Phần 3

Dùng bướm da^ʍ bảo quản tính vật của tướng quân / bên ngoài thị vệ đang chờ, bên trong bị tướng quân hút bướm đến cao trào

Lúc Cố Ngôn tỉnh dậy đã là sáng hôm sau, đập vào mắt y chính là l*иg ngực vạm vỡ của nam nhân đối diện.

Bên dưới cảm giác có chút không đúng, y cảm nhận được đồ vật không thuộc về mình vẫn còn cắm trong lỗ nhỏ, còn ẩn ẩn muốn ngóc đầu.

Cố Ngôn sợ hãi mà có mông một cái, nam nhân liền bị y kẹp tỉnh. Lưu Đại Tráng nở nụ cười ôn nhu nhìn người trong lòng. Con thỏ nhỏ này mới sáng sớm liền bắt hắn phải động dục. Liền nhè nhẹ nhấp hông, đem ƈôи ŧɦịŧ khuấy đảo trong lỗ nhỏ.

Con thỏ nhỏ liền hai má hồng hồng nói :

"Không cần mà..... cầu xin ngươi.... không cần đỉnh vào bên trong"

"Bên dưới kẹp chặt ta đến như vậy mà còn dám nói không cần, xem hôm nay ta làm cho cái miệng bên trên này của ngươi trở nên thành thật"

Bên dưới liền ác ý mà thúc mạnh hông, ƈôи ŧɦịŧ không ngừng chọc mạnh vào bên trong, làm cho y sướиɠ đến tê dại :

"Đừng......ha.....sướиɠ quá....."

"Nói, chỗ nào bị làm sướиɠ?"

Thấy biểu hiện của người bên dưới, Lưu Đại Tráng liền không nhịn được mà khi dễ y.

"Lỗ nhỏ....lỗ nhỏ bị ƈôи ŧɦịŧ làm thật sướиɠ.....ha....ưʍ....ưʍ....."

Hài lòng nghe được đáp án mà mình mong muốn, nam nhân cũng không lại bắt nạt y, chuyên tâm hầu hạ lỗ nhỏ.

Cái lỗ ấm áp kẹp hắn đến sảng khoái, tϊиɦ ɖϊƈh͙ bên trong bị ƈôи ŧɦịŧ đâm chọc mà trào ra ngoài không ít, làm ướt cả một mảng chăn bên dưới.

Nam nhân đem cảnh tượng da^ʍ mỹ thu vào trong mắt, ƈôи ŧɦịŧ bên trong lỗ nhỏ càng ngạnh lên một vòng.

Côи ŧɦịŧ nóng hổi điên cuồng va chạm sâu bên trong lỗ nhỏ, Cố Ngôn bị làm tới đầu óc mơ màng, không ngừng há miệng kêu da^ʍ:

"Ah.....sướиɠ......côn ŧɦịŧ cắm sướиɠ.....

ha.....ha.....ha...."

Nam nhân đem Cố Ngôn vật vã cả một buổi sáng, cho đến khi rút ra thì người kia đã mềm nhũn, dán chặt vào trên giường. Lỗ nhỏ bị nong ra to tướng, tưởng như có thể nhét vừa mới cái trứng gà, dâʍ ɖịƈɦ và tϊиɦ ɖϊƈh͙ không có gì ngăn chặn, không ngừng trào ra bên ngoài, chảy xuống kẻ mông cùng chăn đệm bên dưới. Làm cho phía dưới y trở nên lầy lội dính dớp.

Lưu Đại Tráng có chút thương tiếc mà đi lấy nước, đem bướm da^ʍ lau chùi sạch sẽ. Sau đó mới ôm y vào lòng, lấy ra hai mảnh ngọc bội trên cổ.

"Đây là mẫu thân ta lúc trước để lại, ngọc bội có hai mảnh, ta giữ một mảnh, nương tử giữ một mảnh"

Nói rồi liền đưa một mảnh cho Cố Ngôn, y sao có thể không hiểu ý tứ của nam nhân, nhỏ giọng nói cảm ơn người ta.

Nam nhân yêu chiều vuốt mũi Cố Ngôn, ôn nhu nói :

"Cảm ơn cái gì chứ, ngươi bị ta chơi thành như vậy, ta dĩ nhiên phải chịu trách nhiệm, nếu không, ngươi còn có thể gả cho ai?"

Nói xong còn hả hê mà cho y một nụ cười lưu manh. Thành công bị Cố Ngôn đấm mấy cái lên ngực, nhưng sức lực của y rất nhỏ, đối với hắn mà nói giống như hành động âu yếm mà thôi.

Hài lòng ôm hôn người kia một lúc lâu, nam nhân mới nói :

"Ta trước không thể cấp ngươi thành hôn, nhưng ta xin thề, chờ ta đem mọi thứ thứ thu dọn xong xuôi nhất định sẽ thú ngươi vào cửa, cho ngươi một cái danh phận"

"Ân"

"Mảnh ngọc bội này, ngươi trước hết nên cất kỹ, nếu ngươi mà làm mất, ta sẽ không nhận người"

"Sao cơ?"

Nam nhân cũng không thật sự sẽ vì y làm mất miếng ngọc bội mà không cần y, hắn chỉ đang trêu chọc tiểu nương tử này thôi.

Thành công nhìn thấy vẻ mặt lo sợ của đối phương, nam nhân càng thêm đê tiện mà bồi thêm một câu.

"Cái kia, nếu ngươi không biết chỗ cất, tướng công sẽ chỉ cho ngươi"

"Thật sao?"

"Thật"

Nói rồi hắn liền cầm lấy nửa mảnh ngọc trong tay y mà nhanh chóng đem nó nhét vào lỗ nhỏ.

Cố Ngôn bất ngờ mà trợn mắt nhìn nam nhân, không thốt ra lời. Lỗ nhỏ sạch sẽ bên dưới có thể cảm nhận được toàn bộ hình dáng của mảnh ngọc nha, bề mặt nó trơn bóng cùng mát lạnh, nhét vào, có chút thích đi.

Thấy đối phương không có ý định muốn lấy mảnh ngọc ra, Lưu Đại Tráng liền đặt lên trán y một nụ hôn, biểu hiện mình rất hài lòng với sự nghe lời của đối phương.

Hồi lâu mới giúp y đứng dậy, đem y phục mặc chỉnh tề, liền ôm người đi ra cửa.

Cố Ngôn có chút không biết làm sao, liền hỏi nam nhân :

"Tướng công, ngươi muốn đi đâu nha?"

"Ngươi đồng ý gả cho ta, tất nhiên là phải đi theo ta"

"Chờ một chút, ta thu thập một chút có được không?"

"Ân"

Nam nhân nhìn Cố Ngôn bởi vì kẹp chặt miếng ngọc mà đi đứng có chút khép nép, liền không nhịn được nở nụ cười mà chờ y thu dọn. Ai biểu con thỏ nhỏ này đồng ý gả cho hắn nha, cả đời này y chỉ có thể bị hắn bắt nạt.

Lưu Đại Tráng đặt Cố Ngôn ngồi phía trước mà thúc ngựa trở về doanh trại. Miếng ngọc bên trong theo động tác lắc lư của yên ngựa mà bị đẩy vào càng sâu, cảm giác mát lạnh truyền khắp huyệŧ. Cố Ngôn liền không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ :

"Ha.... tướng công.....ngọc bội....bị đẩy vào sâu.....a....."

Nam nhân đưa tay vỗ lên cái mông đang nhấp nhổm của y mấy cái, trấn an người trong lòng.

"Không có gì, lát nữa ta giúp ngươi lấy ra, không cần lo lắng"

Nghe được sự an ủi của nam nhân, Cố Ngôn thả lỏng mà dựa vào hắn, cũng không còn quan tâm mảnh ngọc bên trong bị đẩy vào bao sâu.

Không lâu liền đến nơi, Lưu Đại Tráng mạnh mẽ thúc ngựa lại liều mình, bỏ qua lời chào hỏi của lính gác, bế y ôm vào trong.

Mấy người họ chính là nhìn thấy cái gì nha, hôm qua tướng quân đi cả đêm không về, sáng nay còn ôm theo một người trong lòng a, hắc hắc, tên đại ma đầu đó cuối cùng cũng có ngày này nha.

Vừa vào trong liều, Lưu Đại Tráng vội vã đem mảnh ngọc rút ra, lỗ nhỏ liền có chút hư không mà không ngừng mấp máy, mời gọi ƈôи ŧɦịŧ lớn mau đút vào.

Cố Ngôn được hắn để ngồi thành tư thế M, hai chân mở rộng, thuận lợi cho nam nhân úp mặt vào bướm non.

Lưu Đại Tráng hung hăng hít hà mùi vị của cái bướm, vừa mới bị chơi qua còn vươn mùi tìиɦ ɖu͙ƈ, còn hơi sưng húp, rất đáng thương nha.

Nam nhân liền ôm tâm tình muốn chữa thương cho bướm nhỏ, mà há miệng ngậm vào một bên mép thịt mà hút vào.

Cố Ngôn liền sướиɠ đến rêи ɾỉ :

"Ưʍ.....ha..... tướng công hút hoa huyệt.....sướиɠ......a"

Nam nhân ra sức lấy lòng mà đem cái bướm mυ"ŧ đến say mê. Hắn xoay người nằm xoáy, lưu manh bảo bé thỏ ngồi lên mặt mình.

Cố Ngôn có chút do dự, không dám hành động, Lưu Đại Tráng liền dụ dỗ y :

"Ngoan, tiểu nương tử mau đem bướm đến cho tướng công nha, tướng công hút cho ngươi sướиɠ"

Cuối cùng, y vẫn là bị cơn hứng tình đánh gục, nhẹ nhàng đi qua, đem cái bướm đặt lên miệng nam nhân.

Lưu Đại Tráng hài lòng mà đem cái bướm liếʍ qua một lượt, hai mép thịt, hộŧ ɭε, cho đến phần thịt bướm bên trong cũng không bỏ qua.

Cố Ngôn bị liếʍ tới không ngừng ra nước, lỗ nhỏ ngứa ngáy đến khó chịu :

"Tướng công.....bên trong cũng ngứa...

muốn chàng cũng liếʍ cho ta...ha...."

Nghe thấy yêu cầu của đối phương, nam nhân liền đem đầu lưỡi vói vào bên trong. Lỗ nhỏ lầy lội bị đầu lưỡi không ngừng khuấy đảo, mị thịt sướиɠ rơn mà đem cái lưỡi co bóp đến nhiệt tình. Như sợ nam nhân hút vào không đủ, dâʍ ɖịƈɦ cũng tuông ra nhiều hơn, len qua lưỡi, chảy vào trong miệng nam nhân.

Nam nhân cũng không bài xích mà đem nước da^ʍ nuốt hết. Của nương tử, rất ngon nha.

Lưu Đại Tráng đang hút bướm đến say mê thì ngoài liều có tiếng quân sĩ cầu kiến :

"Tướng quân, không biết khi nào chúng ta sẽ nhổ trại?"

Cố Ngôn sợ hãi muốn chết, liều mạng cắn chặt môi, ngăn không cho tiếng rên thoát ra ngoài, y còn toang đứng lên mà chạy trốn.

Thế nhưng nam nhân sao có thể cho y thực hiện ý đồ, cái mông vừa mới nhấc lên một chút, lỗ nhỏ còn chưa kịp thoát ra khỏi cái lưỡi ranh mãnh, lập tức bị Lưu Đại Tráng kéo trở về, ghì mạnh lấy hông y, đem đầu lưỡi đâm vào càng sâu.

"Ahhh.....hức.....hức....."

Cố Ngôn bị bất ngờ mà thét lên, nhưng mau chóng lấy lại bình tĩnh mà đưa tay bịt chặt miệng.

Binh sĩ chờ tới nôn nóng nhưng lại không nhận được hồi đáp từ tướng quân, đành lớn tiếng lập lại câu nói của mình.

Điều này thành công hù cho Cố Ngôn sợ đến trắng cả mặt, hai người là đang hành sự ngay giữa liều nha, chỉ cần vén màn, liền lập tức nhìn thấy một màn dâʍ ɭσạи này. Y sợ binh sĩ kia không chờ được liền đi vào, nhìn thấy cảnh này, y cũng không biết giấu mặt vào đâu?

Lỗ nhỏ vì sợ hãi mà kẹp chặt đầu lưỡi, người bên trên cũng giãy dụa muốn đứng lên. Nam nhân một tay ghìm lại đùi không cho y thoát, tay còn lại nhấn mạnh lên hộŧ ɭε, đầu lưỡi phối hợp đẩy nhanh tốc độ mà công phá lỗ nhỏ.

Cố Ngôn liền nhịn không được mà bắn ra, tϊиɦ ɖϊƈh͙ lập tức bắn ra thảm, còn dính một ít lên tóc nam nhân. Dâʍ ɖịƈɦ bên dưới bị nam nhân nuốt trọn, không để một giọt dây ra bên ngoài.

Lưu Đại Tráng ngậm một miệng dâʍ ɖịƈɦ mà thở dài thoả mãn, tay cũng buông lỏng, Cố Ngôn vừa bắn xong cũng không còn sức, chỉ có thể dịch mông, ngã qua một bên.

Hắn đặt lên trán Cố Ngôn một nụ hôn, nói rằng bây giờ mình có việc, tối sẽ trở về, y hãy ngoan ngoãn ở trong lều đợi mình.

Sau khi thấy đối phương gật đầu đồng ý, nam nhân mới hài lòng đi ra cửa.