Chương 16

Từ nóc nhà từng giọt nước rơi vào trong bồn, thanh âm thực rõ ràng, Chúc Hỉ ngủ không được, người không ngủ được cũng không chỉ có cô ấy, ba người khác cũng không thể ngủ được.

Mưa còn tiếp tục rơi xuống, nếu mưa lớn hơn, vậy thì chỗ bị dột có thể không chỉ một chỗ trên giường Chúc Hỉ.

Cũng may trận mưa này rơi hơn một giờ, lúc sau liền ngừng, mầy người lúc này mới an ổn ngủ đi xuống.

Tới ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, liền có người tỉnh dậy, Giản Trăn Trăn nghe được động tĩnh, trợn mắt mở ra, thì ra Tô Duyệt Hoa cùng Tống Tiểu Vân đều đã thức dậy, hai người bon họ đang mặc quần áo cùng chải đầu.

Ở ngày hôm qua bọn họ đã thương lượng đơn giản, bốn đồng chí nữ mỗi ngày sẽ có hai người dậy sớm nấu cơm, cũng chính là phân tổ thay phiên nhau xuống bếp. Mấy đồng chí nam ở bên kia không cần nấu cơm, nhưng những công việc nặng nhọc bọn họ sẽ phụ trách, ví dụ như đốn củi, gánh nước.

Bởi vì nguyên nhân này, hôm nay Giản Trăn Trăn cùng Chúc Hỉ mới có thể dậy muộn hơn một chút.



Chờ hai người đi đến phòng bếp, Giản Trăn Trăn cũng dậy, một bên tết tóc mình thành bánh quai chẻo, một bên cười khổ. Tối hôm qua sau đó cô cũng ngủ rồi, nhưng lại rơi vào ác mộng, trong giấc mộng cô mơ thấy dã thú xuống núi, hoặc là mưa to tầm tã, hoặc là có hàng nghìn người chỉ chỏ mắng cô là yêu quái… Tất cả đều là ác mộng.

Cô nhẹ nhàng thở một hơi dài, Chúc Hỉ lúc này liền mở mắt ra: “Cô than thở cái gì vậy, lại phát sốt?”

Giản Trăn Trăn đối với tình huống của bản thân rất rõ ràng, “không”, hiện tại cô đã hạ sốt.

Cơm sáng là một nồi to cháo rau dại ngũ cốc, hơn nữa còn có khoai đỏ hấp, cũng không có gì phải chú ý, vì vậy bọn họ vây quanh bên nhau ăn sáng. Mấy món này rất dễ bị nghẹn, vì vậy Giản Trăn Trăn thả chậm động tác, rồi mạnh mẽ nuốt toàn bộ xuống họng, cô cần thiết phải thích ứng với tình huống ở đây.

Trương Văn Thư nhìn nhìn sắc trời, “Mọi người vừa tới, quay đầu lại đồ vật muốn thêm quá nhiều, hiện tại còn may, thời tiết không tính quá nóng, nếu đến muộn hơn một chút thì phải phơi nắng, mọi người chắc chịu không nổi. Vì vậy mọi người cần phải mua mũ rơm, ấm nước.” Hắn quơ quơ ấm nước bên hông mình, được làm từ cây trúc.

Phương Cẩm Quang cũng nhắc nhở: “Nếu là trời mưa còn muốn ra cửa, vậy thì phải chuẩn bị ô che mưa hoặc là áo tơi, bằng không sẽ bị bệnh chứ không nói giỡn.”