Chương 39 Gặp lại người quen

Gian nhà ăn này rất tốt, bầu không khí yên tĩnh, phía xa xa còn được đặt một cây dương cầm, một cô gái tóc dài xõa ngang vai đang ngồi trên ghế tấu lên một khúc nhạc du dương, êm ái.

Ba người đang chờ cơm, cửa thang máy lại lần nữa mở ra, một vị mặc một bộ âu phục trắng được phục vũ dắt vào nhà ăn, đi ngang qua chỗ ba người đang ngồi đợi cơm liền khựng lại, ngạc nhiên nói:

“A Thâm?”

Diệp Thâm nghe tiếng ngẩng đầu, trước mắt cậu là người đàn ông cậu đã kết bạn không lâu, Diệp Khanh Bùi.

“Diệp đại ca! Như thế nào là anh? Anh cũng tới đây ăn cơm sao?” Diệp Thâm vội vàng đứng dậy, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

Diệp Khanh Bùi mặt tươi cười:

“Đúng vậy, anh hẹn bạn tới đây ăn cơm, kết quả là đến sớm quá, định đi lên trước tìm chỗ ngồi, hôm nay là Lễ Tình Nhân, nơi nơi đều là cặp đôi, chúng ta lại toàn là những người đàn ông độc thân, đi tìm được chỗ ăn cơm cũng thật khó.”

Dứt lời, Diệp Khanh Bùi quay qua nhìn Thời Niên cùng Triệu Hâm, hỏi:

“Em cũng đi cùng bạn tới sao, ba người đã ăn xong rồi à?”

Diệp Thâm nhẹ nhàng lắc đầu:

“Không đâu, mới vừa đến xong, còn đang đợi cơm.”

“Ai da, nơi này phục vụ đồ ăn có vẻ hơi chậm chạp, nhưng được cái món ăn hương vị cũng không tệ lắm, bằng không anh với bạn sẽ không tới đâu.”

Diệp Khanh Bùi mắt nhìn đồng hồ, nói:

“Mãi mới có cơ hội gặp lại, không bằng chúng ta đi tìm chỗ nào đó hàn huyên. Lần trước gặp không đúng lúc lắm, em lại đi vội vàng. Dù gì cũng đã kết bạn, anh nghĩ ít nhiều cũng nên tìm hiểu em một chút.”

Vừa dứt lời, sắc mặt Thời Niên liền trùng xuống. Nhận thấy hắn không vui, Diệp Thâm ho nhẹ một tiếng, trả lời:

“Cái này, không bằng ngồi luôn tại đây nói chuyện đi, hai người này đều là bạn rất thân của em ở trường học.”

“Vậy, cũng được, làm phiền hai người….”

Diệp Khanh Bùi không quá để ý, chỉ quay sang hai người cười xã giao một cái, sau đó tự nhiên như ruồi ngồi ghế cạnh Triệu Hâm. Cùng Diệp Thâm mặt đối mặt nói chuyện khá vui vẻ.

Triệu Hâm mặt chuyển từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, nhìn Thời Niên rồi lại nhìn sang Diệp Khanh Bùi, sau đó trộm lấy di động mở ra WeChat.

Bút sáp Tiểu Hâm: Huynh đệ, đây là loại tình huống gì vậy? Vị nam chính này là ai? Diệp lão sư không phải lần đầu tiên tới đây sao? Như thế nào lại có bạn?

Niên đầu trọc: Lần trước đi quán bar bọn tôi cãi vã, Diệp Thâm bỏ đi liền quen được tên này!

Bút sáp Tiểu Hâm: Gì? Diệp lão sư lợi hại như thế sao? Mới đến mấy ngày đã câu dẫn được một tên đàn ông thế kia á?

“Ầm” một tiếng

Phía dưới gầm bàn, chân Triệu Hâm bị đá một phát, làm hai người đang nói chuyện hăng say giật mình quay lại nhìn.

Làm Triệu Hâm phải chữa vội, nói:

“Ha ha ha, thật ngại quá, tôi không cẩn thận đập vào chân bàn….”

PS: Mình đang trong quá trình trả chương free cho mọi người, không được set vip nên thiếu động lực edit lắm. Mọi người đề cử ánh kim + rate truyện + follow cho mình có thêm động lực nhé