Cùng lúc đó Eric cũng đang nhìn ra phía sau Calle, trong nháy mắt thấy được ánh mắt tò mò của Hạ Thiêm, nội tâm ông hí hửng mười phần nghĩ, đứa nhỏ này thực hoạt bát nha. Ầy, cũng không biết Calle có thích không nữa. Dựa theo hình ảnh vừa từ quang não gửi tới thì hẳn Calle rất thích đi.
Mà lúc này Hạ Thiêm cũng rụt đầu về. Cậu vừa thấy lão nhân gia nghiêm túc trừng mình a, chẳng lẽ Calle Felids chọc giận ông của mình mà cậu phải làm nơi bị trút giận ư.
Angela cũng nhìn thấy cái đầu thò ra của đứa nhỏ, lên tiếng hỏi, "Calle, con dẫn theo ai về đó?"
Hướng bên cạnh bước qua một bước khiến mẹ cùng ông nội thấy người phía sau, Calle giới thiệu,"Đây là tiểu Thiêm."
Angela mỉm cười nhìn Hạ Thiêm, mà Eric tuy gương mặt bị băng bó nhưng trong ánh mắt cũng tràn đầy tiếu ý. Nhìn thấy mấy người trước mặt đều đang quan sát chính mình, Hạ Thiêm có chút kích động. Cái gì cũng chưa chuẩn bị tốt mà cứ như vậy trở tay không kịp gặp mặt gia trưởng, bọn họ có thể hay không cho rằng mình khẩn cấp muốn cưới Calle?
"Hạ Thiêm, đây là ông nội, đây là mẹ." Calle giới thiệu với Hạ Thiêm. Về phần tại sao xưng hô thân mật như vậy, Calle tỏ vẻ, đều sắp thành người một nhà, còn so đo nhiều như vậy sao?
"Ông nội, mẹ." Hạ Thiêm đã bị làm cho trở tay không kịp, vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, lờ mờ nghe theo Calle chào hỏi. Nói xong mới phát hiện không thích hợp. Ông nội? Mẹ? Này, tui nói sai, nói sai rồi, có thể sửa lại hay không??
Vốn gương mặt của Eric bị băng bó, sau khi nghe được hai chữ "ông nội", băng sơn đầy mặt cũng hòa tan thành nụ cười, cười nói, "Hảo, hảo, hảo, hảo hài tử, lại đây cho ông nội nhìn xem." Lúc còn sống có thể thấy Calle kết hôn, sinh con thì tốt rồi, ai. Thân thể của chính mình cũng không biết có thể chịu đựng tới khi nào, một thân vết thương cũ vốn khó có thể chữa khỏi. Hi vọng rằng mong muốn của mình sẽ không biến thành hy vọng xa vời. Gavin đứa nhỏ kia mình không cần lo lắng, duy nhất không yên tâm mỗi tôn tử lúc nào mặt cũng lạnh băng này sẽ không tìm được bầu bạn tốt.
Hạ Thiêm thấp thỏm hướng Eric đi đến, đối mặt với gia gia thế hệ trước, cậu tương đối nhu thuận.
"Đứa nhỏ ngoan, ngồi ở đây." Eric lôi kéo tay hạ Thiêm, khiến cậu ngồi vào bên cạnh mình, lại tiếp tục nói, "Con tên là Hạ Thiêm đúng không?"
Ngồi xuống ghế sa lon, Hạ Thiêm nhu thuận gật gật đầu, chờ đợi Eric hỏi câu khác.
"Tiểu Thiêm nha, con học ở đâu?" Eric hiền hòa cười hỏi.
"Con học ở trường quân đội đệ nhất liên bang, hệ duy tu cơ giáp."
Hạ Thiêm bồi Eric một bên nói chuyện phiếm, mà Calle đi tới bên Angela.
"Ông nội làm sao vậy?" Calle nhìn mẹ của hắn nhỏ giọng hỏi.
Anglea một bên mỉm cười nhìn Hạ Thiêm nói chuyện trên trời dưới đất, một bên cũng nhỏ giọng trả lời, "Cảm xúc của ông nội tại thời điểm ở hoa viên quá kích động, khi đi về trước không thấy trên sàn có vật nên liền té ngã. Không có bị thương cũng không phải quá nghiêm trọng, Bất quá, mẹ nghĩ ông vẫn là hi vọng được mọi người quan tâm nên đã phát tin tức.
"Không có việc gì là tốt rồi." Calle cũng nhìn về phía Hạ Thiêm và Eric trò chuyện thập phần hòa hợp.
Hạ Thiêm nhu thuận cùng Eric trò chuyện, đối với việc bồi lão nhân gia khoe khoang cậu vẫn rất quen thuộc. Trước đây ông nội của cậu cũng khoe mẽ như vậy, tuy rằng thực lâu rồi không có làm qua, bất quá trò chuyện một chút cũng liền thuần thục trở lại.
Eric rất vừa lòng đứa nhỏ nhu thuận trước mắt, tuy rằng những gì mình hỏi đều đã biết khi đọc qua tư liệu, thế nhưng nghe từ trong miệng đứa bé này lại là một loại cảm giác khác.
Lúc Hạ Thiêm cùng Eric trò chuyện được khoảng thời gian không sai biệt lắm, ngẩng đầu một cái liền thấy được gương mặt cực giống Calle. Chỉ là gương mặt này không có trẻ tuổi như Calle, cũng không băng lãnh như Calle, nhiều hơn chính là sự nghiêm túc cùng uy nghiêm, một thân quân trang càng lộ ra khí thế chinh chiến cả đời. Đây đại khái là ba của Calle đi?
Jonathan phát hiện Hạ Thiêm quan sát, một đôi con ngươi uy nghiêm chiếu thẳng tới. Thấy Hạ Thiêm có chút hoảng hốt tựa như thổ phỉ gặp phải binh lính, chỉ là nét mặt không có biểu tình gì hiển lộ. Jonathan hướng Hạ Thiêm gật đầu, không nói gì thêm. Tuy rằng hắn nghĩ tiểu gia hỏa này hình như có giấu điều gì nhưng không có truy cứu. Có thể dụ được ba mình hài lòng cũng sẽ không là người xấu, dù sao con mắt của ba vẫn có thể tin tưởng được.
"Như thế nào các ngươi đều trở về?" Eric thấy Hạ Thiêm ngẩng đầu nhìn cái gì, chính mình cũng nhìn theo. Lại phát hiện Jonathan, Gavin đều trở về, bất mãn nói, "Bình thường cũng không thấy các ngươi trở về xem lão già này, ta vừa có chuyện, các ngươi mới trở về."
"Ba, chúng ta bình thường cũng trở về mà." Jonathan bản uy khí chất uy nghiêm, chất ở trước mặt ba mình liền bị đánh tan, bất đắc dĩ nói.
"Đúng nha, ông nội, con cũng bình thường thường quay về tới thăm người a. Mẹ cũng thế nha." Gavin cũng lên tiếng, tùy tiện còn nói thêm mẹ mình.
Mà Calle liệt ở một bên không nói gì thêm, hắn sau khi thành niên phải đi quân bộ, quanh năm ở bên ngoài tinh hệ tuần tra. Lên tiếng sẽ chỉ làm ông nội tức giận thêm mà thôi.
"Hừ, Angela sống ở nhà nên đương nhiên nhìn thấy ta. Gavin thỉnh thoảng trở về ở nên cũng có thể thấy ta. Ngược lại Jonathan, năm nay ngươi mới lưu lại liên bang xử lý quân vụ, không thì dĩ vãng người lúc nào thường xuyên tới thăm ta?" Eric nói, dừng lại một chút, lại nhìn về phía Calle, "Còn ngươi nữa, đừng tưởng rằng ngươi không lên tiếng ta liền không nhớ rõ ngươi. Calle ngươi sau khi thành niên quay về mấy lần, ngươi đếm thử một chút. Hừ, vẫn là tiểu Thiêm ngoan nhất, bồi lão nhân gia ta nói chuyện phiếm." Lời vừa chuyển, Eric lại nhắc tới Hạ Thiêm.
"Được rồi, ba, về sau tiểu Thiêm cũng sẽ thường xuyên lại đây cùng người nói chuyện phiếm." Angela mở miệng an ủi, lại nhìn Hạ Thiêm tiếp tục nói, "Tiểu Thiêm, con nói có đúng hay không?"
"Vâng, con sẽ thường xuyên lại đây bồi ngài nói chuyện phiếm." Trước tầm mắt của mọi người, Hạ Thiêm gắng chịu áp lực, cười đối Eric nói như thế.
"Được rồi, khó có được mọi người đều trở về, hiện tại cũng gần đến giờ ăn, cùng nhau ăn cơm tối đi." Angela lại mở miệng nói.
Lúc trước Angela đã an bài quản gia Taylor chuẩn bị tốt bữa tốt, vô luận như thế nào đều phải đem đứa nhỏ tiểu Thiêm kia ở lại chỗ này ăn cơm chiều, không thì ba lại không vui.
Nghe được tiếng của Angela, quản gia Taylor đứng ở một bên chờ đã lâu liền lập tức thông tri những người khác đem đồ ăn đặt lên bàn.
Đến khi Hạ Thiêm phản ứng kịp, thức ăn đã dọn xong, liền chậm rãi thu lại lời nói trở về rồi ăn. Hơn nữa, ai đưa cậu trở về a, có trời biết làm thế nào từ chỗ này quay về trường học. Sau đó Hạ Thiêm đành xấu hổ ăn cơm, tuy rằng từ trên mặt của cậu nhìn không ra có bao nhiêu xấu hổ.
Trên bàn cơm, mọi người vừa ăn vừa trò chuyện đủ loại sự tình, cái gì năng nguyên hạch kiểu mới, cái gì kiểu dáng mới của cơ giáp, Trùng tộc xao động... Hạ Thiêm cũng sẽ ra nói lên vài câu, nói chung, bầu không khí suốt bữa cơm này thập phần hòa hợp.
Cơm nước xong, mọi người vẫn là ngồi chung một chỗ nói chuyện phiếm, trò chuyện trò chuyện liền nói đến trận đấu thực địa của trường quân đội đệ nhất liên bang tháng sau.
"Gavin, con tháng sau thi đấu thực địa đã chuẩn bị như thế nào?" Jonathan nhìn Gavin hỏi.
"Cũng không tệ lắm, huấn luyện và vân vân đều phát huy tốt, nếu như không có ngoài ý muốn, hẳn có thể lấy được thứ hạng tốt." Gavin đầy mặt mong chờ nói.
Eric vừa lúc cũng nghe, lên tiếng nghiêm túc nhắc nhở tôn tử, "Cứ tiếp tục hảo hảo huấn luyện, không nên thả lỏng, biết không? Còn có nhất định phải chú ý an toàn!"
"Con biết rồi." Gavin gật đầu.
Angela thấy Hạ Thiêm ở một bên ngẩn người, nghĩ có phải hay không đã vắng vẻ đứa nhỏ này, có thể hay không khiến cậu không quen, liền lên tiếng nói, "Tiểu Thiêm biết cuộc thi đấu này sao?"
Hạ Thiêm nghe được tên của mình, đúng lúc phản ứng kịp, "Dạ, đã nghe qua, con cũng sẽ tham gia." Thấy tất cả mọi người đều đang chăm chú nhìn chính mình, cậu đành tiếp tục nói, "Trở thành đội ngũ duy tu cơ giáp sư đi theo tham gia, như vậy có thể rèn luyện chính mình, cũng có thể kiếm chút học phân." Thời điểm nói đến "kiếm học phân", Hạ Thiêm ngượng ngùng gãi gãi đầu.
"Ở tình cầu khác tiến hành thi đấu thực địa vẫn rất mạo hiểm, tuy rằng nói quân bộ sẽ phái người bảo hộ tuần tra, nhưng đây cũng chỉ hạ thấp tính mạo hiểm xuống một chút thôi." Jonathan phân tích, phiêu lưu quá lớn, đứa nhỏ này có thể sẽ ứng phó không được. Dù sao Gavin cũng được huấn luyện từ nhỏ mà Hạ Thiêm lại được bảo hộ rất khá.
Từng chém gϊếŧ trên chiến trường, lại ở quân bộ ngây người hơn nửa đời người, Eric cũng hiểu rõ tính phiêu lưu của thi đấu thực địa, hơi nhíu mày, bất quá không có khuyên Hạ Thiêm buông tay thi đấu, "Ở trong trận đấu rèn luyện cũng tốt, không thì làm sao hiểu được nguy hiểm tồn tại ở nơi nào. Bất quá, an toàn vẫn là trên hết. Thứ hạng ngược lại không quan trọng như vậy." Không trải qua mưa gió máu tanh, làm sao có thể trưởng thành. Hiện tại có mấy quý tộc trong liên bang không biết bên ngoài vũ trụ ẩn chứa nguy hiểm đến nhường nào, suốt ngày chỉ lo lợi ích gia tộc.
"Trong đội ngủ nhất định phải nhớ mang theo trị liệu sư, mặc dù nói khoang trị liệu có thể trị rất nhiều chứng bệnh, bất quá mang một trị liệu sư vẫn tương đối tốt hơn." Angela ở một bên khuyên bảo muốn dẫn theo tri liệu sư.
"Con sẽ mang, mẹ đừng cũng đừng lải nhãi." Gavin cười đáp ứng.
Hạ Thiêm cũng ở một bên gật đầu, biểu thị mình biết rồi.
Calle ngồi yên lặng một bên nghe, trong lòng thầm hạ một quyết định. Lần thi đấu thực địa này hắn nhất định phải cùng đi, ngày mai liền đi xin mang đội thực địa thi đấu, tin tưởng quân bộ cũng sẽ để một trung tướng đang nghỉ phép mang theo đội nho nhỏ đi thi đấu đi.
Lại trò chuyện một lúc, sắc trời ngoài cửa sổ cũng tối sầm.
Angela đúng lúc nhắc nhở, "Trời đã tối, cũng nên đưa tiểu Thiêm về trường học." Lần đầu tiên mà mời tiểu Thiêm ở lại nhà tựa hồ không tốt lắm, tiểu Thiêm sẽ thẹn thùng a.
"Nói phải, tiểu Thiêm ngày mai còn có lớp đúng không?" Eric cũng biết không có thể nóng lòng cầu thành, thấy hạ thiêm gật đầu, nói tiếp, "Calle, nhanh đi đưa tiểu Thiêm Thiêm về trường. Hảo hảo nghỉ ngơi, ngày mai mới có tinh thần lên lớp."
"A, vậy con không trở về, ngày mai không có lớp. Đêm nay con muốn ở nhà." Gavin thấu đáo nói, chính mình không thể làm bóng đèn quấy rầy anh hai và chị dâu ở chung nha.
Tạm biệt gia tộc Felids, Hạ Thiêm rốt cục bước lên phi hành khí quay về trường học .
Ngồi trên ghế sa lon, Hạ Thiêm có chút buồn ngủ. Đã lâu không có trò chuyên lâu như vậy, mệt mỏi quá~
Calle mở chế độ tự lái, vốn muốn tìm Hạ Thiêm tiếp tục trò chuyện. Bất quá thấy Hạ Thiêm mệt như vậy, Calle liền lấy áo khoác quân phục ban sáng đắp lên người cậu. Lần này Hạ Thiêm không có kháng cự, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không mở ra nhìn. Cậu mệt a, dỗ trưởng bối vui vẻ cũng cần thể lực cùng trí nhớ, dù sao lâu như vậy không làm những việc này.
Nhắm mắt lại cái gì cũng không muốn nghĩ, Hạ Thiêm cứ như vậy ngủ thϊếp đi.