Quyển 1 - Chương 15: Thiên Kim Thật Gả Thay Cho Thiên Kim Giả

Lục Miểu Miểu lạnh nhạt nhìn mẹ Lục đang vắt óc suy nghĩ thuyết phục cô, không nói một lời.

Đến cuối cùng, mẹ Lục không chịu nổi dáng vẻ dầu muối không ăn của cô bắt đầu cảm thấy tức giận, nói không lựa lời: “Chính con như thế nào trong lòng con không hiểu hay sao? Con có thể gả đến Yến gia đã là trèo cao rồi, con còn không hài lòng cái gì hả?”

Nếu giờ là thời điểm Lục Miểu Miểu vừa trở về Lục gia, mẹ Lục sẽ không đối với cô lạnh lùng như thế. Nhưng dưới sự nỗ lực của Vân Khanh, bây giờ mẹ Lục càng ngày càng không vừa lòng với Lục Miểu Miểu.

Dù sau khi nói xong, bà cũng cảm thấy mình đã quá nặng lời, nhưng trong lòng lại không quá áy náy.

Lục Miểu Miểu nhắm mắt, tuy rằng cô đã sớm nhận ra đức hạnh của người nhà này, cũng đã nhận nhiều thất vọng, nhưng bọn họ vẫn luôn có thể khiến cô càng thất vọng hơn.

Quá đủ rồi!

Người nhà như vậy cô không cần!

Nghĩ đến người đàn ông từng khiến trái tim cô đập thình thịch, cô cảm thấy có lẽ gả cho anh cũng không tệ.

Nghĩ thông suốt, Lục Miểu Miểu dùng ánh mắt như nhìn người xa lạ nhìn mẹ Lục, lạnh lùng nói: “Được, tôi gả!”

Coi như là trả lại ơn sinh thành, từ nay về sau, cô và Lục gia không còn liên quan gì đến nhau nữa.

Sau khi Lục Miểu Miểu đồng ý, ngày hôm sau mẹ Lục liền đưa cô đi gặp Yến phu nhân.

Khi Yến phu nhân nghe thấy mẹ Lục nói muốn gả Lục Miểu Miểu cho Yến Kham xung hỉ, không khỏi có chút phản ứng không kịp.

Bà vốn đã buông bỏ suy nghĩ này, sao ngược lại Lục gia lại cố nhắc đến chứ? Hơn nữa lại không phải gả Lục Vân Khanh – người có hôn ước với Yến Kham, mà lại biến thành Lục Miểu Miểu?

Mẹ Lục thấy bà nghi hoặc, vội vàng cười nói: “Miểu Miểu mới là con ruột do tôi và lão Lục sinh ra, lại nói chuyện hôn ước, người cùng Yến Kham định ra hôn ước thật ra chính là con bé.”

Việc Lục gia ôm sai con, Yến phu nhân cũng biết. Nhưng trước đó Lục gia cũng không hề có ý định nói lại chuyện đối tượng trong hôn ước thật ra là Lục Miểu Miểu.

Bây giờ Lục Vân Khanh không muốn gả cho Yến Kham, Lục gia liền đem con ruột đẩy ra?

Bà hoàn toàn không thể hiểu được mạch não của mẹ Lục, nhưng cũng hiểu được, hẳn là Lục Miểu Miểu ở Lục gia cũng không quá tốt.

Bà nhìn Lục Miểu Miểu, nghĩ đến điều đại sư nói, trong lòng có chút dao động.

“Con là Miểu Miểu phải không? Tình huống hiện tại của Yến Kham bác nghĩ là con cũng hiểu rõ, con thật sự nguyện ý gả cho Yến Kham sao?”

Yến phu nhân nghĩ, nếu Lục Miểu Miểu ở Lục gia thật sự khổ sở thì gả đến Yến gia chưa chắc đã không phải một chuyện tốt, bà sẽ không bạc đãi con bé.

Đương nhiên tiền đề là Lục Miểu Miểu phải tự nguyện.

Nếu Lục Miểu Miểu bị bắt ép, bản thân con bé cũng không vui, vậy thì quên đi.

Bà cũng chỉ muốn xung hỉ mà thôi, không phải muốn tạo nghiệt.

Lục Miểu Miểu vốn tưởng rằng Lục gia bắt cô thay Lục Vân Khanh xung hỉ, là do Yến gia gây áp lực cho Lục gia, khiến Lục gia không thể không gả một người qua.

Nhưng mà hiện tại xem thái độ Yến phu nhân thì rõ ràng là không phải như vậy. Căn bản Yến phu nhân không hề có ý định ép buộc Lục gia.

Vậy tại sao Lục gia lại vội vàng đẩy cô ra làm vật hy sinh như vậy, không cần nói cũng biết, chỉ là muốn nhận được nhiều lợi ích hơn thôi.

Trong lòng Lục Miểu Miểu cười lạnh, sau đó nhìn về phía Yến phu nhân, ánh mắt kiên định nói: “Con nguyện ý gả cho Yến Kham!”

Mẹ Lục nói đúng một điều, Yến phu nhân có vẻ là một người tốt, rất dễ ở chung. Cho dù Yến Kham có không tỉnh lại thì cô gả đến Yến gia cũng sẽ không bị đối xử tệ hơn như khi ở Lục gia.

Yến phu nhân liếc mắt nhìn vẻ mặt vui mừng của mẹ Lục, trong lòng lắc lắc đầu, vui mừng gì chứ, bà ta không nhìn ra Lục Miểu Miểu như vậy là đã hoàn toàn thất vọng đối với Lục gia rồi hay sao?

Bản thân Lục Miểu Miểu nguyện ý, Yến phu nhân cũng ôm một tia hy vọng mỏng manh, chờ đợi việc xung hỉ thật sự có thể giúp Yến Kham tỉnh lại.

Vì thế việc này liền được định.