Chương 3

Editor: L’espoir.

*

Tháng trước cô ôm notebook bị hỏng ra khỏi cổng trường, tình cờ gặp được Ninh Tinh Trạch, trong ổ cứng của cô đều chứa đầy những bộ phim người lớn, truyện manga người lớn, lịch sử duyệt web phần lớn là truyện H, còn kèm theo các thể loại truyện tranh và tiếng thở dốc của diễn viên, đồ trong ổ cứng của cô, sẽ khiến cho rất nhiều nam sinh đều tự thẹn không bằng, làm sao cô có thể đưa cái máy tính này cho anh sửa chứ?!

Nguyên nhân cụ thể Giang Mộ Tình cũng không giải thích được, khô cằn nói: “Chuyện này có lý do hết cả, chỉ cần biết tớ không chán ghét cậu là được.”

Vì để cho lời này có sức thuyết phục hơn, Giang Mộ Tình khen ngợi anh: “Làm sao tớ lại chán ghét cậu chứ, bạn học Ninh là người thật sự rất tốt, nhân phẩm không thể bắt bẻ, hơn nữa cậu còn vô cùng vui vẻ giúp đỡ người khác...”

Giang Mộ Tình có thể khen ngợi anh trong ba ngày và ba đêm mà không có bất kỳ sự lặp lại nào.

Đi tới dưới lầu ký túc xá nữ, cô thao thao bất tuyệt khen ngợi, Ninh Tinh Trạch che dấu một thứ gì đó khó tả, có vật gì đó sắp bành trướng ra rồi, anh buông hộp chuyển phát nhanh xuống nói: “Ký túc xá các cậu không cho vào, tôi đi trước.”

“Cảm ơn cậu nhé.” Giang Mộ Tình cười với anh.

Ánh mắt cô hơi hẹp dài, có lẽ là chỗ duy nhất trên đường nét của cô có vẻ quyến rũ, cười rộ lên đuôi mắt sẽ khẽ cong, lông mi dài không tô mà dày, giống như một con hồ ly trắng trong tuyết qua vài năm nữa sẽ thành tinh.

“Đừng khách sáo.”

Thật khó khống chế bản thân mà, khi không làm ra chuyện gì với cô.

Nếu anh không đi, anh sẽ không thể đi tiếp được nữa.

*

Bóng đêm đang dày đặc.

Một đôi tay nhỏ nhắn mềm mại như không xương ôm lấy anh, hương thơm xông vào mũi, Ninh Tinh Trạch hoảng hốt mở mắt ra, trước mắt là một khuôn mặt ngày đêm thương nhớ, khuôn mặt trứng ngỗng lông mày lá liễu, cười khanh khách nhìn anh, ánh mắt quyến rũ hút hồn, trong thanh thuần có thêm chút khí sắc dục.

Cô ngậm lấy môi dưới của anh nhẹ nhàng mυ"ŧ, bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve l*иg ngực đang nhảy của anh, vươn đầu lưỡi ra, dọc theo cánh môi anh liếʍ qua, cái chạm ướŧ áŧ mà anh chưa bao giờ trải qua, mùi hương nhàn nhạt trên người cô khiến anh dần dần mất khống chế, lại giữ chặt eo cô đáp lại, anh mở miệng học theo cách làm của cô mυ"ŧ ngược đôi môi anh đào của cô, đầu lưỡi chạm vào nhau... Không kiềm chế được tìиɧ ɖu͙©, nếm thử lại vô cùng mới lạ.