Chương 26

Mấu chốt là ngực còn lớn hơn cả Liễu Nham lão sư.

Ngay cả nút áo bọc trắng trên người, đều là miễn cưỡng mới cài lên.

Đối với loại mỹ nữ này, tuy rằng lúc trước đã xảy ra chút chuyện không vui, nhưng Vương Diên Châu cũng rất khó sinh ra cảm giác chán ghét đối phương.

“Xin chào!”

Vương Diên Châu chủ động vươn tay, muốn bắt tay đối phương.

“Xin chào!” Mạc Tiểu Nhiễm rất lễ phép vươn tay ra.

Rất trơn trượt, rất trắng, đây là ý nghĩ đầu tiên của Vương Diên Châu.

Sau khi hai người chào hỏi.

Mạc Tiểu Nhiễm muốn mời Vương Diên Châu đến bệnh viện ngồi một chút.

Nhưng mà bị Vương Diên Châu cự tuyệt.

Hắn biết rõ, đợi tiếp, Mạc Tiểu Nhiễm nhất định sẽ dẫn theo một đám người tới, hỏi này hỏi kia với mình.

Hắn không thích.

Cuối cùng.

Vương Diên Châu đem chỗ ở của mình nói cho Mạc Tiểu Nhiễm, để cô ấy có thể tùy thời đến thảo luận y thuật.

Vương Diên Châu khám cả buổi sáng, bây giờ có hơi mệt mỏi.

Sau khi chia tay Mạc Tiểu Nhiễm.

Hắn trực tiếp đi xe về nhà.

Về đến nhà, nằm trên giường, Vương Diên Châu bắt đầu sắp xếp lại thu hoạch hôm nay.

Thu phí khám bệnh ngược lại không nhiều lắm, mười một đồng.

Tất nhiên rồi.

Điều quan trọng không phải là tiền bạc.

Hắn là hướng về điểm công đức.

Nhìn vào bảng điều khiển hệ thống.

Điểm công đức hiện tại là 12187 điểm.

Trừ đi 187 điểm công đức ban đầu.

Không ngờ rằng cho đến trưa, đã kiếm được 12.000 điểm công đức.

Điều này làm cho Vương Diên Châu tràn đầy hy vọng vào cuộc sống tiếp theo.

Mở trung tâm mua sắm hệ thống.

Trực tiếp bỏ ra 11.700 điểm công đức, mua 13 điểm kỹ năng.

Cái gì cũng không nói trực tiếp gia tăng sức mạnh.

Chờ cộng xong toàn bộ điểm kỹ năng.

Bảng điều khiển của Vương Diên Châu.

Ký chủ: Vương Diên Châu

Tuổi: 22

Sức mạnh: 25 (bình quân 10)

Trí thông minh: 10 (trung bình 10 cho người bình thường)

Tinh thần: 6 (trung bình 10 cho người bình thường)

Nhanh nhẹn: 4 (trung bình 10 cho người bình thường)

Kỹ năng: Tây y sơ cấp, nấu ăn sơ cấp, tinh thông câu cá sơ cấp, tinh thông thư pháp sơ cấp, đại sư đông y hàng đầu, đại sư châm cứu hàng đầu.

Điểm kỹ năng có sẵn: 0

Điểm kỹ năng, có thể thông qua chữa bệnh cứu người, tích góp giá trị công đức đổi lấy, điểm công đức hiện tại 487 điểm.

Sức mạnh trực tiếp tăng thành 25.

Sau khi tăng thêm sức mạnh.

Vương Diên Châu cảm giác có một luồng sinh mệnh lực kinh người từ chỗ đan điền của mình vọt ra.

Cơ bắp của hắn cũng bắt đầu phồng lên.

Trên khuôn mặt vốn có hơi non nớt, cũng bắt đầu có thêm vài phần kiên nghị.

Một loại cảm giác cường đại trước nay chưa từng có, trực tiếp từ đáy lòng Vương Diên Châu dâng lên.

Hắn tùy tiện vung một quyền trên không trung, không ngờ lại thực sự khiến không khí phát ra tiếng nổ một lúc.

"Hay thật."

Vương Diên Châu rất hài lòng với cú đấm của mình.

"Cũng không biết tăng sức mạnh lên một trăm sẽ như thế nào, thật sự là càng ngày càng chờ mong."

Sau khi tăng thêm sức mạnh, cơ thể lúc nãy ngồi khám bệnh có hơi mệt mỏi đã hồi phục ngay lập tức.

Bây giờ hắn đang tinh thần phấn chấn.

Vương Diên Châu cảm thấy muốn vào trong viện, hoạt động gân cốt.

Ngay sau khi hắn mở cửa.

Đã nhìn thấy Giả Trương Thị mang theo Tần Hoài Như, đi về phía nhà của mình với khí thế rất lớn.

Sáng nay Tần Hoài Như trở về từ nhà mẹ đẻ.

Vừa trở về, đã thấy Giả Đông Húc nằm liệt trên giường.

Hỏi ra, hóa ra là xung đột với Vương Diên Châu rồi bị thương.

Giả Trương Thị thêm mắm thêm muối, đem mọi chuyện nói một lần.

Điều này làm Tần Hoài Như tức giận.

Khi hai người thấy Vương Diên Châu trở về, đã ở nhà thương lượng một chút, lại đây gây phiền phức.

“Tiểu súc sinh mày còn dám trở về?” Giả Trương Thị người chưa tới, âm thanh lại đến trước.

Buổi sáng đã tặng quà cho bác sĩ Phùng, bác sĩ Phùng đã đáp ứng giữ bí mật, hiện tại bà ta cũng không sợ Vương Diên Châu.

"Vương Diên Châu, tất cả mọi người đều là hàng xóm, sao anh có thể đánh Đông Húc nhà tôi thành như vậy?" Tần Hoài Như vừa nhìn thấy Vương Diên Châu đi ra, lập tức tiến lên chất vấn.

Chỉ những lời này, thiếu chút nữa làm hắn không khỏi cười lớn.

Mẹ nó, nguyên chủ bị các người đánh chết, cô còn không biết xấu hổ nói, tất cả mọi người đều là hàng xóm, làm sao có thể đánh cậu thành như vậy?

Cũng không nghĩ tới, mấy ngày trước các người đánh hắn như thế nào?

Vương Diên Châu cố ý muốn cãi nhau với gia đình Tần Hoài Như.

Có điều, hắn đảo mắt một chút.

Đã có một ý tưởng mới.

"Ôi chao! Chị dâu, thực xin lỗi, tối hôm qua tôi nhất thời xúc động. Như vậy đi, trong nhà còn có mấy cân thịt heo, tôi mang tới cho cô, coi như tạ tội." Vẻ mặt của Vương Diên Châu tươi cười.

Hai mẹ chồng nàng dâu này, bị Vương Diên Châu chơi một lần, lần này sẽ không thế nữa.

Họ đã chuẩn bị rất nhiều lời hùng biện ở nhà trước đó, nhưng vẫn chưa nói ra, tại sao Vương Diên Châu lại hèn nhát như vậy?

Vương Diên Châu vào cửa không lâu đã đi ra, trong tay còn mang theo khoảng bốn cân thịt lợn.

Giả Trương Thị liếc mắt một cái đã nhìn ra, đây là miếng bà ta trộm ở nhà Vương Diên Châu ngày đó.

Giả Trương Thị giật lấy miếng thịt lợn trong tay Vương Diên Châu, tiếp tục gầm gừ: "Chỉ một miếng thịt lợn là xong chuyện sao? Mày nghĩ dễ quá."

"Ôi chao! Bác gái tôi, bà cũng không phải không biết, nhà tôi mấy ngày trước bị trộm, tiền trong nhà đều bị trộm sạch.” Vương Diên Châu nhắc nhở.

Giả Trương Thị nghe được lời của Vương Diên Châu, ánh mắt hiển nhiên là né tránh một chút.

Tần Hoài Như bên cạnh, biết nhà Vương Diên Châu cũng chỉ có xíu đồ vật này.

Cô ta kéo Giả Trương thị, nhắc nhở bà ta thấy tốt cứ nhận.