Chương 29

Chúc Hỉ ngạc nhiên đánh giá Giản Trăn Trăn từ trên xuống dưới một phen, cô không biết bệnh của Giản Trăn Trăn đây là có bao nhiêu nghiêm trọng ạ, cô quả thật không nhìn ra tới. Nhưng nếu đại đội trưởng đã viết giấy giới thiệu cho Giản Trăn Trăn vậy thì việc này quả thật là cần thiết, phỏng chừng bệnh của Giản Trăn Trăn tương đối khó chữa đi.

Nghe được đối thoại của hai người, nhóm Trương Văn Thư cũng không dám hỏi thêm gì, vì sợ rải thêm muối vào vết thương của Giản Trăn Trăn.

Sau đó bọn họ cũng nghĩ, không phải dưới tình huống cần thiết thì đại đội trưởng làm sao có thể đồng ý viết giấy dễ dàng như vậy?

Hiện tại tuy rằng trên đồng đã đem lúa cấy xong đi, nhưng những việc sống khác còn rất nhiều, nếu lý do không đủ đại đội trưởng sẽ không để cho một thanh niên có sức lao động nghỉ dài hạn. Trong mắt đại đội trưởng không chứa được kẻ lười biếng, đối với tính cách này của hắn, tất cả thanh niên trí thức đến từ trước đều hiểu rõ trong lòng.

Trầm mặc trong chốc lát, Chúc Hỉ thay đổi đề tài: “Cái tủ kia của cô là mua từ trạm thu mua đồ cũ về sao, mua hết bao nhiêu tiền?”



Giản Trăn Trăn vui vẻ trong lòng vì bọn họ không tiếp tục hỏi nữa, “Trên đường trở về vừa lúc nhìn thấy trạm thu mua, tôi liền chọn được cái tủ này, hết một khối một tiền.”

Trương Văn Thư đứng dậy thẳng eo, cười cười: “Chất liệu tủ của cô là loại tốt, được làm từ gỗ chương, có thể tránh được sâu bọ cùng mốc, chính là ổ khóa hỏng rồi, lên không còn khóa được. Gía mua như vậy là có lời.” Tuy rằng chiếc tủ cũ một chút, nhưng ngược lại thoạt nhìn có loại hương vị cổ kính.

Giản Trăn Trăn cũng biết điểm này: “Đúng vậy, quay đầu lại tôi sẽ tìm người hỗ trợ sửa lại cái ổ khóa này.”

Trương Văn Thư do dự một chút vẫn nói: “Cái ổ khóa này không cần đổi cũng được, chỉ cần sửa lại một chút, tôi biết sửa, nhưng khả năng sửa không được đẹp cho lắm, cô có muốn tôi sửa giúp cho không?”

Giản Trăn Trăn vui mừng: “Vậy thật cám ơn đồng chí Trương Văn Thư.” Đương nhiên cô sẽ không thể làm người ta bận việc không công, nghĩ nghĩ, cô tính toán chia cho hắn một ít tương đậu cô mang từ nhà đến coi như là tiền công.