Chương 10

Một đường từ dưới tầng ngầm chạy về giường mình, cho đến khi nằm trên giường, tim của Ninh Tử Mạn luôn đập điên cuồng. Dĩ nhiên không phải do chạy bộ tạo thành, mà là do tối nay cô đã làm chuyện khác người, cơ hồ đã bỏ đi hết những gì mà cô đã từng được dạy. Nhìn lên trần nhà, Ninh Tử Mạn đưa tay che mặt mình, nghĩ lại những hành động vô liêm sỉ tối nay mình đã làm.

Đầu tiên là giấc mơ không thể giải thích được, sau đó còn tự giải quyết trước mặt nhân ngư. Như vậy mà cũng được, cô lại vì nhân ngư mà càng thêm hưng phấn, cuối cùng để nhân ngư phá thân mình. Mặc dù Ninh Tử Mạn không ngại chuyện bản xử nữ còn hay không, hơn nữa tối nay căn bản hoàn toàn không quá đau mà còn rất thoải mái, nhưng mà.. nhưng mà đối tượng phá thân cái gì cũng không biết, nhân ngư thuần khiết như tờ giấy trắng, Ninh Tử Mạn hận không thể tát mình một bạt tai.

Nhưng nhớ lại cảm giác khi nãy, sắc mặt Ninh Tử Mạn lại đỏ ửng, không kiềm được kẹp chặt hai chân. Trước đêm này Ninh Tử Mạn cho đến giờ cũng không chưa từng nghĩ mình sẽ đem lần đầu tiên cho a, lại càng không ngờ đến, tiến vào thân thể cô là nhân ngư xinh đẹp. Nghĩ ngón tay nhỏ thon dài của nhân ngư co rút trong cơ thể, còn có đôi môi mềm mại của nàng ngậm nơi đó của mình.

Vốn chân tâm đã ẩm ướt vì hiểu được mà càng ướŧ áŧ hơn, Ninh Tử Mạn phiền não đưa tay ôm đầu, căn bản không biết nên làm gì. Cô không hề ghét cảm giác đó, thậm chí còn mê luyến. Ninh Tử Mạn cảm thấy nhất định là mình bị hỏng rồi, hoàn toàn hư hỏng. Nếu không thì sao cô lại nhớ đến nhân ngư thì bên dưới lại bắt đầu có ham muốn.

“Đủ rồi, quá đủ rồi.” phiền não kêu lên, Ninh Tử Mạn cởϊ qυầи áo, liếc nhìn bộ ngực dựng thẳng của mình, cau mày vào phòng tắm. Bình thường cô luôn thích dùng nước ấm tắm, nhưng lúc này lại dùng nước hơi lạnh. Cảm xúc mát lạnh lướt qua thân thể, khiến ngọn lửa ham muốn bên trong cũng bị mất đi không ít, Ninh Tử Mạn lúc này mới từ từ suy nghĩ làm sao đối mặt với nhân ngư đây.

Theo lý thuyết thì hẳn là nhân ngư không hề biết mình và nàng tối nay đang làm gì, nhưng biểu hiện của nhân ngư dường như cũng đã hiểu được. Điều làm Ninh Tử Mạn để ý nhất đó là Nhân Ngư lại chủ động mở vảy ra. Ninh Tử Mạn hiểu rất rõ đó là ý gì, đúng là đang mời gọi, cũng như đã nói rõ nhân ngư cũng muốn mình đối với nàng như vậy sao? hay chỉ là một sự bất ngờ thôi?

Ninh Tử Mạn đứng dưới vòi phun nước lạnh rất lâu, cho đến khi thân thể tê cóng mới ra khỏi phòng tắm. Cô không có ý định quay lại tầng ngầm, bởi vì không biết làm sao để đối mặt với nhân ngư, cũng chỉ có thể nằm trên giường, một đêm không chợp mắt lăn qua lăn lại, mắt mở to cho đến sáng. Đến lúc đi làm, Ninh Tử Mạn vô tri vô giác mặc quần áo chỉnh tề, khi đi qua tầng ngảm cũng do dự rất lâu, nhưng không có đẩy cửa vào, mà trực tiếp lái xe đến sở nghiên cứu luôn.

“Ninh tỷ, sắc mặt chị không tốt lắm, không thoải mái sao?” Ninh Tử Mạn vừa đến sở nghiên cứu, Uông Lỗi liền đưa cho cô một ly sữa tươi. Ninh Tử Mạn cũng cảm thấy đầu bị choáng, không cự tuyệt ý tốt của Uông Lỗi, liền uống vào. Thấy cô hiếm khi coi thường mình, Uông Lỗi vội vàng lấy vé đã mua được để trong túi lấy đưa cho Ninh Tử Mạn.

“Ninh tỷ, đây là cái lúc trước tôi đã nói với chị, đêm cuồng hoan cùng nhân ngư, ngay tối nay, chị có muốn đi cùng không?” Uông Lỗi để vé lên bàn, Ninh Tử Mạn liếc nhìn, vé vào cửa cũng bình thường, bởi vì là tổ chức ngoài bãi biển, cho nên hình vẽ cũng là bãi biển, trong nước còn có cái đuôi cá màu xanh, bên trên viết đêm cuồng hoan cùng nhân ngư.

Vốn Ninh Tử Mạn muốn từ chối lời mời của Uông Lỗi, nhưng hôm nay tình huống có chút đặc biệt, cô cảm thấy nếu mình về sớm sẽ không nhịn được mà đi xem nhân ngư, đến lúc đó lại không biết sẽ phát sinh chuyện gì, ngược lại ra ngoài tiêu hao chút thời gian cũng tốt. Nghĩ vậy Ninh Tử Mạn nhận vé, coi như đồng ý.

“Ừ, tối nay đi đi, tôi cũng có chút hứng thú với nhân ngư!” Ninh Tử Mạn cũng không có ngẩng đầu lên nói.

“Ninh tỷ, chị tin là trên đời này có nhân ngư sao?” Uông Lỗi nghe Ninh Tử Mạn nói như vậy, không nhịn được hỏi.

“Ừ.. tôi tin, hơn nữa tôi cũng tin, nếu có, nhất định là một sinh vật rất đẹp.”

Tác giả có lời lải nhải

Khụ khụ… có nhiều người hỏi tui chương trước còn H không, nhưng mà lần này tui vô tội, tui không phải là chương H, mà chương H đến đây cũng đã kết thúc a. Mặc dù tiểu nhân ngư rất phóng khoáng lại câu dẫn, còn biết phong tao la cà mở vảy ra mời Ninh thô bỉ cùng nàng làm chuyện người lớn, nhưng mà, Ninh thô bỉ lại bỏ chạy, không sai mấy người không hề nhìn lầm, nàng bỏ chạy. Là tự nàng bỏ chạy, cái đứa này, mẹ ruột ta tuyệt đối không quen!

Cho nên, văn tương đối nghiêng về hỗ công nhiều, nhưng phải để cho phần sau còn phải chung một chỗ mới được. Trước mắt thì, đuôi cá mài b cái gì, còn có ăn ’em gái nhỏ’ của nhau đủ kiểu, mấy người đừng vội, nếu như lúc đầu đã viết, nhất định sẽ có người bỏ tui đi, bảo bảo cũng biết, cho nên bảo bảo cần phải dùng thuốc.

So…. mặc dù chạy như gió lốc vừa kết thúc, nhưng cũng không thể không nói trước, đại khái một hai chương nữa sẽ phải đua xe tiếp, dù sao văn tui viết cũng là viết theo đại cương, đại khái tui cũng đã biết trước được nội dung mỗi chương. Bất quá, cần phải thêm chút thời gian, sẽ luôn là nữ nhân vật chính cùng với nhân ngư, giống như thế giới này chỉ có các nàng, đừng quên, đây là văn hắc ám nga, câu chuyện chỉ mới bắt đầu, cửa hàng chưa mở, so… chương này nói nhiều quá rồi, dưới chương là việc cơ bản muốn làm, đây không thoát được.

Trước mắt đã đăng được 10 chương, mọi người đối với văn này có thấy hài lòng không? tui cảm thấy 10 chương này xem ra nếu dùng câu nói hình dung thì nhân ngư và Ninh thô bỉ vẫn còn như thế đó.

Ninh thô bỉ:

Không ngừng nghiên cứu khoa học, phóng đãng đến dọa người.

Lãnh đạm với đàn ông, ướt nhèm nhẹp với nhân ngư.

Bản thân được thoải mái liền bỏ chạy, hoàn toàn không để nhân ngư được thoải mái.

Tiếp tục như vậy không tốt, sau này cẩn thận coi chừng bị chửi.

Nhân ngư:

Vốn là một tiểu nhân ngư, tự do bơi lội trong nước.

Ai ngờ lại dạt vào bờ, còn bị sở trưởng dụ dỗ.

Ngươi rất thoải mái còn ta thì sao? Ta còn đang chờ ngươi thượng.

Chạy cả ngày không nhìn ngươi, nhìn mấy em gái giả nhân ngư.

So, bên trên là nội tâm biến hóa của hai người sau 10 chương… có thể thấy…. Ninh thô bỉ ngươi thật quá đáng eh eh! cuối cùng, gần đây bảo bảo nhắn lại cho tui rất ít a… tiến vào thời kì ăn bơ rồi sao? chắc đổi np phải nhanh hơn đúng không -.-