Chương 23: Bàn giao dịch (1)

Nhìn thấy gương mặt cảnh đẹp ý vui kia của Lê Hạ, Diệp Cẩm Phong vừa lòng cong cong khóe miệng. "Tuy rằng ngươi mang mặt nạ nhìn rất soái, thế nhưng dung mạo thật sự còn xinh đẹp hơn!"

"A, cảm ơn ngươi đã tặng mặt nạ cho ta!" Nghe đucợ lời DIệp Cẩm Phong khích lệ, Lê Hạ ngượng ngùng đỏ cả mặt.

"Hạ Hạ, ngươi nguyện ý thành thân với ta không?" Diệp Cẩm Phong nhìn chằm chằm đôi mắt torng suốt của Lê Hạ hồi lâu, từng chữ từng chữ nghiêm túc dò hỏi.

"Ta, ta.." Nghe được lời nam nhân hỏi, Lê Hạ hé miệng, không biết nên trả lời thế nào.

"Ta biết, đây mới là lần thứ ba chúng ta gặp mặt, thời gian ở chung còn quá ngắn. Hiện tại hỏi ngươi gả cho ta hay không quả thực là khó xử cho ngươi. Nhưng mà chuyện này cũng rất phiền toái, ta cũng mong mau chóng thành thân, bằng không ta cũng chẳng biết được ông nội sẽ tìm dạng nữ nhân gì đưa đến cho ta. So với thú môt nữ nhân chẳng quen biết, chi bằng để ta thú ngươi. Ngươi thấy thế nào? "

Lê Hạ ngẩng đầu, nhìn thấy cầu mong trong mắt Diệp Cầm Phong, khiến y khó xử cắn cắn môi:" Diệp Cẩm Phong, ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, theo lý mà nói ta nên giúp ngươi mới phải. Thế nhưng thành thân chẵng phải chuyện đừa, ngươi nói ta phải làm thế nào mới phải? "

" Hạ Hạ, thật ra chuyện này rấ đơn giản, ngươi chỉ cần đồng ý gả cho ta, làm một đôi phu phu giả là được. "Nhìn thấy tiểu mỹ nhân đối diện thiện lương đơn thuần như thế, Diệp Cẩm Phong không ngừng cố gắng khuyên bảo.

" Phu phu giả? "Lê Hạ kinh ngạc nhìn về phía Diệp Cẩm Phong, trong mắt là một mảng mịt mờ.

" Đúng vậy, chuyện chúng ta thành thân chỉ là để che mắt người ngoài mà thôi. Chỉ cần ngươi không muốn, ta với ngươi sẽ không viên phòng. Như thế có được không, ngươi giúp ta được không? "Diệp Cẩm Phong thấp giọng, dưới đáy mắt toàn là ý cầu khẩn.

" Này, như vậy, như vậy gia gia ngươi sẽ không phát hiện chứ? "Diệp Cẩm Phong cứ lừa người torng nhà như thế có tốt không?

" Yên tâm, ta sẽ an bài mọi chuyện thất tốt, gia gia sẽ không nhận ra đâu. "Đối với chuyện này, Diệp Cẩm Phong tự nhiên là chẳng chút lo lắng.

" Nhưng mà.. "Chuyện giả thành thân thế này, có khác nào trò đừa đâu? Đối với chuyện này, Lê Hạ vẫn có chút do dự.

" Hạ Hạ, ngươi nghĩ lại đi, nếu hai chúng ta thành thần, lễ hỏi, của hồi môn, còn có hạ lễ của thân thích, đếm tới đếm lui cũng là sinh ý không nhỏ! Nếu có những thứ này, ngươi muốn thăng cấp lên Trúc Cơ kỳ sẽ dễ hơn nhiều. "Diệp Cẩm Phong biết rõ tâm nguyện của Lê Hạ là thăng lên Trúc Cơ để có thể báo thù cho mẫu phụ mình thế nên hắn trực tiếp nắm lấy điểm yếu của y mà nói.

Quả nhiên, vừa nghe thấy lời này, đôi mắt Lê Hạ tức khắc sáng lên:" Có phải là sẽ có rất nhiều đan dược, linh thạch và tài nguyên tu luyện đúng không? "

" Không chỉ như thế, thành thân xong có khả năng sẽ có rất nhiều linh phù và pháp khí. "Có những thứ này rồi, Lê Hạ liền có thế báo thù.

" Đúng vậy, hôm nay Tứ ca thu rất nhiều lễ vật! "Nghĩ đến chuyện thành thân hôm nay, Tứ ca thu lễ vật để chẳng thể cầm nổi, Lê Hạ lại càng mừng trong lòng. Không sai, thành thân thật sự có rất nhiều chỗ tốt. Nói không chừng thực lực của mình có thể đi lên, căn bản không cần chờ mười năm hai mươi năm nữa, tự bản thân mình đã có thể lên Trúc Cơ. Nếu Trúc Cơ thành công, thì có thể báo thù!

" Nếu ngươi đồng ý, chờ đến khi chúng ta thành thân, những thứ nhận được đều phân cho ngươi một nửa, ngươi thấy thế nào? "Diệp Cẩm Phong ôn nhu nhìn Lê Hạ, hạ giọng dụ dỗ.

" Ngươi, ngươi thật sự đồng ý chia phân nửa cho ta sao? "Lê Hạ không xác định mà nhìn Diệp Cẩm Phong.

" Đương nhiên. Mặc kệ thế nào thì cũng là ngươi giúp ta, ta đương nhiên không thể bạc đãi ngươi. Ngươi xem, đây là khế ước thư ta chuẩn bị, nếu ngươi không yên tâm, có thể cùng ta lập khế ước. "Nói xong, Diệp Cẩm Phong lấy khế ước thu ra, đưa cho Lê Hạ.

Lê Hạ đưa tay tiếp nhận, cẩn thận nhìn phía trên." Điều khế ước thứ nhất, sau khi thành thân, Diệp Cẩm Phong và Lê Hạ không can thiệp chuyện của nhau, phận ai nấy lo, Diệp Cẩm Phong khi chưa được Lê Hạ thì không được yêu cầu viên phòng. Điều thứ hai, tài vụ sau khi thành thân, hai người chia đầu. Điều thứ ba, sau khi thành thân năm năm, nếu hai người vẫn không muốn làm phu phu chân chính, Diệp Cẩm Phong nhất định phải viết thư hòa li cho Lê Hạ, trả tự do cho Lê Hạ. "

Lê Hạ cầm khế ước thư nhìn đi nhìn lại ba lần:" Nói cách khác, ta và ngươi chỉ cần làm phu phu năm năm thì ta có thể giữ một nửa tài vật, qua năm năm, ngươi sẽ viết thư hòa li cho ta rời đi. "

" Đúng vậy, không sai! "Ta không tin qua năm năm mà ta còn không theo đuổi được ngươi!

" Vậy, vậy được rồi. Nể tình ngươi đã từng cứu mạng ta, ta, ta giúp ngươi vậy? "Lê Hạ gật gật đầu, xem như đồng ý. Y thầm nghĩ, chỉ cần năm năm mà thôi, đối với tu sĩ mà nói năm năm chẳng tính là gì. Đồng y chuyện này rồi, chẳng những có thể giúp đỡ Diệp Cẩm Phong, còn có thể tìm được tài nguyên tu luyện, cũng coi như một công đôi việc.

" Được, cảm ơn ngươi, Hạ Hạ! "Diệp Cẩm Phong cảm kích nhìn đối phương, vội vàng nói lời đa tạ.

" Diệp Cẩm Phong, chúng ta không quá thân quen, ngươi gọi ta Lê Hạ là được rồi. "Thấy đối phương vẫn luôn gọi mình là Hạ Hạ, Lê Hạ cảm thấy có chút e lệ, cảm giác vẫn có chút kỳ lạ!

" Không đúng nha, chúng ta chuẩn bị thành thân, đương nhiên phải gọi thân mật một chút. Ngươi ở Lê gia diễn vai kẻ câm phế vật nhiều năm vậy rồi, chẳng lẽ ngươi không biết rằng diễn thì phải luôn diễn, thời thời khắc khắc đều phải cảnh giác hay sao? "Diệp Cẩm Phong nói vô cùng nghiêm túc.

" À, ta hiểu rồi. Vậy về sau ta sẽ gọi tên của ngươi vậy. Không đúng, ta bị câm mà, không cần gọi tên ngươi. Nhưng mà sau này ta nhất định sẽ phối hợp với ngươi diễn một đôi phu phu ân ái. "Nếu đã đáp ứng người ta rồi, Lê Hạ tự dưng sẽ tận hết chức trách mà diễn hết xuất nhân vật của mình.

" Yên tâm, ta sẽ đi đến chỗ Mộng đan sư mua một viên đan dược tam cấp, chữa khỏi dây thanh quản cho ngươi. Sau này ngươi không cần vất vả giả làm người câm nữa rồi! "Hạ Hạ rất nhanh sẽ trở thành người của hắn, hắn tự nhiên phải lo chu toàn thay y.

" Đan dược tam cấp? Quá lãng phí! "Một viên linh dược tam cấp có giá đến mấy ngàn linh thạch lận!