Chương 1: Thế giới vườn trường 1

“Anh là ai! Sao lại bắt cóc tôi!”

Thiếu nữ bề ngoài tinh xảo đáng yêu kinh hoảng hai mắt mở to, cặp mắt hạnh tròn xoe kia giây tiếp theo phải rơi nước mặt lóng lánh.

Trước mắt cô là một người đội mũ mặc đồ đen.

“Thỏ tinh?”

Người mặc đồ đen kia giọng hơi khàn khàn, không phân biệt được nam nữ.

Thiếu nữ ngơ ngác nhìn người kia, hỏi hơi ngu đần:

“Sao anh biết? Lỗ tai tôi…..Đã ẩn nấp rồi mà….”

Cô hoảng sợ sờ đỉnh đầu, cũng không sờ đến lỗ tai xù xù, thở dài nhẹ nhõm một hơi sau đó lại trừng to mắt.

“Ngu thế….Thôi, làm nữ phụ, ngu ngốc một chút cũng được.”

Người kia nói xong, vẫy ống tay áo, thiếu nữ đã hôn mê bất tỉnh.

Trong đầu cô lại có một giọng nói vang lên:

“Ký chủ thân yêu, ngài tốt, hệ thống nữ phụ số 003 trung thành phục vụ vì ngài.”

Thỏ tinh ngẩn người, lặp lại lời hệ thống nói:

“Hệ thống nữ phụ?”

Giọng điện tử của 003 vui sướиɠ vang lên.

“Đúng thế a! Ký chủ thân yêu, ngài được đại nhân Chủ Thần lựa chọn a! Chủ thần biết ngài muốn sống lại chị gái, cố ý cho ngài một cơ hội, chỉ cần ngài diễn tốt nữ phụ thế giới này, sau khi đi xong cốt truyện, ngài có thể sống lại chị gái nha!”

Thỏ tinh được một con hồ ly tinh nuôi lớn, lúc đầu hồ ly tinh muốn nuôi thỏ tinh béo tốt rồi ăn thịt, nhưng sau khi nuôi lại sinh ra tình cảm, vì thế, thỏ tinh còn sống, thành em gái của hồ ly tinh.

Hồ ly tinh tên là Mi Nhược, cô ấy đặt tên cho thỏ tinh là Giảo Giảo, mang theo thỏ tinh cố gắng tu luyện ở thời đại mạt pháp. Cuối cùng cũng làm thỏ tinh tu luyện thành hình người.

Đáng tiếc thời kỳ mạt pháp tài nguyên quá ít, Mi Nhược dù là tư chất không tệ nhưng là thiếu tài nguyên, 500 năm sau, cô ấy đến cực hạn, chết đi trong tiếng khóc của Giảo Giảo.

Giảo Giảo chưa từng sinh tồn một mình. Dù lúc hấp hối Mi Nhược đã dạy cô đạo sinh tồn nhưng cô vẫn làm cho sinh hoạt của mình rối tung rối mù.

Cách đó đâu có xa, Giảo Giảo bị một con người bắt được, suýt nữa trở thành một món ăn ngon, nhưng cô được người mặc đồ đen cứu.

Sau đó cô bị đóng gói đưa đến thế giới này.

003 nói với Giảo Giảo, cô đến thế giới này diễn vai nữ phụ.

Thế giới này có hai nam chủ một người là Cố Thừa Duẫn, một người là Cố Thừa Huyên, là một đôi anh em cách nhau hai tuổi.

Nữ chính là con gái giúp việc nhà họ gọi là Diệp Điềm Nhi.

Giảo Giảo phải diễn vai nữ phụ là Tô Giảo Giảo là bạn từ thủa nhỏ của ba người, là vị hôn thê của Cố Thừa Duẫn.

Bốn người chơi với nhau từ bé đến lớn, nhưng họ không thích bạch phú mỹ Tô Giảo Giảo, thích một vịt con xấu xí khác là Diệp Điềm Nhi.

Tô Giảo Giảo phát hiện ra hai anh em họ Cố đều thích Diệp Điền Nhi, thì bắt đầu đối phó với nữ chính.

Đầu tiên là ở trường công bố thân phận con gái giúp việc của Diệp Điềm Nhi, sau đó mang bạn học cô lập Diệp Điềm Nhi.

Anh em nhà họ Cố sau khi biết được, thì chán ghét Tô Giảo Giảo, ra tay dạy cho cô một bài học.

Ai biết được Tô Giảo Giảo bị dạy dỗ lại hắc hóa.

Ở một vũ hội bỏ thuốc DIệp ĐIền Nhi, đánh bậy đánh bạ làm Cố Thừa Duẫn với Diệp Điềm Nhi xảy ra quan hệ.

Sau khi phát sinh quan hệ, tỉnh yêu của Cố Thừa Duẫn đối với Diệp Điềm Nhi đến đỉnh núi, sau khi anh ta tỉnh lại, lập tức tra được hành vi độc ác của Tô Giảo Giảo, dùng thế lực gia tộc, uy hϊếp nhà họ Tô, làm nhà họ giao ra Tô Giảo Giảo.

Nhà họ Tô không phải là gia tộc lớn gì, vì leo lên nhà họ Cố mà không nói lời thứ hai giao Tô Giảo Giảo cho Cố Thừa Duẫn.

Cố Thừa Duẫn tức sùi bọt mép ăn miếng trả miếng, bỏ thuốc Tô Giảo Giảo, ném cô vào quán bar.

Kết quả đương nhiên là quá thê thảm rồi.

Đôi mắt hạnh chớp chớp, Giảo Giảo hỏi:

“003, chỉ cần tôi đi theo cốt truyện thì có thể cứu chị gái à?”

003 gật đầu nói:

“Đúng thế! Ký chủ đại nhân, ngài đừng lo lắng, kết cục thê thảm tôi có thể xin hình nộm thế thân! Tuyệt đối không để ngài cảm nhận được bi kịch nhân gian.”