Chương 8: Công chúa Bạch Tuyết

Chương 8: Gương thần

“A ~! Ngươi ngươi là ai?” Bạch Tuyết nhìn thấy mỹ nam tử từ trong gương đi tới liền kinh hãi, bất tri bất giác phản ứng lại phát hiện cả người trần trụi liền hét chói tai vội che thân thể của mình.

“Thật là ồn ào” nam tử áo đen khẽ nhíu mày, túm tóc Bạch Tuyết kéo nàng về phía mình, cúi đầu xuống hôn.

“A! Ưmm ~”

“Nhanh như vậy lại có cảm giác sao, dâʍ đãиɠ! Áo đen nam tử nhìn thân thể Bạch Tuyết dần dần mềm rũ xuống, ánh mắt càng thêm mê ly, cười nhạo một tiếng, rời khỏi đôi môi nàng.

“Ưm ~ ưm ~ còn… Muốn” vốn dĩ dây đằng ra ra vào vào còn chưa đủ, lúc này nam tử áo đen lại hôn thô bạo càng giống như đốt thêm lửa, Bạch Tuyết không nhịn được muốn tiếp tục hơn thế nữa.

“Không thể chỉ có một mình nàng thoải mái, tới đây liếʍ liếʍ cho ta, ta thoải mái liền sẽ cho nàng” nam tử áo đen vén áo choàng lên để lộ ra một cây côn ŧᏂịŧ vừa thô lại vừa lớn tiến đến trước mặt Bạch Tuyết.

“Rầm ~”

Công chúa Bạch Tuyết nhìn côn ŧᏂịŧ trước mắt, môi rung rung, không nhịn được nuốt nước bọt xuống, qυყ đầυ hắn có hình dạng như cái mũ nhếch lên, côn ŧᏂịŧ đứng thẳng như gậy gộc, bên trên còn có gân xanh nhô lên vờn quanh mặt ngoài, một mùi tanh nồng đậm xâm chiếm lý trí Bạch Tuyết.

Đây là lần thứ hai Bạch Tuyết nhìn thấy côn ŧᏂịŧ nam nhân, khác với côn ŧᏂịŧ mẹ kế, côn ŧᏂịŧ hắn càng thô to và có hương vị nam nhân hơn. Côn ŧᏂịŧ như vậy nếu cắm vào tiểu huyệt chắc chắn sẽ càng thêm thoải mái, dưới sự dạy dỗ gần đây thiếu nữ đã hoàn toàn chìm đắm trong du͙© vọиɠ, liêm sỉ lễ nghĩa toàn bộ đều như mây khói.

Dần dần thiếu nữ giống như bị mê hoặc, đôi tay vuốt ve dươиɠ ѵậŧ nam tử áo đen, cúi đầu ngậm lấy.

“Ồ, gương thần yêu thương của ta! Xem ra lúc ta không ở đây, ngươi chơi rất vui vẻ nhỉ ~”

Mới vừa hạ triều xong, vương hậu vô cùng hứng thú nhìn đôi nam nữ đang thân thiết trước mặt.

Chỉ thấy Bạch Tuyết cả người trần trụi, cong eo si mê phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của nam tử áo đen, trong miệng phát ra âm thanh “chụt ~ chụt ~”, mông cũng run rẩy kịch liệt bởi vì hưng phấn, mà tiểu huyệt sớm đã tràn lan từng luồng dâʍ ɖị©ɧ nhỏ giọt lạch cạch lạch cạch trên sàn nhà.

“Ha a ~ a ~ ưm ưm ~” Bạch Tuyết cúi đầu cẩn thận liếʍ láp côn ŧᏂịŧ trước mắt, miệng bao lấy thật chặt, đầu lưỡi hoạt động qua lại, lúc chạm đến quy, đầu lưỡi lập tức vờn quanh mã mắt dùng sức liếʍ mυ"ŧ, ý đồ làm cho nam tử áo đen nhanh chóng yêu yêu nàng.

“A ~ chủ nhân tôn kính của ta, có thể ngài không biết rằng tiểu dâʍ đãиɠ này rốt cuộc dâʍ đãиɠ cỡ nào, cho dù trong lúc ngủ say tiểu huyệt cũng ướt dầm dề, tản ra hương vị động dục”

“Hừ ~ ta còn nói vì sao đi vào trong phòng liền ngửi đầy hương vị cɧó ©áϊ động dục, thì ra nơi này có một con cɧó ©áϊ nhỏ đang dục cầu bất mãn”

Vương hậu đi đến phía sau Bạch Tuyết, nhìn tiểu huyệt hồng hào mềm mại, miệng huyệt đói khát lúc đóng lúc mở phun ra mật dịch, giơ tay vén váy lên, lôi côn ŧᏂịŧ thật dài ra thọc một cái vào trong.