Hai người lên xe, Giảo Giảo cẩn thận nhìn thoáng qua Tô Mục Viễn.
003: Ký chủ đại nhân! Hành động đi! Cố lên!
Giảo Giảo gật gật đầu, đi đến bên cạnh Tô Mục Viễn.
“Anh~”
Hình như cô sinh ra đã biết làm nũng, rõ ràng là lần đầu tiên làm nũng, lại quen thuộc kéo dài âm cuối, cực kì đáng yêu.
Tô Mục Viễn quay đầu nhìn thấy chính em gái của mình.
Một cảm giác kỳ quái làn tràn mở rộng.
Cô ấy rất đáng yêu….
Trước giờ không phát hiện ra cô ấy đáng yêu như thế…
“Anh….”
Giảo Giảo thấy anh ấy không để ý đến mình, lại lấy hết can đảm, kéo cánh tay thiếu niên, quơ quơ.
“Sao thế?”
Thiếu niên đã qua thời kỳ vỡ giọng, giọng trong sáng dế nghe dừng lại bên tai thiếu nữ.
Giảo Giảo bị hoảng sợ, chớp chớp con ngươi ngấn nước:
“Đừng có bơ em vậy mà….”
Cô theo bản năng yếu thế, cắn môi, cánh môi đỏ tươi bị cắn đến hơi hơi trắng bệch.
Tô Mục Viễn đơ người một lúc, gật đầu:
“Không có bơ em…”
Trước đây Tô Giảo Giảo là người như thế nào?
Thật xa lạ?
Nhưng mà anh thích Tô Giảo Giảo bây giờ hơn.
Tô Mục Viễn nhìn gương mặt mềm mại của thiếu nữ, đột nhiên vươn tay, véo véo.
“Ô…..Đau….”
Giảo Giảo không hiểu vì sao Tô Mục Viễn lại bỗng dưng véo má mình.
Nhưng 003 xoay vòng vòng trong đầu cô:
“Ký chủ thật là giỏi quá đi! Phân tích số liệu nói, véo má là biểu hiện thân thiết!”
Giảo Giảo yên lòng, nở một nụ cười dịu dàng với Tô Mục Viễn.
Tô Mục Viễn thấy làn da non mềm kia bị mình véo một vệt đỏ, lại hơi ngứa tay.
Nhưng mà anh nhịn được, không véo khuông mặt thiếu nữ nữa, sờ đầu tóc mềm mại của cô.
Rất nhanh, xe đã dừng lại.
Tô Mục Viễn đưa Giảo Giảo đến lớp cô rồi mới đi.
Tô Mục Viễn đã học đại học, nhưng mà học trường học quý tộc do mấy dòng họ lớn thành lập, có đầy đủ từ tiểu học đến đại học.
003 lại nhảy nhót hoan hô lần nữa.
[Tích tích tích! Cốt truyện thật giả thiếu gia yêu tôi đã download xong---]
[Xin hỏi có tiếp thu ngay bây giờ?]
Giảo Giảo mới ngồi xuống thì nghe được âm thanh điện tử.
003 quan sát xung quanh một lát, toàn là bạn cùng lớp bình thường không có nguy hiểm, bảo Giảo Giảo nhận cốt truyện.
Nam chính trong truyện thật giả thiếu gia yêu tôi là anh trai giả Tô Mục Viễn và anh trai thật Tô Hựu Trạch.
Không sai, là biến thể của thật giả thiên kim.
Mà nữ chính mà một thiếu nữ bình dân, nhờ sự nổ lực cố gắng của bản thân, đến làm việc ở công ty nhà họ Tô, thành bí thư của Tô Mục Viễn.
Một lần đi công tác nói chuyện hợp đồng ở bên ngoài, Tô Mục Viễn và nữ chính Kiều Ngọc Thục bị tai nạn giao thông.
Tô Mục Viễn phải truyền máu, Tô Giảo Giảo chạy đến nơi thì phát hiện anh trai mình không cùng nhóm máu với bất cứ ai trong nhà.
Lúc này thanh mai trúc mã của Kiều Ngọc Thục, Tô Hựu Trạch cũng chạy đến, Tô Giảo Giảo phát hiện ra Tô Hựu Trạch có khuôn mặt cực kỳ giống ba mình.
Một lần giám định ADN thật giả bắt đầu.
Tô Mục Viễn vẫn luôn biết là mình không phải là con ruột nhà họ Tô, từ lâu anh đã phát hiện nhóm máu của mình không đúng.
Anh đã nói chuyện này với ma mẹ Tô, nhưng ba mẹ Tô thật lòng yêu thương con trai đã nuôi nấng nhiều năm như thế, đồng thời tìm kiếm con ruột mà không vứt bỏ Tô Mục Viễn.
Sau khi tìm được Tô Hựu Trạch, ba mẹ Tô cảm thấy con trai mình hơn hai mươi năm qua sống không tốt, vì thế liều mạng đối tốt với anh ta, xem nhẹ Tô Mục Viễn và Tô Giảo Giảo.
Tô Giảo Giảo không thích anh trai mới, cô và Tô Mục Viễn thân thiết hơn, cô kiên định bất di bất dịch mà đứng về phía Tô Mục Viễn.
Đáng tiếc sau khi Tô Mục Viễn biến thành đen tối, chỉ coi Tô Giảo Giảo như là một công cụ, công cụ để anh ở lại nhà họ Tô.
Sau khi biết ba mẹ Tô không định vứt bỏ mình, Tô Giảo Giảo lại chọc giận nhà học cố, là một quân cờ bị phế đi.
“Thảm quá a….”
Giảo Giảo cắn ngóng tay, cảm thán một câu.