không che được bao nhiêu, mảnh vải kim sa không ngừng cọ sát hai đầṳ ѵú, làm cho nó dựng thẳng, bên dưới cũng không mặc tiết khố, càng làm cho nam nhân như có như không nhìn thấy được hạ bộ của y.

Cố Ngôn ngại muốn chết, đem hai chân khép chặt, chậm rãi đi ra.

Lưu Đại Tráng sớm đã hả hê ngồi trên ghế tướng quân, nhìn mỹ nhân trước mắt, khó nhọc từng bước đi về phía mình.

Thấy y sắp đến gần, hắn liền đưa tay kéo mỹ nhân vào lòng, để y ngồi lên chân hắn mà âu yếm.

Cố Ngôn chỉ có thể thẹn thùng nép vào vai nam nhân, bộ dáng mặc người chơi đùa.

Hài lòng nhìn cặρ √υ" trắng nõn được sa y mỏng manh che đậy, Lưu Đại Tráng cách một lớp vải mỏng xoa nắn vυ" y. Còn ác ý dùng móng tay gãi qua đầṳ ѵú.

Cố Ngôn bị trêu đùa mà phát ra mấy tiếng rêи ɾỉ đầy ái muội, hai chân cũng vô thức cọ sát, đem bướm nhỏ mài lên đùi nam nhân.

Rất nhanh nam nhân liền cảm nhận được một mảng ẩm ướt, hắn liền lần mò xuống bướm non, dùng một ngón tay mà chơi đùa hộŧ ɭε của y.

Cố Ngôn chỉ có thể ôm chặt nam nhân mà thở dốc, để mặc nam nhân đùa bỡn.

Bên ngoài binh sĩ được thưởng thêm một bữa tiệc rượu mà vui vẻ hát ca, trong liều, Lưu tướng quân cũng xứng đáng được thưởng nha.

Hắn cuối đầu, kéo Cố Ngôn vào một nụ hôn sâu, y cũng phối hợp mà vòng tay qua cổ nam nhân đáp lại. Cả hai môi lưỡi giao triền, lúc rút ra, còn kéo theo cả một sợi chỉ bạc.

Sa y tối nay rất đẹp, chỉ tiếc y không thể đứng trước mặt hắn múa một khúc, sau này nếu có cơ hội, nhất định phải mời vũ sư đến dạy cho y.

Nhưng không sao, dù gì bộ y phục cũng đủ để làm hắn nứиɠ nừng nưng rồi nha, Lưu Đại Tráng xoay người, đặt y ngồi lên ghế nguyên soái, đem hai chân y mở rộng, gác lên tay ghế.

Cố Ngôn bất ngờ vì hành động của nam nhân, liền muốn khép chân lại. Nhưng Lưu Đại Tráng chính là nhanh hơn y một bước, nhanh chóng hất tung làn váy, chui đầu vào giữa hai chân y.

Lúc này Cố Ngôn có muốn khép chân lại cũng không được, chỉ đành gác lên vai nam nhân.

Lưu Đại Tráng nhanh chóng đem môi mình dán lên bướm nhỏ, tham lam hôn hít một chập.

Cái bướm này sao có thể mê người đến như vậy a, cho dù bị hắn làm qua, nhưng vẫn giữ nguyên vẻ ngoài e ấp.

Nam nhân liền không nhịn được đem bé bướm mυ"ŧ vào, phát ra âm thanh chụt chụt. Tay cũng không quên giúp y xoa nắn côn ŧɦịŧ, còn có, tay còn lại liền day lên hộŧ ɭε.

Cố Ngôn bị nam nhân đặt trên ghế, vừa hút bướm vừa chơi le đến cáo trào, cỗ dâʍ ɖịƈɦ tanh ngọt nhanh chóng trào ra, nam nhân rất nhanh liền đem nó hút vào.

Mùi vị thật thơm ngon, cho dù có làm bao nhiêu lần, hương vị của y vẫn luôn thơm ngọt như vậy, càng nghĩ càng cảm thấy mình bắt được một bảo bối, Lưu Đại Tráng nhéo nhéo mép thịt rồi mới buông tha cho y.

Nam nhân nhanh chóng thoát ly y phục của bản thân, sau đó ôm lấy y vào lòng, rồi mới ngồi xuống ghế.

Cố Ngôn tuy bên ngoài y phục vẫn chỉnh tề, nhưng bên dưới váy bị kéo lên, hạ thân trần trụi liền dán vào hạ bộ của nam nhân. Y có thể cảm nhận được ƈôи ŧɦịŧ cương cứng, nóng hổi, đang bị kẹp giữa hai chân mình. Chỉ cần y hơi nhích người, ƈôи ŧɦịŧ liền cọ lên bướm non, làm y ngứa ngáy không thôi.

Lưu Đại Tráng tất nhiên hiểu lòng mỹ nhân, hắn hơi nhấp hông, đem côn ŧɦịŧ to lớn cọ sát giữa hai mép bướm, Cố Ngôn vô thức phát ra âm thanh rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ :

"Ưʍ...ha....."

Nam nhân hài lòng mà cầm lấy cái đùi dê hung hăng gặm cắn, thỉnh thoảng còn đem thịt trong miệng đút cho y, Cố Ngôn cũng không bài xích mà đem thịt nuốt xuống.

Hai người tú ân tú ái ăn hết sạch một bàn đồ ăn, đêm đã khuya, nhưng trò chơi giữa y và hắn chỉ mới bắt đầu.

Côn ŧɦịŧ cương đến phát đau nhưng nam nhân vẫn kiềm chế, vạch xuống lớp sa y làm lộ ra cặp nhũ hoa của người trong lòng, hắn đem rượu đổ lên ngực y mà liếʍ ɭáρ, đầu lưỡi đem hai cái vυ" liếʍ qua một lượt, còn vươn vấn tại núʍ ѵú đảo qua mấy vòng rồi mới hung hăng mυ"ŧ vào.

Cố Ngôn rêи ɾỉ hưởng thụ sự chăm sóc của nam nhân, tuy tình huống hiện tại của hai người dâʍ ɭσạи không thôi, nhưng y không thể phủ nhận những kɦoáı ƈảʍ mà nó đem lại

Bên ngoài binh sĩ đang cùng vũ cơ sênh ca, trong lều, bầu không khí cũng da^ʍ mỹ không kém.

Nam nhân hút vυ" đến chán chê, mới hài lòng buông tha. Hắn nắm chặt eo Cố Ngôn, hơi nâng y lên, nhắm ƈôи ŧɦịŧ ngay lỗ bướm, mạnh mẽ nắc vào.

Dù biết rõ được hành động của nam nhân, nhưng lúc ƈôи ŧɦịŧ cắm vào,

Cố Ngôn không khỏi hô lên bất ngờ, một phần do trọng lượng của y nên làm cho ƈôи ŧɦịŧ liền cắm sâu vào bên trong.

Đến khi lỗ nhỏ hoàn toàn nuốt được cả căn ƈôи ŧɦịŧ, cả hai đều rên lên thoả mãn, Lưu Đại Tráng điên cuồng thúc hông, đem ƈôи ŧɦịŧ giã mạnh vào bên trong.

Cố Ngôn liền rêи ɾỉ ư a đáp lại, mông nhỏ cũng phối hợp nhấp nhô lên xuống, lỗ nhỏ mấp máy co rút, hút chặt lấy côn ŧɦịŧ của nam nhân.

Cơ thể y như thuyền nhỏ lênh đênh, oằn mình đón nhận từng cơn thủy triều đầy mạnh bạo, cả cơ thể dán chặt lên người nam nhân, như muốn hòa làm một với hắn.

Lưu Đại Tráng chính là sức dài vai rộng, dù cho đang ở tư thế ngồi trên ghế cũng không cản được lực hông mạnh mẽ của hắn.

Côи ŧɦịŧ kéo ra đút vào, mỗi lần đều đâm sâu lút cán, chọc cho người kia không ngừng kêu da^ʍ.

Cho đến khi Cố Ngôn không nhịn được mà bắn ra, lỗ nhỏ vì cao trào mà hít chặt, hút cho nam nhân sướиɠ tê cả da đầu.

Mặc cho cơ thể y mẫn cảm sau cao trào, Lưu Đại Tráng nắm chặt eo nhỏ, kịch liệt chạy nước rút, đến khi y lần nữa cao trào, nam nhân liền đem dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi bắn sâu vào bên trong đáy huyệŧ.

Còn ghé vào bên tai y nói lời trêu chọc

"Em xem, ta đem tất cả tinh hoa đều trao cho em, có phải em nên vì ta mà đáp lễ, sinh cho ta một hài tử hay không?"

Cố Ngôn đỏ mặt, chui vào lòng nam nhân, lí nhí trả lời :

"Mới không có sinh hài tử, còn chưa có thành thân đâu"

Lưu Đại Tráng biết người trong lòng hắn luôn để ý đến việc thành hôn, cũng được, lần này trở về liền đòi tên hoàng đế đó chiếu thư ban hôn, nếu gã không cho, hắn liền trở mặt, còn có, phải đem cái phủ đệ kia dọn dẹp cho sạch sẽ.

Nam nhân nuối tiếc người trong lòng, hôn lễ còn chưa có, đã bị hắn chơi thành cái dạng này, tiếc thương mà đặt lên tóc y một nụ hôn.

Trái tim hắn đau lòng cho Cố Ngôn nhưng con thú bên dưới thì không, côn ŧɦịŧ chỉ mới bắn qua một lần, còn được lỗ nhỏ ấm áp hầu hạ, liền lấp lại tinh thần, lần nữa đứng thẳng.