Chương 2: Thế giới vườn trường 2

Giảo Giảo gật đầu, tràn đầy ý chí chiến đấu nhìn bàn tay trắng nõn của mình.

“003, cốt truyện đến đâu rồi?”

“Từ từ! Ký chủ đại nhân! Hình như có một chút ngoài ý muốn!”

003 hoảng sợ nhìn thế giới hỗn độn trước mắt.

“Gì cơ?”

Giảo Giảo mê mang nhìn khuôn mặt trong gương giống ý xỳ khuôn mặt của cô khi biến thành hình người.

“Sao Chủ Thần đại nhân không nói với tôi là thế giới này giao thoa với thế giới khác chứ….Rất xin lỗi, ký chủ, bởi vì không có tiếp xúc với nhân mật mấu chốt của thế giới khác nên 003 không biết thế giới này dung hợp bao nhiêu thế giới….”

003 nói.

Giảo Giảo nghe không hiểu lắm, cô cứng ngắc gật đầu, nghe không hiểu những chuyện phức tạp như thế.

“003 vẫn luôn ở bên cạnh tôi chứ?”

Cô dịu dàng hỏi.

003 gật đầu nói:

“Tất nhiên, 003 sẽ luôn ở bên cạnh ký chủ! Cô yên tâm, cô có thể hoàn thành nhiệm vụ mà….”

Nó cũng không xách định lắm, nhưng cần thiết phải kích lệ ký chủ…

Nó nhìn sổ tay hệ thống công lược.

Giảo Giảo gật đầu nói:

“Vậy là được rồi, tôi sẽ không sợ!”

Hai kẻ ngu ngốc cơ bản không có phát hiện ra là Giảo Giảo không dùng khuôn mặt của của nữ phụ thì có gì không đúng, nếu cẩn thận hơn, bọn họ sẽ phát hiện, Giảo Giảo đang dùng chính cơ thể mình.

“Giảo Giảo dậy chưa? Không có tỉnh là bị muộn học đó nha.”

Giọng nữ dịu dàng vang lên ngoài cửa.

Giảo Giảo dựa vào số lượng ký ức không nhiều lắm của nữ phụ lên tiếng:

“Mẹ, con dậy rồi.”

Giang Như Bình đẩy cửa ra, thấy được con gái nhỏ của mình đang ngồi trên giường nhìn mình.

Bà bị gương mặt tinh xảo đáng yêu kia làm cho mê hoặc một lát.

Tô Giảo Giảo, con gái bà xinh đẹp đáng yêu vậy à…..

“Mẹ, mẹ sao thế?”

Cô gái chỉ khoảng 15-16 tuổi, giọng mềm mại ngọt ngào, một đôi mắt hạnh linh động đáng yêu nhìn người phụ nữ trước mặt.

Giang Như Bình lắc đầu, cười nói:

“Không có việc gì, chỉ là cảm thấy hôm nay cục cưng đẹp quá.”

Trên mặt đáng yêu tinh xảo ửng đỏ, cô thẹn thùng đáp:

“Mẹ, mẹ hôm nay cũng rất đẹp!”

003: Đúng, không sai, con người ai cũng thích khen ngợi.

Giang Như Bình bị con gái đáng yêu khen như thế, đúng là vui như mở cờ trong bụng.

Bà thay quần áo cho cô, rồi mang Giảo Giảo xuống lầu.

[Tích tích tích tích – Thiếu giả thật giả yêu tôi nhân vật quan trọng đã kích phát, đang thêm cốt truyện, rất hân hạnh phục vụ ngài.]

Giảo Giảo ngẩn người nhìn thiếu niên 17-18 tuổi bên bàn cơm.

Thiếu niên sắc mặt lạnh lùng, nghe tiếng động đầu cũng không thèm nâng, thong thả ung dung ăn bữa sáng.

“Giảo Giảo ăn nhanh đi, không một lát nữa anh trai lại không chờ con cho coi.”

Giang Như BÌnh lột trứng gà nhét vào trên tay cô.

Giảo Giảo gật đầu.

Cô dựa theo ký ức của nguyên chủ, đã biết người trước mắt kích phát cốt truyện thân phận là anh trai cô Tô Mục Viễn.

Giảo Giảo rất nhanh đã ăn xong bữa sáng, dưới sự dặ dò của Giang Như Bình, đi theo sau Tô Mục Viễn lên xe.

Tô Mục Viễn toàn bộ hành trình không thèm liếc mắt nhìn Tô Giảo Giảo một cái.

Giáo Giảo rối rắm hỏi 003:

“003, nữ phụ và anh trai quan hệ không tốt à?”

003 lật cốt truyện lắc đầu:

“Cốt truyện không nhắc đến, nhưng phân tích dựa vào hành vi của loài người, người nhà thường có quan hệ tốt, ký chủ đại nhân, cô có thể kéo gần quan hệ của hai người, căn cứ kết quả phân tích, làm nũng có thể làm cho cảm tình của người nhà gần gũi hơn.”

Làm nũng à?

Giảo Giảo xoay đầu, đột nhiên nhớ đến lời Mi Nhược từng nói.

“Giảo Giảo, vẻ đẹp của em không ai có thể từ chối, con người mà không thích em, em có thể làm nũng với họ.”

“Làm nũng là gì?”

“À, là dính dính, cọ cọ, nói lời dễ nghe, dùng ánh mắt xinh đẹp của em nhìn họ.”

“Không có người nào có thể từ chối em….”