Chương 9 (H)

Như đã nói từ trước, Ninh Tử Mạn chưa từng quan hệ với một ai, mặc dù chuyện mình tự chạm vào người giải quyết không ít lần, nhưng lần đầu tiên cũng đã đem cho nhân ngư, chuyện này đúng là nằm mơ cô cũng không nghĩ đến. Lúc trước Ninh Tử Mạn từng xem weibo có người nói cảm giác lúc yêu là như thế nào, lúc đó cô còn cảm thấy bình luận này thật phù phiếm, nhưng bây giờ cảm nhận được, cô mới biết được cái gì thực sự mới gọi là thoải mái đến trên mây.

Môi nhân ngư rất mềm, hơi có chút lạnh, ngược lại khiến chân tâm nóng bỏng lại càng thêm thoải mái hơn. Đầu lưỡi tinh xảo của nàng không ngừng qua lại bên trong thân thể mình, giống như cái máy đang đào bới bảo vật, tìm kiếm thứ gì đó, Ninh Tử Mạn không ngờ nhân ngư cũng hiểu chuyện này, thậm chí còn khẩu giao vì mình, cô biết rõ nếu cứ tiếp tục thì cũng sẽ không thể giải thích được, nhưng thân thể thoải mái cùng cảm giác thỏa mãn trong lòng khiến cô không cách nào dừng lại được.

”A… Trạm Lam…. Ưm…” Ninh Tử Mạn nhẹ giọng kêu, đầu lưỡi nhân như xâm nhập vào sâu, đem chân tâm mở ra. Tay trái cô nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của nhân ngư, tay phải dùng sức xoa nắn bộ ngực phát trướng vì động tình.

Thật sự thì nhân ngư không hề biết làm chuyện ấy như thế nào, nàng chưa từng có kinh nghiệm giao phối bao giờ, hơn nữa không có ai nói cho nàng biết giống đực và giống cái cũng có thể giao phối. Cử động của Ninh Tử Mạn khiến nhân ngư không hiểu, cho đến khi cô nắm lấy nàng tiến vào nơi đó của mình, nhân ngư mới hiểu được đó là giao phối.

Ninh Tử Mạn rất thơm, cả người tản ra một mùi hương cực kỳ mê người, là món ăn loài người ngon nhất nhân ngư được biết đến, so với cá trong đại dương đẹp vạn lần, máu cũng vô cùng điềm mỹ. Nhân ngư không ngừng lè lưỡi liếʍ sâu vào chỗ có huyết dịch hơn, nhưng dần dần vị máu ngon ngọt kia không còn thấy chảy ra nữa, mà chỗ đó lại ươn ướt. Nhân ngư mờ mịt ngẩng đầu lên, nhìn Ninh Tử Mạn đang đỏ mặt, tựa hồ rất sung sướиɠ, cảm thấy thân thể mình cũng có chút nhiệt.

”Ninh… Tử… Mạn.” Nhân ngư gọi tên Ninh Tử Mạn thật chậm, nàng chỉ mới học cách phát âm nói, vì tránh đọc bị lỗi, cho nên mỗi lần nói đều chầm chậm lại. Ninh Tử Mạn nghe thấy, cúi đầu nhìn nàng, chỉ thấy trên môi nhân ngư dính đầy chất lỏng chảy ra của mình, ánh dịch trong suốt lấp lánh, khiến mặt Ninh Tử Mạn đỏ bừng, vội dùng tay áo giúp nhân ngư lau sạch.

”Trạm Lam, tôi.. Ưm…” Ninh Tử Mạn muốn hỏi nhân ngư có biết các nàng đang làm gì hay không, nhưng nhân ngư lại bắt đầu tò mò đưa tay vào trong thân thể mình, thậm chí còn ngọ ngoại. Ninh Tử Mạn lần đầu tiên cảm nhận được thân thể bị lấp đầy, thì ra lại tốt như vậy. Ngón tay nhân như thon lại dài, không ngừng ma sát bên trong, thoải mái đến mức Ninh Tử Mạn muốn nói tục.

Cô không chịu tách hai chân ra, ôm cái eo thon của nhân ngư, cho nàng được sát mình hơn. Càng đến gần khuôn mặt xinh đẹp cuả nhân ngư lại càng rõ ràng hơn. Nàng giống như một đứa bé vô tội đang nhìn mình, còn cùng mình làm không dành cho trẻ con, nét mặt nàng không có chút gì là ngượng ngùng, thản nhiên mà bình tĩnh.

Nàng vân chăm chú quan sát phản ứng của mình, Ninh Tử Mạn bị nàng nhìn vô cùng ngại ngùng, nhưng thán thể cô lại rất thoải mái, khiến cô không nhìn được kêu thành tiếng. Ninh Tử Mạn cảm giác mình sắp tới, cô cư nhiên đưa về một nhân ngư ân ái, còn đem lần đầu tiên của mình cho nàng, cái quan trọng là lần đầu tiên nhân ngư dùng miệng với mình, bị nàng dùng khẩu giao liền lêи đỉиɦ, hiện tại lại muốn đến lần nữa.

”A… Trạm Lam, từ từ thôi…. Từ từ một chút cho tôi.” Ninh Tử Mạn nhanh ôm chặt nhân ngư, khẩn cầu, cô cảm thấy nhân ngư quá đẹp, khi mình nhìn nàng thân thể cũng trở nên nhạy cảm hơn. Luôn nói khi nữ nhân ân ái lêи đỉиɦ được hay không, không chỉ mỗi kỹ thuật, còn phải xem diện mạo cùng cảm giác. Ninh Tử Mạn lúc đầu còn nghi ngờ, cảm thấy lời nói này thật giả tạo, nhưng hiện tại xe ra, không phải là không có đạp lý.

Động tác trên tay nhân ngư rất nghuệch ngoạc, nhưng chỉ cần chân tâm bị nàng chạm vào, thân thể bị nàng tiến vào, thì mình sẽ cảm thấy vô cùng thoải mái. Nhìn mặt nàng, giống như ăn phải xuân dược, cả người cũng trở nên nhạy cảm hơn nhiều, Ninh Tử Mạn cảm thấy nhân ngư căn bản không cần động, chỉ cần để tay cắm vào trong thân thể mình, cô nhìn nhân ngư thôi cùng cũng có thể lêи đỉиɦ.

“Ninh Tử Man, thật kỳ lạ.” nhân ngư cảm thấy Ninh Tử Mạn ôm mình rất chặt, thậm chí khiến nàng không thể thở nổi, liền mở miệng nói. Các nàng vốn dựa vào rất gần, hơn nữa cằm nhân ngư vẫn còn để trên vai mình, cảm giác khi nàng nó chuyện nhiệt khí phun qua tai mình, Ninh Tử Mạn chợt bị kí©h thí©ɧ, cảm thấy thân thể không ngừng run, bụng cùng hông mềm nhũn, bờ đê cũng hoàn toàn sụp đổ.

Cô chưa bao giờ có được sự thoải mái như vậy, đây cũng là lần đầu cảm nhận được tiết thân thường hay nói là như thế nào. Mắt thấy dưới chân tâm mình chất lỏng chảy ra ướt hết cả ga giường, Ninh Tử Mạn đỏ mặt, cảm thấy cực kỳ xấu hổ, trời ạ, cô rốt cuộc đang làm gì vậy?

Sau khi lêи đỉиɦ, Ninh Tử Mạn bắt đầu áy náy, dù sao nhân ngư cái gì cũng không biết, mình làm vậy thì không khác gì kẻ gian đi dụ dỗ, khác cái duy nhất mình lại là người bị làm chuyện ấy. Nghĩ như vậy, Ninh Tử Mạn tính nói xin lỗi với nhân ngư, nhưng ngay lúc này, cô lại nhìn thấy nhân ngư đang tiến sát chỗ mình, miếng vảy bên dưới đuôi không biết khi nào đã mở ra, lộ ra bộ vị phấn nộn bên trong.

Nơi ấy đã át ướt, khiến dịch thấu màu hồng trên thịt thêm trong suốt. Ninh Tử Mạn quả quyết thứ nhìn thấy không phải là nước bình thường, dù sao thân thể nhân ngư cũng đã để lộ khá lâu, nước cũng đã sớm làm ướt. Hơn nữa, trước đó Ninh Tử Mạn cũng có nghiên cứu qua, nghe nói khi nhân ngư động tình muốn giao phối, sẽ mở ra lớp vảy che vùиɠ ҡíи, mời đối phương cùng giao hợp. Mà lúc này cư nhiên nhân ngư lại mở vảy ra với mình.

Ninh Tử Mạn kinh ngạc nhìn nhân ngư, chỉ thấy nhân ngư đang dùng đôi mắt xanh nhuận, nhìn mình chằm chằm, trong ánh mắt dấy lên khát vọng.

Tác giả có lời lải nhải

Oa la la, chạy như gió đã đến, hôm nay có chút sai sót, cho nên không kịp đăng đúng 7h, để mọi người phải hết hồn chờ, cho dù hôm nay không đăng, thì sao mà biết được, bảo bảo đã nói là làm, nói đổi thì càng không thể dùng lí do khác để đăng không đăng. nếu không đăng chương mới thì cũng sẽ có lí do duy nhất, đó là tui chơi game, không có viết… ← lí do thật trực tiếp. Khụ khụ…

Vậy thì, Ninh thô bỉ thật là…. chương này khiến người ta mất hết cảm giác dịu dàng, hoàn toàn hóa thành một thiếu phụ phòng đãng sa ngã, ha ha ha, lúc viết cái này tui cũng cảm tưởng rất nhiều, bất quá ti nghĩ mọi người để ý nhiều hơn chính là nhân ngư không tiếng động mở vảy lên mời vào! Dù sao cũng do tui, tui nhất đỉnh sẽ đối xử tử tế với ’em gái nhỏ’ của Ninh thô bỉ, vậy tui cũng không biết nhiều lắm nga.

Đại khái thì Baidu không cho đăng file txt lên, không có cách nào khác tui chỉ đành phải chuyển thành file pdf đăng lên, cho nên các bảo bảo đừng có hỏi tui tại sao không phải txt hay là word, tui cũng đâu muốn như vậy, tui cũng muốn dễ dàng a, nhưng Baidu không cho a, cảng cảm thấy nghi ngờ 360!

Còn có vài bảo bảo hỏi tui, link liên kết ở đầu tại sao không share trên wechat, tui cũng nói mọi người biết luôn, nếu để trên wechat sẽ có nhiều người cảm thấy phiền, nên đã cho qua, kết quả mọi người nên sang weibo hỏi, cho nên chỉ có thể để link liên kết trên weibo, còn có vài bảo vảo không biết weibo là gì, đối với cái này tui chỉ muốn nói, hứ, không phải thật chứ ╭(╯^╰)╮

So, nếu mọi người thích văn này chạy trên chạy nhanh gió lốc, đến cho chút like khen thưởng đê, văn để trên chạy nhanh như gió lốc vẫn rất nhiều. Thuận tiện tui cũng nói nghiêm túc luôn, nhân ngư không chỉ thuần khiết, nhân ngư tuyệt đối không phải vô hại như bề ngoài nhìn thấy, đến mấy chương sau rồi mấy người sẽ biết.