Chương 6: Ý đồ của nữ chủ

Nghe thấy lời của Diệp Cẩm Phong, Diệp Cẩm Ngọc vô cùng choáng váng. Nàng nhớ rõ trước kia, chỉ cần nàng cùng con hồ ly tinh Thủy Thiên Tình này cãi nhau, ca ca đều bênh vực Thủy Thiên Tình, còn vì lấy lòng con hồ ly tinh đó mà mắng nàng. Chỉ là không nghĩ tới hôm nay ca ca lại như vậy, hoàn toàn đứng về phía nàng.

"Ca, ca thật là tốt!" Ở trước mặt con hồ ly tinh Thủy Thiên tình kia mà ca ca lại bảo vệ mình như vậy, Diệp Cẩm Ngọc vui mừng không thôi, lập tức chạy đến làm nũng trước mặt Diệp Cẩm Phong.

Nhìn thấy muội muội vui vẻ ra mặt như thế, Diệp Cẩm Phong cũng mỉm cười, "Được rồi, miệng không cần ngọt như bôi mật thế đâu. Có rảnh thì dụng công tu luyện đi. Thực lực của muội ở vị trí Luyện Khí tầng bảy đã một năm rồi."

"Vâng, muội biết rồi mà, muội nhất định sẽ tu luyện thật tốt. Nhưng mà muội tu luyện tốt hay không có vấn đề gì chứ, có đại ca và nhị ca ở đây bảo vệ muội rồi!" Nói xong, Diệp Cẩm Ngọc lè lưỡi chơi xấu.

"Muội đó, ngồi xuống đi." Diệp Cẩm Phong bất đắc dĩ liếc nhìn muội muội mình một cái, ý bảo nàng ngồi xuống cạnh mình.

"Vâng!" Diệp Cẩm Ngọc gật gật đầu, trực tiếp đoạt chỗ ngồi của nữ chủ, sau đó vô cùng cao hứng mà ngồi cạnh đại ca mình.

Nhìn muội muội vui mừng như vậy, Diệp Cẩm Văn không khỏi nở nụ cười nhẹ nhàng. Tâm y thầm nói, cũng chẳng biết đây là thế nào, chẳng lẽ đại ca thật sự đổi tính? Thật sự buông tay Thủy Thiên Tình sao?

"Minh Nguyệt, Phỉ Thúy!" Ánh mắt của Diệp Cẩm Phong xoay chuyển, nhìn hai nha hoàn đang quỳ trên đất, sắc mặt đang ấm áp chuyển sang âm trầm.

"Tam thiếu!" Hai nha hoàn vội vàng đáp lời.

"Có người khóc tang cho bổn thiếu gia mà các ngươi còn dùng linh trà linh quả để chiêu đãi? Thế nào, cái ngươi cũng mong chờ Diệp Cẩm Phong ta chết sớm lắm à?"

"Không, không, không, bọn nô tỳ không dám, nô tỳ không dám!" Hai nha hoàn quỳ trên đất vội vàng lắc đầu.

"Không dám thì còn thất thần làm gì? Còn không mau hạ đồ xuống? Nhị phòng chúng ta có nhiều chi phí để phóng túng tiêu xài thế à?" Phụ thân của nguyên chủ đứng hàng thứ hai trong nhà, thế nên ba huynh muội Diệp Cẩm Phong thuộc nhị phòng của Diệp gia. "

" Vâng, vâng! "Hai nha hoàn vội vàng đứng dậy, đem linh quả và linh trà của nữ chủ và Sử Đức Thái hạ xuống.

" Diệp Cẩm Phong, ngươi, ngươi.. "Bây giờ Sử Đức Thái đã tức đến xanh mét cả mặt. Hắn thật sự không nghĩ đến Diệp Cẩm Phong sẽ làm khó dễ bọn họ như vậy. Càng không nghĩ được rằng Diệp Cẩm Phong tuyệt tình đến thế!

" Đức Thái ca, đừng nói nữa mà! "Thủy Thiên Tình duỗi tay kéo áo của Sức Đức Thái, bảo đối phương đừng nói nữa.

Ừ!" Nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Thủy Thiên Tình, Sử Đức Thái tuy rằng không tình nguyện nhưng cũng không dám nói bất cứ cái gì nữa.

"Cẩm Phong ca ca, muội biết huynh giận muội. Nhưng mà muội thật sự không có ý đến nguyền rủa huynh mà. Huynh đừng hiểu lầm Thiên Tình. Chuyện hôn sự không phải muội muốn khiến huynh tổn thương, chỉ là muội cảm thấy huynh như đại ca của mình vậy, muội không có thứ tình cảm vợ chồng với huynh mà." Thủy Thiên Tình đáng thương hề hề mà nhìn Diệp Cẩm Phong.

"Lau khô nước mắt của ngươi đi rồi hẵng nói chuyện với ta. Ta ngại xui xẻo!" Ngày thường nữ chủ chỉ cần rớt một giọt nước mắt thôi cũng khiến cho nguyên chủ đau lòng muốn chết, đáng tiếc bây giờ Diệp Cẩm Phong thay hồn đổi tim rồi, ngươi khóc đến chết thì ta cũng chẳng buồn liếc mắt đến một cái, gia đây chỉ thích soái ca, không thích loại bạch liên hoa tâm địa rắn rết như thế.

Nghe vậy, Thủy Thiên Tình cầm khăn tay hung hăng lau hai hàng lệ của mình, khiến cho khuôn mặt nhỏ xuất hiện mấy vệt đỏ. Nàng ta cho rằng Diệp Cẩm Phong thấy dáng vẻ này của mình nhất định sẽ rất đau lòng. Nhưng mà nàng ta phát hiện ra Diệp Cẩm Phong vẫn mang biểu tình lạnh nhạt như cũ, hoàn toàn không dao động.

"Thủy đạo hữu, có chuyện gì thì nói nhanh đi! Lát nữa ta còn phải tìm gia gia!" Nhìn đối phương, Diệp Cẩm Phong bày hết vẻ thiếu kiên nhẫn lên trên mặt mình, không hề che giấu chút nào.

"Cẩm Phong ca ca, ba ngày sau muội và Hùng Ưng Sát Liệp Đoàn muốn đến Vân Vụ Sơn. Muội và Đức Thái ca ca cố tình đến đây để thông báo cho huynh nha." Vừa mở miệng nữ chủ đã đề cập đến ý đồ thật sự.

Nghe thấy lời này, Diệp Cẩm Phong híp híp mắt. Vân Vụ Sơn, nữ chủ mười lăm tuổi.. à, hắn nhớ ra rồi. Năm nữ chủ mười lăm tuổi đã cùng vai ác và Sử Đức Thái đến Vân Vụ Sơn, dưới sự trợ giúp của hai người bọn họ mà lấy được Vân Vụ Thạch, thực lực tăng đến Trúc Cơ sơ kỳ.

Khó trách hôm nay nữ chủ lại mặt dày như thế, đích thân đến cửa, hóa ra là muốn nhờ vai ác đến Vân Vụ Sơn tìm cơ duyên cho mình!