Chương 30

Giản Trăn Trăn đi vào đi trong phòng, đem đồ vật trong tủ lấy ra tới, do dự một chút, đem mấy quyển sách cũ cùng những tờ báo mình đã chọn từ trạm thu mua để vào một chỗ, sau khi sắp xếp tốt, lúc này mới dọn cái tủ ra nhà chính.

Trương Văn Thư nhìn đến tương đậu, không muốn nhận: “Không cần khách khí với tôi như vậy, chuyện nhỏ không tốn sức gì.”

Nhưng Giản Trăn Trăn kiên trì: “Nếu đồng chí không thu, tôi làm sao có thể xấu hổ làm phiền đồng chí.”

Đây là tủ cá nhân của cô, nếu tìm thợ mộc sửa chữa chẳng phải cũng phải trả tiền sao.

Nhìn Trương Văn Thư ở gõ gõ đánh đánh, Chúc Hỉ cũng động tâm, “Trong trạm thu bên kia còn tủ gỗ thích hợp không? Tôi cũng mua một cái.”

Tống Tiểu Vân bưng một bồn lớn khoai lang đỏ luộc ra tới, “Tôi cũng muốn mua.”

“Cũ một chút cũng không sao, hỏng một chút cũng không vấn đề gì, chỉ cần giá cả thực tế, có lợi, nguyên liệu không tốt bằng của Giản Trăn Trăn cũng có thể.



Giản Trăn Trăn gật đầu: “Có, tôi còn nhìn thấy một cái tủ lớn cơ, cơ bản vẫn còn tốt, nhưng tôi không mang về được.”

Vừa nghe Giản Trăn Trăn nói như vậy, mấy người đang muốn có tủ đều động tâm, nhưng khi nào bọn họ có thể đi được trạm thu mua lại là một vấn đề.

Trương Văn Thư lúc này lên tiếng: “Các cô không viết thư báo bình an về nhà sao, nếu đi đến công xã có thể đến bưu cục gửi thư về, cũng có thể đến Cung tiêu xã mua một ít đồ dùng cùng đồ vật cần thiết.”

Bọn họ vừa tới có rất nhiều đồ vật muốn bổ sung, trong thôn sẽ không bất cận nhân tình như vậy, không cho bọn họ xin nghỉ.

Tất cả bon họ liền cùng nhau ngồi xuống, một bên ăn cơm, một bên tiếp tục nói chuyện.

Bữa cơm chiều hôm nay cùng bữa cơm buổi trưa giống nhau, cơm khô cùng với một đĩa dưa muối. Giản Trăn Trăn ăn rất chậm, đồ ăn này không thể nói là ăn ngon, chỉ có thể nói có một ít vị mặn có thể no bụng mà thôi.

Ở trong trí nhớ của nguyên chủ, thức ăn như vậy cô ấy ăn cũng không nhiều lắm, nhưng hiện tại không cho Giản Trăn Trăn lựa chọn. Lúc này cô cảm thấy có chút may mắn vì lương thực của mọi người là tách ra ăn, bằng không theo tốc độ ăn chậm rì rì của cô liền bị đói bụng.