Chương 2: làm phản diện sướиɠ hơn

Sau một hoặc hai tiếng gõ cửa Tô Cẩm Minh mới hoàng hồn lại, thuận miệng nói "có chuyện gì" Giọng nói phát ra từ miệng của mình mà sao xa lạ quá, chất giọng ngọt ngọt, đáng yêu, nghe rất vui tai, giống như giọng của trẻ con, sau đó lại nhìn vào cơ thể mình "mình đang là trẻ con mà, giống gì nữa :))"

Bỗng một giọng nói của nữ nhân ở ngoài cửa truyền đến "công tử, đã đến giờ thìn (7h) rồi!" Giọng nói phát ra vô cùng nhỏ nhẹ giống như... đang sợ , mà cũng đúng, đường đường là nhân vật phản diện mà, ai chả sợ.

"vào đi"

Nữ nhân đi vào, mặt cúi gầm xuống đất, hai tay bê một chậu đồng đựng nước, thành chậu còn vắt một chiếc khăn có màu trắng

"nô tì đến hầu hạ người xuống giường"

-Theo góc nhìn của Tô Cẩm Minh: làm nhân vật phản diện sướиɠ hơn, tuy kết cục thảm hại nhưng trong phim họ sống rất xung sướиɠ

Ví dụ như bây giờ nam chính có lẽ đang bị hành hạ trong lãnh cung thì phản diện lại có thể ngồi đây hưởng thụ

_lời trong lòng: lớn từng này tuổi nhưng lần đầu tiên có người hầu hạ, có chút thích😁😁_

Sau khi rửa mặt, lau tay xong còn được người ta mặc quần áo cho, hoá ra cuộc sống của nhân vật phản diện là như vậy, rất sướиɠ a~~~

Nhưng vẫn không thể quên được việc cần làm đầu tiên sau khi xuyên không

"Lấy cho ta cái gương"

Nhìn vào gương mặt nàng có thể thấy, nàng đang thấy khó hiểu nhưng không dám hỏi, chỉ lẳng lặng nghe theo mệnh lệnh mà đi lấy gương

Cầm lấy chiếc gương đặt ngay trên bàn, sau đó nàng tiến lại gần hắn, nàng quỳ xuống, hai tay cầm gương, chiếc gương nhỏ nhưng rất đẹp, sau khi nhìn vào gương

Tô Cẩm Minh: wow~! Nhìn ... y trang gương mặt hồi bé của mình luôn, chẳng qua là trắng hơn một xíu. hắn lẩm bẩm

Nghe thấy lời Tô Cẩm Minh nói, nàng cũng chẳng nói gì nhưng có lẽ trong lòng vẫn cảm thấy khó hiểu

Gương mặt nàng không thể nói là tuyệt sắc giai nhân, nhưng cũng rất ưa nhìn, nước đã trắng ngần, đôi môi anh đào, hai má hồng hồng, trông cũng rất xinh

"Xong rồi, cô đi ra ngoài được rồi", Tô Cẩm Minh nói

Nàng "vâng" một tiếng sau đó đặt chiếc gương về lại chỗ cũ, cuối cùng nàng bê chậu đồng đi ra phía cửa

Bỗng Tô Cẩm Minh nhìn thấy trên đầu nàng xuất hiện dòng chữ lạ, trên đó ghi

-Tào Tây. Nô tì cận thân của Tô Cẩm Minh-

"Mình hoa mắt hả ta"

Sau đó, nàng đột nhiên dừng lại, vừa nãy còn nghe thấy tiếng gà trống gáy, bây giờ lại im lặng lạ thường

[Mời bạn nhận nhiệm vụ]

"Hơ hơ, biết ngay mà" _dân cày phim cổ trang thứ thiệc_

[Nhiêm vụ duy nhất và cuối cùng của bạn là giúp Lục Kì Nguyên đăng cơ làm vua]

"Sau đó"

[ bạn hãy tự tử]

"Sau khi tự tử"

[Sẽ ch*t]

"Sau khi ch*t"

[Bạn sẽ có thể trở về thế giới của mình]

"Có lợi lộc gì không"

[Bạn sẽ nhận được một khoảng thù lao hậu hĩnh sau khi hoàn thành nhiệm vụ và quay về thế giới bên kia]

"Nếu ko tự tử tôi sẽ phải ở lại thế giới này đúng không"_tôi hiểu quá mừ_

Hệ thống: ... biết rồi còn hỏi -_-

"Bối cảnh hiện giờ và dòng chữ ghi trên đầu cô gái kia là gì vậy"

[Hiện giờ,Tô Cẩm Minh 5 tuổi, vẫn đang ở trong phủ tướng quân, chút nữa sẽ có người đến báo tin, cha hắn tui đánh lui giặc Tây-Minh nhưng cũng đã mất mạng nơi tiền tuyến, sau đó hắn được triệu vào cũng, hoàng thượng thấy hắn có duyên nên nhận hắn làm con nuôi, dao cho hoàng hậu nuôi dưỡng]

"Vậy còn..." Chưa nói xong liền lập tức bị hệ thống cướp lời

[Vì hệ thống vẫn đang trong quá trình cải thiện nên chưa thể đưa kí ức vào não người tham gia nên hệ thống đã nghĩ ra cách này]

"Hệ thống đểu"

Hệ thống:...💢😠😠