Chương 21: Ngươi Thế Mà Dám Tới 2

- Non xanh nước biếc , các đạo hữu sau này còn gặp lại !

Chân Bình Nhi vội vàng ăn vào giải dược, nhìn chằm chằm bóng lưng của Dương Chân nói

- Ngươi tên là gì ?

Dương Chân cũng không quay đầu lại, khoát tay áo lưu lại một cái bóng lưng tiêu sái

- Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Thị Kiếm môn Đoạn Lãng Tài !

Chân Bình Nhi trên mặt hiện lên thần sắc oán giận , cắn răng nghiến lợi nói

- Đoạn Lãng Tài, ngươi đừng để lão nương gặp lại ngươi !

Trả lời Chân Bình Nhi chính là một trận vui sướиɠ cười to

Hai ngày sau , Dương Chân đem thịt Liệt Dương Phong đều lóc ra , sau đó một đường hướng về U Châu thành chạy đi

U Châu thành là thành lớn nhất tại Đông Vực , thuộc phạm trù U Dương quốc , là một cái phòng tuyến lớn nhất của Động Vực

Khi Dương Chân vừa bước vào bên trong thành mới ý thức được U Châu thành có bao nhiêu phồn hoa , những cái nhà lầu san sát nối tiếp nhau , tường thành cao lớn nặng nề hiển lộ rõ ràng đây là một cái đế quốc phồn vinh

Trên đường phố khắp nơi đều là thương gia , mùi rượu đập vào mặt , hương trà bốn phía , mùi cơm chín làm cho hắn cảm thấy đói bụng

Thống khoái ăn một bữa cơm sau đó Dương Chân mới đi đến chỗ ghi danh U Châu đại hội

Các môn phái báo danh không cần xếp hàng , mỗi môn phái đều có một chỗ báo danh riêng , thế nhưng Dương Chân không muốn ở Thượng Nguyên tong báo danh , xếp hàng nửa ngày mới đến phiên hắn

Trước mặt Dương Chân là một cái thiếu niên mập lùn có nét mặt buồn bã cũng đang xếp hàng , khi quay lại nhìn Dương Chân liền kinh ngạc nói

- Vị huynh đài này trên thân toàn là huyết khí , có phải từ rừng rậm U Quang đi ra ?



Rừng rậm U Quang ?

Dương Chân nhẹ gật đầu, nói

- Đúng vậy a, kém chút chết ở bên trong, may mà ta phúc lớn mạng lớn

Tiểu mập mạp mở to hai mắt nhìn nói

- Ngươi ngay cả Trúc Cơ cũng chưa tới mà dám đi vào U Quang rừng rậm quả nhiên lá gan quá lớn , bất qua ngươi yên tâm chúng ta đã gặp chính là hữu duyên , thời điểm U Châu đại hội bắt đầu ngươi theo bên người ta , có Bá Giao Hổ Lữ Tiểu Hổ ta cam đoan , không ai dám đặt chủ ý đến ngươi đâu , bảo bối gì lấy được từ trong U Quang đại hội liền hảo hảo giấu đi a

Dương Chân nghe được biểu lộ liển trở nên kinh động như gặp Thiên Nhân , đầu năm nay thế mà còn có người dám lấy cao thượng danh tự tựa như Bá Giao Hổ , liền ôm quyền nói

- Nguyên lai là Bá Giao Hổ huynh kính đã lâu kính đã lâu , từ nay về sau ngươi chính là huynh đệ của Quá Giang Long Dương Chân ta , về sau ta sẽ bảo kê ngươi , nếu có người khi dễ ngươi liền nói huynh đệ của ta

Lữ Tiểu Hổ trợn mắt hốc mồm, mặt lập tức đỏ lên lấp bấp nói

- Ngươi. . . Ngươi từng nghe qua tên của ta ?

- Đó là tự nhiên , đại danh của huynh đệ ở nông thôn của chúng ta như sấm bên tai , có thể làm trẻ con nín khóc , những cô nương , thiếu phụ nghe đến đã biến sắc đóng cửa không dám ra ngoài !

- Đâu có đâu có

Lữ Tiểu Hổ vội vàng khoát tay, trên mặt lại lộ ra thần sắc đắc ý

- Ta nói hai người các ngươi có báo danh hay không ?

Người phía sau truyền đến âm thanh thúc giục rất không kiên nhẫn , hiển nhiên là không cho Bá Giao Hổ cùng Quá Giang Long mặt mũi

- Báo chứ báo chứ

Lữ Tiểu Hổ vội vàng xoay người nói

- Lữ Tiểu Hổ đến từ Đại An Trấn



- Dương Chân đến từ Thượng Nguyên Tông

- Nhân huynh , nguyên lai ngươi gọi là Dương . . . ngươi gọi là Dương Chân ?

Lữ Tiểu Hổ bỗng nhiên hú lên quái dị , trợn mắt há hốc mồm nhìn Dương Chân

- Đúng vậy a , làm sao ?

Lữ Tiểu Hổ còn chưa lên tiếng , tất cả những người bên cạnh đều kinh hô lên, chỉ trỏ nhìn chằm chằm Dương Chân như muốn ăn thịt hắn

Dương Chân giật nảy mình , con mẹ nó , đây là tình huống như thế nào?

Lữ Tiểu Hổ sắc mặt tái nhợt, vội vàng lôi kéo Dương Chân chạy hướng ra ngoài

- Nguyên lai ngươi chính là Dương Chân , ngươi làm sao lại dám tới ?

Lữ Tiểu Hổ một mặt cười khổ nói với Dương Chân

- Ta làm sao không dám tới

Dương Chân buồn bực.

Lữ Tiểu Hổ tấm tắc lấy làm kỳ lạ

- Đoạn Lãng Tài treo thưởng đầu của ngươi một thanh tam tinh vũ khí

- Đậu phộng ! đầu lão tử liền đáng giá một thanh tam tinh vũ khí ?

Dương Chân thế mà thật tới, tin tức này cơ hồ trong nháy mắt liền truyền khắp toàn bộ U Châu đại hội

Bạn đang đọc Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch) của Nhất Xích Nam Phong