Chương 5: Phải tự mình trải nghiệm

Bạch Khởi cảm giác không thích hợp, nhưng vẫn vươn tay ra sức ném một cái.

Giây tiếp theo, dươиɠ ѵậŧ mềm oặt tiến vào trong khoang miệng ấm áp, cái lưỡi linh hoạt liếʍ lên lỗ chuông

Cả người Bạch Khởi run lên, “Cô… cô làm gì vậy…”

Phi tiêu cũng run theo, ném trật.

Hắn đưa tay lên định tháo bịt mắt xuống để nhìn cho kỹ xem cô gái nào lại to gái lớn mật như vậy!

Nhưng mà một đôi tay ngọc đã kéo cái tay hắn vừa chạm vào bịt mắt, “Đừng nhúc nhích, để tôi hầu hạ gia thật chu đáo.”

Vừa nói cái lưỡi đỏ tươi vừa liếʍ vòng quanh trên đỉnh mã mắt, toàn thân hắn run lên vì sướиɠ.

Mà cái tay định kéo bịt mắt cũng bị cô gái lôi kéo đặt lên trên bầu ngực to tròn của cô. Cô còn lấy tay hắn vừa ấn vừa xoa nắn chà đạp cái nơi mềm mại kia.

“Thật mềm.” Không cần Quan Minh Nguyệt dẫn đường, hắn đã không thầy dạy cũng hiểu, lấy tay thò vào trong cổ áo xoa nắn cặρ √υ" cao ngất.

Hắn chưa bao giờ tiếp xúc với ôn nhu hương như này cả.

Tên nhóc lần đầu khai trai quả thật có chút không biết nặng nhẹ, bóp làm ngực Quan Minh Nguyệt bị đau. Cô nhịn không được rêи ɾỉ, “Gia ~ nhẹ chút ~ gia làm đau người ta…”

Quả nhiên động tác Bạch Khởi nhẹ hơn rất nhiều, sợ làm đau cô hắn còn cẩn thận dè dặt hỏi, “Như vậy được không?”

Quan Minh Nguyệt phát da^ʍ, “Không được ~ mạnh chút ~ mạnh thêm chút nữa ~ ”

Bạch Khởi lại mạnh mẽ xoa nắn.

“Ai nha, đau đau đau, nhẹ chút nhẹ chút……”

Cô gái nũng nịu, một hồi nhẹ một hồi mạnh, Bạch Khởi bị cô kêu đến không biết làm sao. Hắn giống như một kẻ không có đầu óc, “Rốt cuộc là cô muốn nhẹ hay là muốn mạnh?”

Nào ngờ cô gái lại lấp kín miệng hắn, môi lưỡi thơm ngọt câu quấn lấy lưỡi hắn, “Phụ nữ muốn nhẹ hay muốn mạnh thì đừng nghe cô ấy nói gì hết, phải tự mình trải nghiệm.”

Vừa nói xong cô uốn eo thân thể quyến rũ bổ nhào vào trên người Bạch Khởi, bộ ngực mất hồn kia cọ lên ngực hắn, liều chết triền miên.

Rốt cuộc Bạch Khởi chịu không nổi, môi hắn lưu luyến nơi cổ mềm mại thơm ngát của cô rồi liếʍ mυ"ŧ thật mạnh. Không biết khi nào đôi tay đã cởϊ qυầи áo của cô gái ra, khiến cho hai vai ngọc dính sát vào hắn.

Cô gái này, cả người gầy không tới hai lạng thịt thế mà bộ ngực lại căng phồng, cọ qua cọ lại trên thân hắn, quyến rũ hắn, làm cho dưới háng của hắn phát đau. Hắn nhịn không được mà dựng thẳng eo mông, dùng gậy thịt nóng như thanh sắt đâm thọc cô.

Nhưng mà cô nũng nịu, tựa hồ như ghét bỏ gậy thịt hắn chọc làm cô đau.

“Ưm,” cô luyến tiếc buông đầu lưỡi trơn trượt của hắn ra, nuốt từng ngụm từng ngụm, “Đau ~ gia ơi ~ cái thứ này cộm người ta đau.”

Thế mà Bạch Khởi lại lúng túng, “Thế phải làm thế nào?”

Quan Minh Nguyệt buồn cười, làm thế nào ư? Làm tôi đó!

Nhìn kỹ thuật hôn trúc trắc của Bạch Khởi, cô nghi hoặc, “Không phải cậu là trai tơ chứ?”

Là trai tơ… TƠ…

Lời vừa nói ra nháy mắt đã chọc trúng tâm tư mẫn cảm của thiếu nam.

Trong căn cứ, có dị năng giả nào mà không có một hai người phụ nữ. Chỉ có hắn, tuổi còn nhỏ, lúc trước tâm tư vẫn không đặt trên chuyện trai gái nên vẫn chưa khai trai.

Lúc này bị Quan Minh Nguyệt nói trúng, hắn thẹn quá thành giận, căn bản không muốn thừa nhận, “Đâu có, gia đã duyệt vô số phụ nữ rồi, cô cứ ngoan ngoãn nằm đi.”

Sau khi Quan Minh Nguyệt nghe xong cũng hơi yên tâm.

Cô muốn tìm một người đàn ông để vui vẻ, chứ không phải muốn một tên gà mờ rồi hầu hạ hắn phá thân.

Cô nằm trên giường, chờ Bạch Khởi vỗ về chơi đùa.

Thiếu niên mang bịt mắt, cơ bắp săn chắc trắng trẻo, ngay cả mồ hôi chảy xuống cũng rất dễ ngửi.