Chương 6: Trại Chủ Lương Sơn

Một đống tin tức, suýt chút làm cho tinh thần Tần Thư Kiếm rối loạn.

Khi thấy nhắc nhở cuối cùng, sắc mặt của hắn lập tức đen lại.

Không được tùy ý bước ra khỏi phạm vi thế lực Lương Sơn trại.

Chuyện này mang ý nghĩa, hắn đã biến tướng bị cầm tù ở một mẫu ba phần đất của Lương Sơn trại.

Mà sau khi trở thành Trại chủ Lương Sơn trại, địa hình xung quanh Lương Sơn trại đều hiện ra ở trong đầu Tần Thư Kiếm.

Trong phạm vi năm mươi dặm lấy lương sơn làm trung tâm, đều là địa bàn của Lương Sơn trại.

Chỉ khi nào vượt qua địa bàn này, chính là sở thuộc thế lực khác.

Giữa các thế lực, căn bản không có vùng giảm xóc gì đó.

Nói cách khác, chỉ cần Tần Thư Kiếm rời khỏi phạm vi thế lực của Lương Sơn trại, sẽ lập tức bước vào trong phạm vi của thế lực khác.

Nhưng nếu làm như vậy, sẽ giống như tuyên chiến.

Khi chưa hiểu rõ về thế lực xung quanh, Tần Thư Kiếm sẽ không dám đi mạo hiểm như thế.

Cho nên ——

Đây mới là điểm Tần Thư Kiếm thấy căm tức nhất.

Trong lúc bất tri bất giác, chẳng khác gì hắn đã bị hố một phát.

Nếu như biết trở thành Trại chủ Lương Sơn cần trả giá lớn như này, hắn chưa chắc sẽ hành sự lỗ mãng như thế.

Nhưng bây giờ ván đã đóng thuyền, muốn hối hận cũng không kịp.

Từ giây phút trở thành Trại chủ Lương Sơn trại, Tần Thư Kiếm đã biết mình đã không còn đường rút lui.

Thân phận Trại chủ, khi tử vong nhất định sẽ rơi xuống.

Nhưng nếu như chủ động cho sơn phỉ khác.

Rất xin lỗi!

Sơn phỉ cường đạo luôn đề cao việc cường giả là vua, từ trước đến nay không có chuyện nhường nhịn.

Cho nên, Tần Thư Kiếm không thể không thừa nhận một sự thật.

Đó chính là ——

Hắn đột nhiên biến từ một NPC pháo hôi thành một tiểu Boss có được thân phận Trại chủ Lương Sơn trại.

Vào lúc này, Tần Thư Kiếm cũng không hề quên mình còn có một tuyển chọn ban thưởng chưa nhận.

“Ngươi trở thành Trại chủ Lương Sơn trại, đặc biệt ban thưởng lợi khí cửu phẩm Hổ Đầu đao, hộ giáp cửu phẩm sáo trang Áo Da Hổ, tùy ý chọn một trong hai!”

Chuyện này kỳ thật không khó để lựa chọn.

Hổ Đầu Đao hắn đã đạt được từ trong tay Ngô Thắng, lại có thêm một thanh là chuyện không cần thiết. Cho nên, chỉ còn lại một lựa chọn.

“Ta muốn nhận hộ giáp cửu phẩm sáo trang Áo Da Hổ!”

...

Dọn dẹp Trung Nghĩa Đường một chút, Tần Thư Kiếm khoác Áo Da Hổ trên người, đại mã kim đao ngồi ở vị trí chủ vị.



Đại đao không trọn vẹn kia đã sớm bị hắn vứt bỏ, bên người chỉ còn một thanh Hổ Đầu Đao.

Thuộc tính của hắn lúc này, cũng xuất hiện biến hóa rất nhỏ.

Danh tính: Tần Thư Kiếm

Thân phận: Trại chủ Lương Sơn

Sở thuộc thế lực: Lương Sơn trại

Cảnh giới: Nhập võ ngũ trọng (Thân ở trong phạm vi thế lực Lương Sơn trại, cảnh giới +1)

Tu luyện công pháp: Đoán Thể Kinh tứ trọng (Tổng ngũ trọng) (Phàm giai hạ phẩm), Hắc Hổ đao pháp (+) (Sơ khuy môn kính) (Phàm giai trung phẩm)

HP: 18

Trang bị: Lợi khí cửu phẩm Hổ Đầu đao, Hộ giáp cửu phẩm sáo trang Áo Da Hổ (Áo khoác da hổ, Quần dài da hổ, Đai lưng da hổ, Giày da hổ)

Thân phận từ sơn phỉ bình thường chuyển thành Trại chủ Lương Sơn trại, cảnh giới cũng từ Nhập võ tứ trọng biến thành Nhập võ ngũ trọng nhờ thân phận tăng lên.

Cảnh giới tăng lên tới Nhập võ ngũ trọng, Tần Thư Kiếm phát hiện thân thể của mình dường như có một số thay đổi không thể nói rõ.

Nhưng loại thay đổi này không quá rõ ràng, dường như kém chút gì đó.

Nhưng mà, sức mạnh và tố chất thân thể trên các phương diện của hắn đều tăng lên rất nhiều so với Nhập võ tứ trọng trước đó.

“Lúc nãy khi ta nhìn thấy Ngô Thắng, cảnh giới của hắn là Nhập võ tứ trọng, đây là khi đã được gia trì trong phạm vi thế lực Lương Sơn.”

“Nếu như vứt bỏ gia trì, kỳ thực Ngô Thắng chỉ tương đương với Nhập võ tam trọng.”

"Nhập võ tam trọng tương đương với Đoán Thể Kinh tam trọng. Ngô Thắng làm chức Trại chủ này không biết bao nhiêu năm, cũng coi như hung danh hiển hách trong vùng, mạng người trong tay chỉ sợ không ít.

Cứ như vậy, Ngô Thắng phải được không ít HP mới đúng."

“Nhưng hắn vẫn dừng lại ở Nhập võ tam trọng...”

Tần Thư Kiếm trầm tư, ngón tay nhẹ nhàng sờ cái cằm.

Cho tới nay, hắn vẫn cho rằng HP là một công năng mà tất cả NPC ở thế giới này đều có.

Nhưng bây giờ, hắn phát hiện ý nghĩ của mình dường như không đúng.

Có lẽ ——

Đặc chất HP tăng lên công pháp, chỉ hắn mới có được.

Tâm tư Tần Thư Kiếm linh hoạt, nhưng cũng không có ý định nghĩ quá nhiều về vấn đề này.

“Người tới!”

Rất nhanh, hai tên sơn phỉ tương đối gọn gàng so với sơn phỉ khác đi đến.

“Trại chủ, có dặn dò gì?”

Nhìn hai người, sắc mặt Tần Thư Kiếm hòa hoãn hơn một chút.

Sau khi tiếp quản Lương Sơn trại, hắn mới phát hiện thì ra không phải trí thông minh của tất cả sơn phỉ đều thấp.

Trong đó cũng có mấy tên sơn phỉ, thực lực không giống với sơn phỉ khác, đầu óc cũng có chút linh hoạt.

Những sơn phỉ này, cũng coi như là một tiểu đầu mục.

Mà hai người trước mắt này, một người tên Trương Thiết Ngưu, là tiểu đầu mục Nhập võ nhị trọng, trước kia là phụ tá đắc lực của Ngô Thắng, hiện tại đã là người của hắn.



Một người khác tên Vương Thiết Trụ, cũng là tiểu đầu mục Nhập võ nhị trọng, nhưng đối phương còn có một thân phận khác, đó chính là thợ mộc.

Lúc nhìn thấy Vương Thiết Trụ, Tần Thư Kiếm mới biết.

Tất cả những kiến trúc của Lương Sơn trại, phần lớn xuất ra từ tay của Vương Thiết Trụ.

Bên trong đám sơn phỉ đần độn này lại ra hai người bình thường, thực sự làm cho Tần Thư Kiếm rất mừng rỡ.

Ít nhất.

Có người có thể nói chuyện bình thường với hắn, không đến mức nghẹn phát điên.

Suy nghĩ mấy giây, Tần Thư Kiếm nhìn về phía hai người, trầm giọng hỏi: "Hai người các ngươi đều là đầu mục của Lương Sơn trại, chắc chắn rất quen thuộc với các thế lực xung quanh Lương Sơn trại.

Thế thì bản Trại chủ hỏi các ngươi một chút, giáp giới Lương Sơn trại có mấy phe thế lực?"

Trương Thiết Ngưu cung kính trả lời: “Bẩm Trại chủ, có năm thế lực giáp giới Lương Sơn trại mà chúng ta biết. Lần lượt là Sư Hổ Bình Nguyên ở phía bắc, Loạn Thạch Lâm ở phía đông, Vô Tận Dãy Núi ở phía nam, phản quân Tây Ninh ở phía tây và Bất Tử Bình Nguyên phía đông nam.”

Sư Hổ Bình Nguyên, Loạn Thạch Lâm, Vô Tận Dãy Núi, phản quân Tây Ninh, Bất Tử Bình Nguyên.

Tần Thư Kiếm mặc niệm lần lượt những cái tên này một lần.

Vừa so sánh, cái tên Lương Sơn trại này còn có chút bình thường.

Mấy thế lực giáp giới khác, chỉ nghe tên đã biết là nhân vật khó chơi.

“Thực lực của những thế lực này ra sao, người mạnh nhất có cảnh giới gì?”

“Nếu tính mạnh nhất, chắc sẽ là phản quân Tây Ninh.”

Sắc mặt Trương Thiết Ngưu có chút giãy dụa, chần chờ một chút rồi nói.

"Nghe nói phản quân Tây Ninh là phản quân chiến bại ở một nước lưu lạc đến nơi này, cướp bóc đốt gϊếŧ khắp bốn phía, người cầm đầu nghe đồn đã siêu việt Nhập võ ngũ trọng.

Mà mấy thế lực khác, cũng đều có cường giả Nhập võ ngũ trọng.

Về phần Vô Tận Dãy Núi, thuộc hạ cũng không hiểu rõ. Nhưng chỉ cần không chủ động tiến vào trong đó, trên cơ bản không có uy hϊếp quá lớn."

Nghe vậy, Tần Thư Kiếm đã hiểu một chút về những thế lực này.

Nói thẳng ra.

Bên trong mấy thế lực giáp giới này, Lương Sơn trại của hắn là yếu nhất.

Trại chủ Ngô Thắng chỉ là một tên Nhập võ tam trọng cặn bã, dù có tăng phúc cũng mới miễn cưỡng vào Nhập võ tứ trọng.

Thế lực khác, chí ít cũng có cường giả Nhập võ ngũ trọng tọa trấn.

Dù cho hắn đã tiếp nhận Lương Sơn trại, cũng chỉ có được tu vi Nhập võ ngũ trọng ở trong phạm vi của Lương Sơn, một khi rời khỏi phạm vi này sẽ lập tức bị đánh về nguyên hình.

Còn Nhập võ ngũ trọng của thế lực khác phải chăng cũng như thế, chuyện này tạm thời không biết được.

Nhưng có thể khẳng định một điều.

Mặc kệ đối phương có phải như thế hay không. Chỉ cần hắn rời khỏi phạm vi Lương Sơn, sẽ rất khó đánh thắng được.

“Lương Sơn trại chúng ta trước đó đã sinh tồn kiểu gì?” Tần Thư Kiếm chuyển hướng câu hỏi, lại đổi một vấn đề khác.

Vừa mới tiếp nhận Lương Sơn trại, hắn thực sự có quá nhiều chuyện không biết.

Nếu đã tiếp nhận cái bàn này, vậy thì cũng chỉ có thể làm cho đẹp mắt một chút.