Chương 10: Tại sao tôi phải để ý?

Bằng bè không thể giúp đỡ, nếu Phó Tiểu Nhã coi trọng Tả Hữu như vậy, đương nhiên Tần Tư Nhân tự nhiên sẽ không tiếp tục liên lạc nữa.

Sau đó cùng Lâm Tâm Lam gọi điện thoại, nói người được giới thiệu kia không thích hợp.

Tắt điện thoại chưa được mấy phút, Cốc Mai dùng số điện thoại xa lạ gọi tới, cô vừa nghe thấy giọng nói của Cốc Mai, trực tiếp cúp máy, kéo đen, tắt màn hình.

Liền mạch lưu loát.

Tiếp theo, cô thu dọn một chút rồi trở về nhà.

Trở lại nhà tắm rửa dọn dẹp một phen, chuẩn bị đến công ty.

Lúc xuống lầu, lại có điện thoại gọi tới.

Lúc này đây không phải Cốc Mai, mà là Tả Hữu.

Tả Hữu ở trong điện thoại vẫn khiêm tốn lễ độ như vậy, chỉ xen lẫn một chút chua xót

"Không thể được Tần tiểu thư ưu ái, thật đáng tiếc, cũng rất... Nói thế nào nhỉ, cũng rất thất vọng"

"Xin hỏi, anh là chỗ nào làm cho em không hài lòng sao?"

"Không không không, không phải, Tả tiên sinh."

Tần Tư Nhân đối mặt với loại cảm xúc này của một người đàn ông, có chút không biết làm sao, vội vàng trả lời "Các phương diện điều kiện của anh đều rất tốt, rất phù hợp với tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của đại đa số phụ nữ..."

"Nếu đã như vậy, vậy em có thể thử kết giao với anh được không? Anh tin rằng bất kể lý do là gì, sau này em sẽ thay đổi suy nghĩ về anh. Không giấu diếm gì em, anh đã luôn thích em."

"Hả?"

Tần Tư Nhân có chút mơ hồ.

Tả Hữu cười chua xót "Ba năm trước chúng ta đã gặp nhau, em tới thuê nhà cũ của anh ở Lâm Thị, quay phim tuyên truyền cho nghệ sĩ. Có thể em đã quên, nhưng mà cũng không sao, hiện tại có thể cho anh một cơ hội là tốt rồi. Anh thật sự rất thích em, lúc ấy anh vừa về nước, nghĩ rằng đợi đến khi mình ổn định rồi, sẽ thổ lộ với em. Cho nên mới đợi đến bây giờ, Tư Nhân, để cho em chờ lâu rồi, chúng ta hãy ở cùng một chỗ đi, cho dù chỉ là thử xem cũng tốt. Được chứ?"

Tần Tư Nhân không nói gì, bởi vì cô nhìn thấy một người đang đứng bên ngoài thang máy lầu một.

Người kia là Trì Úc!

Trong tay anh cầm một tấm thẻ phòng khách sạn Thế Kỷ.

Khóe miệng trước sau như một khẽ nhếch lên, ánh mắt vẫn dịu dàng đến khó tin, như thể sắp hòa vào màu sắc ấm áp của thế giới vậy.

Tần Tư Nhân mím môi, cúp điện thoại.

Muốn nói cái gì đó, nhưng còn chưa mở miệng, đã thấy người đàn ông bước vào.

Tầm mắt dừng lại trên mặt cô, bàn tay dài nâng lên, mơ hồ vuốt ve môi cô:

"Em có thể thử xem, bối cảnh rất sạch sẽ, hoàn cảnh trưởng thành cũng rất tốt, hiện tại có hai nhà hai xe."

Cổ họng Tần Tư Nhân như bị ai nhét bông vào trở nên tắc nghẽn, đối mặt với người đàn ông như vậy, không nói nên lời.

Lông mi run rẩy, đối diện cùng với anh.

Người đàn ông đang mỉm cười, cô không thể phân biệt được anh có đang tức giận hay không.

Cô nuốt một ngụm nước miếng, muốn giải thích "Em không nói muốn đáp ứng anh ta, em chỉ là..."

"Cho nên mới kêu em đáp ứng người ta, điều kiện không tệ!

"Anh...... Không để ý sao?"

"Tại sao tôi phải để ý?"

Vẫn như cũ, một chữ cũng không sai "Chơi mà thôi đừng suy nghĩ quá nhiều."

Đối mặt với lời nói tương tự lần nữa, trong lòng Tần Tư Nhân khó chịu nói không nên lời.

Nắm chặt tay, tầm mắt rơi vào thẻ phòng người đàn ông đang cầm.

"Trì tổng, là tới...... Đưa thẻ phòng?"

Người đàn ông cười gật đầu "Ừ, cầm lấy đi."

Có thể đưa thẻ phòng cho cô, có nghĩa còn chưa kết thúc, trong lòng Tần Tư Nhân khó chịu thì khó chịu, nhưng cũng yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn thoáng qua thẻ phòng, nhận lấy, bỏ vào trong túi.

……

Khúc Thiến Như bên này không nhận được vai diễn nữ hai, công việc không tốt, còn phải đi quay quảng cáo liền nổi lên tính tình khó chịu.

Tần Tư Nhân ra mặt giải quyết, sau đó cảnh cáo Khúc Thiến Như rồi rời đi.

Sau đó cả đêm cho đến ngày tiếp theo, Tần Tư Nhân đều nghĩ có nên nói với Trì Úc một câu, chuyện liên quan đến vai diễn của Khúc Thiến Như hay không.

Haiz, thật giống như là đang lợi dụng mối quan hệ không rõ ràng này.

Trì Úc là công tử phóng đãng, đồng thời cũng là người làm ăn, anh không thích người khác lợi dụng và cưỡng ép mình.

Nhưng không đề cập tới, nhân vật này liền sẽ mất trắng, Khúc Thiến Như người này tuy rằng không có thủ đoạn cũng không có đầu óc, nhưng là người có tiềm lực, có thể mang đến lợi ích lâu dài cho công ty.

Trước tình thế tiến thoái lưỡng nan, Tần Tư Nhân cuối cùng lựa chọn không đề cập tới.

Một là, Mối quan hệ này đối với Trì Úc không chút lưu luyến gì mà nói, căn bản không tính là cái gì, hai là, cô cũng không muốn lợi dụng mối quan hệ này vì Khúc Thiến Như mà làm cái gì đó.

Từ góc độ nào đó mà nói, Khúc Thiến Như cũng xem như tình địch của cô.

Vì tình địch làm cái gì đó, cô không ngu ngốc như vậy.

Tần Tư Nhân gõ cửa phòng riêng của Phó Đạt, muốn đi vào nói với anh ta, quyết định của Thịnh Thế bên kia, không có cách giải quyết.

Nhưng không nghĩ tới Trì Úc ở đây.

Hơn nữa Khúc Thiến Như cũng ở đây.

……

--