Chương 13

Còn trong lòng Tô Duyệt Hoa vốn dĩ bởi vì dung mạo của Giản Trăn Trăn mà xôn xao chuông cảnh báo, lúc này cô ta liền lộ ra thần sắc cảnh giác.

Giản Trăn Trăn thấy cô ta dùng ánh mắt như phòng soi nhìn mình thì có chút : “……”

Kế tiếp chính là việc nấu cơm, sau khi thương lượng một phen, bọn họ quyết định giống như phía trước, mỗi người lấy ra đồ ăn của chính mình, đặt trong chén của từng cá nhân, sau đó cho thêm nước để vào trong nồi cùng nhau hấp lên. Như vậy không ai chiếm tiện nghi của ai, ai cũng không có hại. Nhưng hôm nay là ngày đầu tiên nhóm người Giản Trăn Trăn tới, ấn tượng với mấy thanh niên trí thức cũ cũng không kém, vì vậy mà ba thanh niên trí thức cũ đều lấy ra một ít thứ tốt đón gió tẩy trần cho bọn họ.

Phương Cẩm Quang: “Tôi cùng Văn Thư ngày hôm qua vận khí tốt, ở trong sông bắt được hai con cá nhỏ, đêm nay mang ra nấu.”

Tô Duyệt Hoa nhìn Phương Cẩm Quang, cô ta không nghĩ làm hắn cảm thấy cô ta keo kiệt, vì vậy mà nhịn đau nói : “Lúc tôi đi cắt cỏ cho heo có nhật được mấy quả trứng gà rừng, đêm nay làm bát cánh trứng đi.”

Triệu Hữu Dân cũng không muốn chỉ chiếm tiện nghi của người khác lên tiếng: “Tôi có mang đến chút thịt khô từ nhà.”



Chúc Hỉ: “Tôi mang theo chút cá mặn.”

Tống Tiểu Vân nhấp nhấp miệng, có chút ngượng ngùng: “Tôi từ trong nhà mang theo chút củ cải muối.”

Giản Trăn Trăn lục qua trí nhớ một chút nói : “Tôi có hai cái trứng gà luộc.”

Nhìn đến bọn họ đều tỏ vẻ, cảm giác tiếc của trong lòng Tô Duyệt Hoa phai nhạt chút, cô ta vừa lòng gật gật đầu.

Mọi người lấy ra đồ vật đều không nhiều lắm, trứng gà rừng nho nhỏ, hai con cá cũng không to bằng bàn tay của người trưởng thành, thịt khô cũng chỉ có một đoạn nho nhỏ, cá mặn cũng là một khúc, của cái muối chính là một chút, hai quả trứng luộc cũng không nhiều ít. Nhưng toàn bộ để vào với nhau đối với niên đại này đã là một bữa ăn rất phong phú rồi. Nhìn thấy các món này, mắt của ai cũng tỏa sáng.

Uống một ngụm canh ấm hô hô xuống bụng, trong canh có chút mỡ cùng mùi tanh làm cho mỏi mệt một ngày phảng phất đều biến mất.