Chương 1: Xuyên thành vai ác

Chương 1: Xuyên thành vai ác

Đêm tĩnh lặng như nước, gió thổi nhẹ nhàn, tiếng lá cây run sàn sạt, trong đêm khuya yên ắng có thể nghe rõ ràng.

Diệp Cẩm Phong nằm ngữa trên giường, nhìn căn phòng xa lạ này, đáy mắt một mảng mờ mịt, tĩnh mịch tuyệt vọng.

Diệp Cẩm Phong vốn là một sinh viên hai mươi mốt tuổi, lúc hắn sáu tuổi cha liền qua đời. Mẹ mang theo hắn và em gái gả cho một người bác sĩ. Người cha kế này đối với Diệp Cẩm Phong và em gái vô cùng tốt, một nhà bốn người rất vui vẻ. Chỉ là ngày vui chóng tàn, lúc em gái mười hai tuổi đột nhiên cắt cổ tay tự sát trong phòng tắm, sau đó mẹ bì quá đau buồn cái chết của con gái, thần trí trở nên mơ hồ không rõ, bị cha kế đưa vào bệnh viện tâm thần. Bốn dĩ một nhà bốn người tốt đẹp bị phá thành như thế. Mà lúc ấy, Diệp Cẩm Phong chỉ mới mười lăm.

Em gái mất, mẹ phát điên, tâm tư nhỏ bé của Diệp Cẩm Phong bị tổn thương không nhẹ. Từ đó hắn trở nên trầm mặc ít nói hơn. Nhưng mà hắn vẫn đối xử rất tốt với cha kế của mình, hai cha con nương tựa với nhau, cùng nhau sinh hoạt.

Mãi cho đến khi Diệp Cẩm Phong hai mươi mốt tuổi, mẹ hắn cũng bệnh mất. Diệp Cẩm Phong vô cùng đau lòng. Mà hắn cũng tìm thấy quyển nhật ký của em gái trong di vật của mẹ. Lúc này hắn mới khϊếp sợ nhận ra, thì ra em gái tự sát bởi vì bị cha kế làm nhục. Còn mẹ hắn cũng chưa từng phát điên, mà là vì bà nhìn thấy quyển nhật kí này của con gái mình, biết được sự thật con mình bị làm nhục. Càng đáng thương hơn là mà không thể nào thoát khỏi bệnh viên tâm thần, sau cùng, mẹ hắn cứ như thế buồn bực không dậy nổi, rồi ôm hận mà chết trong bệnh viện tâm thần.

Sau khi biết hết chân tướng, nửa đêm Diệp Cẩm Phong liền cầm con dao phao trong bếp chém chết cha kế. Ngày hôm sua, chuyện sinh viên đại học gϊếŧ cha khiến cho toàn bộ thành phố khϊếp sợ. Tất cả mọi người đều chỉ trích Diệp Cẩm Phong là tên lấy oán trả ơn, thế mà lại gϊếŧ chết người cha đã nuôi lớn mình. Đối với chuyện này, Diệp Cẩm Phong cũng chẳng bao biện vì mình. Mặc dù hắn bị pháp tử hình, nhưng cũng chẳng nói gì. Cha, mẹ và em gái đều đã chết. Cứ như vậy, hắn bào chữa cho mình làm gì nữa? Chi bằng đến gặp họ.

Một khắc sắp chết kia, Diệp Cẩm Phong tươi cười đối mặt, trơ mắt nhìn viên đạn đó xuyên qua l*иg ngực của mình, sau đó thế giới liền biến thành một màu đen…

Vốn tưởng rằng bản thân có thể đến âm phủ. Sau đó đi tìm cha, mẹ và em gái, cùng nhau đoàn tụ. Thế nhưng Diệp Cẩm Phong không nghĩ đến một lần nữa tỉnh lại, hắn đã xuyên qua, lại còn xuyên vào bên trong một quyển tiểu thuyết, xuyên thư thì xuyên đi, có gì mà đáng sợ. Dù sao thời buổi này, chuyện kỳ quái cũng chẳng ít. Xuyên thư cũng không hiếm lạ gì. Nhưng vấn đề là Diệp Cẩm Phong không có xuyên thành vai chính sáng tỏa hào quang, mà quyên thành đại vai ác bị nữ chính và bốn nam chính gϊếŧ chết.

Nằm ở trên giường, Diệp Cẩm Phong xuyên thành vai ác hỗn độn trong gió, tuy rằng hắn cùng tên vai ác này cùng tên cùng họ, nhưng mà, sau lại xuyên thành hắn cơ chứ? Cũng không biết đây là vị thiên sứ nào muốn vui đùa cùng hắn nữa. Vậy mà cho hắn xuyên vào một cái tục hồn thế này, bị năm vai chính gϊếŧ chết. Hắn muốn yên bình, hắn cần yên bình.

Căn cứ theo ký ức của nguyên chủ, Diệp Cẩm Phong bắt đầu suy nghĩ nhân sinh của nguyên chủ. Nguyên chủ năm nay mười sáu, bởi vì là vai ác nên có đucợ Huyết linh căn, cho nên tư chất tu luyện của nguyên chủ nghịch thiên vô cùng. Hiện giờ đã là tu sĩ Trúc Cơ. Mà nữ chủ năm nay mới mười lăm, đang là Luyện Khí tầng chín, khôn bằng nguyên chủ.

Trước đây, nguyên chủ cầu hôn với thanh mai trúc mã, kết quả nữ chủ vì lo sợ nguyên chủ là Huyết Linh căn rất dễ thành ma, thế nên cự tuyệt. Nguyên chủ bị người trong lòng từ chối, vô cùng thương tâm nên đã tự nhốt mình trong phòng, mỹ danh là bế quan. Trên thực tế lại mượn rượu giải sầu.

Ngửi ngửi một thân nồng nặc mùi rượu, Diệp Cẩm Phong nhịn không được trợn trắng mắt, thầm mắng: Cái tên nguyên chủ đầu đất này, nữ chính đó là bàu đòi mạng của ngươi, ngươi còn bỏ qua Tu chân đầy nữ tu tốt, cố tình cứ tìm cái ả bạch liên hoa này, đến cuối cùng vì ả mà đọa ma đạo, thân tử đạo tiêu, đúng là không đáng!

Những cũng còn may, vai ác còn chưa nhập ma, hết thảy còn kịp. Chỉ cần hắn yêu quý sinh mệnh, rời xa nữ chủ là được! Dù sao hắn cũng là đồng tính luyến, chướng mắt nữ nhân, dù cho nữ chủ khuynh quốc khuynh thành, quốc sắc thiên hương, cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hắn. Đối với chuyện này, Diệp Cẩm Phong vô cùng yên tâm.

Nhưng mà, nữ chủ này cùng bốn nam chủ dù sau cũng là người muốn gϊếŧ mình, cho nên, chỉ cách xa năm người này e rằng không đủ. Tố nhất là nhanh chóng diệt trừ, nhất lao vĩnh dật, dù sao đây là Tu chân giới, gϊếŧ người cũng không phạm pháp. Nghĩ đến điều này, Diệp Cẩm Phong híp híp mắt, không nóng nảy, hắn mới mười sáu, hết thảy vừa mới bắt đầu mà thôi. Việc này có thể chậm rãi tính toán!