Chương 1

Lạnh lẽo...Ý thức nhất thời hỗn độn, Hoa Ly miễn cưỡng mở mắt, tầm mắt mơ hồ, có người cởi bỏ váy áo nàng, không nhanh không chậm lưu loát mà đem vật che thân của nàng bỏ ra, nàng muốn cản trở, lại phát hiện cả người đều mềm yếu vô lực, thậm chí đến cả đầu ngón tay cũng nâng không được, nỗi xấu hổ cùng hoảng sợ khiến nàng rơi lệ.

Nàng không thấy rõ mặt của nam nhân, chỉ cảm thấy hắn cao lớn khác thường mặc chiếc áo choàng đen kì lạ, khi hắn đến gần nàng có thể ngửi thấy cả mùi hương của hắn.

Mùi hương như hoa nhưng lại càng giống mùi thảo dược hơn.

Mùi hương này không khiến nàng an tâm mà càng khiến nàng trở nên sợ hãi hơn.

Ngón tay lạnh lẽo, cẩn thận chạm vào thân hình mảnh mai thanh tú của thiếu nữ, không khỏi mê mẩn trước đường cong lả lướt mê hoặc , tay nắm hai chân của nàng rồi nhẹ nhàng kéo ra, ánh mắt u lãnh đánh giá nơi tư mật của nàng.

Nước mắt như những viên minh châu rơi xuống, môi anh đào run rẩy hô hấp đầy lo lắng nhưng lại nói không nên lời.

"Ngươi đã xâm nhập vào đây, không thể rời đi, vậy ở đây làm thử nghiệm cổ trùng đi."

Thanh âm của hắn thật dễ nghe, trong trẻo như tiếng chuông, bởi vì dễ nghe, mỗi chữ hắn nói Hoa Ly đều nghe rõ.

Cổ trùng? Dù cho ý thức Hoa Ly không rõ, nhưng cũng biết rõ mình đang gặp nguy hiểm, khi tiến vào Miêu Cương, nàng đã nghe nói nơi đây từ lâu đã có nhiều người say mê luyện cổ đoán độc, người nhập ma thường lấy người khác để thử cổ, không hề có nhân tính.

Hôm nay cô lên núi chính là vì phụ thân mà đi tìm một gốc cây tiên thảo, nhất thời vô ý bước vào khoảng không rơi xuống vách núi, vốn tưởng rằng sẽ chết, lại không ngờ lại rơi nhầm vào nơi không nên tới.

Làm sao bây giờ!

Người đàn ông nghiêng người, nhấc bổng thiếu nữ đang run rẩy khỏi đám quần áo hỗn độn, phát hiện nàng đang khóc, trên khuôn mặt tuấn tú vốn vô cảm lại có tia biến hóa.

"Sợ chết?... Cổ trùng lần này hẳn là không cần mạng người."

Thiếu nữ trong lòng ngực thân hình cực diễm lệ, đặc biệt hoa huyệt giữa hai chân lại là danh khí hiếm có, bất quá dùng để thử cổ rất thích hợp.

Hắn vốn tưởng rằng nói vậy sẽ trấn an được nàng, nhưng mỹ nhân trong ngực lại càng run lợi hại hơn, da thịt trắng nõn mềm mại run rẩy trong lòng hắn, so với lúc mặc quần áo càng mê người hơn.

"Ta là Đại Tư Tế của thần giáo, tất nhiên sẽ không lừa ngươi."

Dứt lời, liền ôm thân thể trần trụi nhẹ như lông hồng đi đến hành lang tối của đại điện.

Tóc đen của thiếu nữ trút xuống cánh tay hắn tán loạn, nhu thuận bất lực lắc nhẹ.