Chương 44

Giả Đông Húc sẽ tiếp tục sống trong giày vò, đau khổ.

Hơn nữa Đại Gia là đồng lõa, sao Vương Diên Châu để ông ta sống yên ổn được?

Vì vậy chuyện cô gái này với Hà Vũ Trụ, Vương Diên Châu nhất định sẽ nhúng tay vào.

Sau khi một đám người đến nhà Vương Diên Châu.

Vương Diên Châu thu dọn bàn ghế, sắp xếp cho khách mời ngồi xong xuôi rồi hắn đi vào phòng bếp.

Cùng đi vào phòng bếp với Vương Diên Châu còn có Mạc Tiểu Nhiễm

“Bác sĩ Vương, tôi đến giúp đỡ một tay.” Mạc Tiểu Nhiễm nói.

Nói xong rồi chuẩn bị giúp rửa rau.

Vương Diên Châu cũng không từ chối.

Dù sao hai người nấu cơm, tốc độ cũng nhanh hơn mà.

Hai người cùng nhau làm việc cả ngày, phối hợp rất ăn ý.

Phía bên Vương Diên Châu đồ ăn chín thì lập tức có dĩa đưa qua.

Lúc cắt rau, nồi cũng được Mạc Tiểu Nhiễm rửa sạch sẽ.

Phối hợp vô cùng hoàn hảo.

“Bác sĩ Mạc, tôi kiểm tra cô chút, cô nói lúc nãy chúng ta đi vào trong viện nhìn thấy cô gái nhỏ kia có tình trạng buồn nôn, cô nói xem vấn đề của cô ấy nằm ở đâu?” Vương Diên Châu vừa xào rau vừa hỏi.

Mạc Tiểu Nhiễm do dự một hồi nói: “Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng buồn nôn.”

“Loét dạ dày, viêm ruột thừa, cảm sốt, còn có rất nhiều nguyên nhân có thể dẫn đến buồn nôn.”

“Nhưng mà tôi thấy cô gái này sắc mặt hồng hào, khí sắc rất tươi, có thể do loét dạ dày gây ra.”

Mạc Tiểu Nhiễm lại phân tích lần nữa.

Đây cũng là kết quả cô vừa chẩn đoán ra được.

Đương nhiên thật sự đi xem bệnh chắc chắn sẽ không sơ sài như vậy.

Trong y học, nhìn nghe hỏi bắt mạch, Mạc Tiểu Nhiễm chỉ sử dụng cách “nhìn” trong đó.

Vương Diên Châu nghe được phân tích của Mạc Tiểu Nhiễm khẽ cười nói: “Cô nói không đúng, chữ “nhìn” này còn chưa có nhìn đến gốc rễ, rõ ràng cô gái này lúc buồn nôn có biểu cảm lo sợ.”

“Mà bên trong buồn nôn còn có một loại không phải bệnh mà cũng sẽ có triệu chứng này, đó là mang thai.”

Mạc Tiểu Nhiễm nghe được phân tích của Vương Diên Châu, lập tức bụm miệng cười ngất ra.

“Anh còn dám nói tôi, chữ “Nhìn” này dùng không đúng chỗ, anh chưa nghe sao? Cô gái nhà người ta hôm nay đến xem mắt đó.” Mạc Tiểu Nhiễm đắc ý cười nói.

“Ừm! Cô nói cũng có đạo lý, hay là chúng ta đánh cược, như nào?” Vương Diên Châu cười xấu nói.

Mặc dù Mạc Tiểu Nhiễm vô cùng kính phục y thuật và y đức của Vương Diên Châu.

Nhưng lần này cô ấy cảm thấy mình sẽ không sai.

Cô gái nhà người ta đi xem mắt đó? Anh nói cô ấy đã có thai, đây không phải vô lý lắm sao?

“Cược như thế nào?” Mạc Tiểu Nhiễm rất có tự tin nói.

Lúc đầu Vương Diên Châu cũng chỉ là nhàn rỗi không có chuyện gì nên mới tùy tiện nói một chút.

Không ngờ rằng Mạc Tiểu Nhiễm thật sự muốn cược.

“Nếu như cô thua thì lại giúp tôi làm việc một tuần nữa, nếu như cô thắng rồi thì tất cả y thuật của tôi đều truyền cho cô.” Vương Diên Châu nghiêm túc nghĩ một hồi nói.

Nghe thấy điều khoản cược, Mạc Tiểu Nhiễm cười đắc thắng, nhưng miệng vẫn giả vờ rất miễn cưỡng nói: “Được thôi! Tôi cược với anh.”

Mạc Tiểu Nhiễm nói xong câu này, bản thân cô ấy suýt chút nữa không nhịn được bật cười ra tiếng.

Nhưng mà cô ấy kịp thời quay người che đi nụ cười của mình.

Vốn dĩ tính chuẩn bị xin đến làm.

Lúc đầu còn nghĩ phải tìm lý do gì đây!

Lần này tốt rồi, cho dù thắng hay thua đều có thể quang minh chính đại ở lại.

Hai người ở trong phòng bếp bận rộn hơn một tiếng đồng hồ.

Cơm, đồ ăn cũng đã làm xong.

Ở thời đại này mời khách ăn cơm không thịnh soạn như hiện đại.

Một đĩa đậu phộng rang.

Một đĩa cải thìa.

Một đĩa thịt heo kho tộ.

Xào trứng gà.

Thêm một quả dưa chuột.

Có mấy món này cơ bản xem như là bàn tiệc vô cùng phong phú rồi.

Nhưng mà khách mời đến tối nay có hơi nhiều.

Vương Diên Châu đã đặc biệt mua một vài đồ ngon ở hệ thống thương thành.

Vì vậy những món ăn tối nay rất là phong phú.

Cộng thêm cấp bậc đầu bếp hiện tại của Vương Diên Châu đã đạt đến cấp cao.

Theo hắn đoán thì có lẽ sẽ không kém hơn Hà Vũ Trụ bao nhiêu.

Món ăn tối nay màu sắc, hương vị đều rất chuẩn.

Sau khi lên món xong Vương Diên Châu lấy ra mấy chai Erguotou.

“Hôm nay cảm ơn sự giúp đỡ của các vị, đêm nay chúng ta không say không về.” Vương Diên Châu vô cùng hào sảng đổi cái bát lớn cho mấy người.

Hắn thừa nhận là ly trong nhà không đủ.

Thật ra bát cũng rất tốt.

Uống xong rượu vẫn có thể dùng tới ăn cơm.

Rửa cũng tiện hơn.

Ừm! Chính là như vậy.

Mấy người đàn ông ngồi lên bàn có rượu.

Chưa uống được mấy bát.

Ban đầu có một vài người còn không được tự nhiên.

Ngay tức khắc bắt đầu nhộn nhịp hơn.

Nhưng mà dường như mọi người có hứng thú với chuyện của Lý Đại Lực hơn cả chuyện của Vương Diên Châu.

Sau một cuộc nhậu nhẹt chơi bời tán dóc cùng nhau.

Mọi người đã hiểu thêm về Lý Đại Lực.

Con người Lý Đại Lực cũng coi như là một nhân vật truyền kỳ.

Anh ta ở trên chiến trường trông coi những tù binh của nước Thương Tinh, lập được nhiều công lao, một lần được hạng nhất, hai lần hạng ba, ba lần hạng bốn.

Trên người có ba vết thương là do đánh giáp lá cà cùng người nước Thương Tinh.

Lý Đại Lực cũng là bởi vì bình thường không xử lý tốt các vết thương trên người cho nên mới để lại vết thương cũ.