Chương 23

Con trai cả Tô Chí Cường trở thành giám đốc của nhà máy, con trai thứ hai Tô Chí Quốc hiện đang làm sĩ quan cấp dưới trong cục giao thông vận tải, người con trai thứ ba Tô Chí Phong, là người đọc sách rất giỏi có thể kế thừa sự nghiệp của cha làm giáo viên dạy trong trường học, còn cô con gái nhỏ bây giờ đã kết hôn ở dưới huyện tỉnh.

Bây giờ chỉ còn hai vợ chồng già sống trong ngôi nhà cũ kỹ này.

Hiệu trưởng Tô và bà nội Tô sống rất nhàn nhã, hiệu trưởng Tô là người có học còn bà nội Tô tuy rằng không học nhiều nhưng bà cụ kết hôn ở xã hội thời xưa nên dựa vào những đồng nghiệp khác bà cụ cũng bồi dưỡng thêm được nhiều kiến thức, giờ thì hai người cùng nhau trồng hoa quả và ăn uống, nếu không có việc gì làm cùng tận hưởng thời gian khi nghỉ hưu.

Nhưng họ còn một thứ không yên tâm duy nhất là người con trai thứ ba và vợ của ông, khi hai người mới kết hôn, ông bà cụ đã rất không hài lòng, người con trai thứ ba bị ma quỷ bám theo sống chết muốn kết hôn, họ không làm được gì nên cắn răng chấp nhận, thế nhưng hai người bọn nó lấy nhau đã mấy mươi năm mà vẫn chưa có con. Hai năm qua, họ lo lắng hỏi han thì cậu con trai lại mơ hồ tiết lộ hình như bản thân mình có vấn đề và không thể sinh con, bà cụ nghe điều này như đang nghe sấm đánh bên tai.

Chờ một hồi lâu, bà nội Tô cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh, trong đầu bà cụ đã tính sẵn khi hai đứa con trai kia sinh con thì bà cụ sẽ xin một đứa cho người con trai thứ ba làm con thừa tự, dù sao cũng là anh em ruột với nhau, ai sinh ai nuôi cũng đều như nhau cả.

Sáng sớm, bà nội Tô dậy đi tưới hoa cỏ thì có tiếng gõ cửa từ ngoài sân vọng vào.

Đứng ở cửa là một người phụ nữ với mái tóc ngắn và khuôn mặt tròn, đó là Từ Mỹ Lệ con dâu cả của bà cụ.

Lúc này, Từ Mỹ Lệ đỏ mặt: “Mẹ, mẹ có biết vợ chồng Chí Phong đã làm gì không?”

Bà nội Tô vẫn còn bối rối, tự hỏi: “Hai vợ chồng bọn nó đã làm gì?” .

"Ôi mẹ, mẹ còn không biết, chuyện lớn như vậy mà hai người bọn họ không nói với mẹ một tiếng sao?” Từ Mỹ Lệ đột nhiên hưng phấn, kéo bà nội Tô nói: "Mẹ, ngày hôm qua ở đồn cảnh sát có hai đứa nhỏ không ai nuôi thế là bị hai vợ chồng em ba đem về.”

“Con nói cái gì?” Bà nội Tô trong lòng đã rất hốt hoảng. “Đem về, bọn nó đem về nuôi?”

"Đúng vậy, hôm nay con mới biết đó, tin tức là ở trường cấp hai nói ra, có một đứa nhỏ học ở trường cấp hai gần nhà con nhìn thấy được. Tối hôm qua khi về nhà, con cũng thấy hai vợ chồng họ đưa đứa nhỏ về cùng với mình, không những thế còn nuôi hai đứa nhỏ cùng một lúc!”

Từ Mỹ Lệ rất phấn khích, trong nhiều năm như vậy bà ta chỉ chờ đợi để bắt được đuôi của Mã Lan.

Ai biểu Mã Lan xuất thân từ nông thôn lại có thể bắt được đứa em ba trong tay? Đúng vậy, bà ta chính là ghen ghét!

Bà nội Tô vứt bình nước trong tay đi, kéo con dâu cả hỏi: “Con không lừa mẹ đúng không, bọn họ thật sự mang hai đứa bé về sao?”

Từ Mỹ Lệ thề với trời: “Mẹ, con thề, con chưa bao giờ nói dối mẹ, nếu mẹ không tin thì đi với con, con có thể nhờ người xin nghỉ phép hôm nay.”

“Sao con lại sốt sắng trong việc này vậy?” Bà nội Tô nhìn bà ta một cái.

Lưu ý: Từ chương này bên mình sẽ thay đổi ngôi 3 của các nhân vật Tô Chí Phong, Mã Lan cùng các anh chị em dâu thành ông hoặc bà để tránh nhầm lẫn với ngôi 3 của hai nhân vật chính là Tống Sở (cô) cùng Giang Bác (anh), xưng hô giữa hai vợ chồng Tô Chí Phong và Mã Lan cùng chuyển thành tôi-ông, tôi-bà để cặp nam nữ chính xưng hô anh-em.