Chương 24: Mỹ nhân ngư

Chương 24: Đôi chân

Hoàng tử người cá nhìn hai người càng lúc càng xa, đau lòng bơi trở về cung điện.

Ngày từng ngày qua đi, hoàng tử người cá trằn trọc miên man suy nghĩ, thường xuyên nhớ tới công chúa, bởi vì chàng là người cá, không có cách nào lên bờ tiếp cận công chúa, cho nên mỗi ngày chỉ có thể nhân lúc trời tối, bơi tới bên ngoài lâu đài, ở xa xa mà nhìn công chúa.

Lại một đêm nọ, hoàng tử người cá ngâm mình ở trong hồ nước lạnh băng, đau đớn ngắm nhìn phòng của công chúa, lầm bầm lầu bầu nói: “Nếu ta là con người thì tốt rồi, có thể có được hai chân đi gặp cô nương ta yêu thương!”

Vì thế, tiểu hoàng tử cuối cùng chịu không nổi nỗi khổ tương tư, đi đến cầu xin sự giúp đỡ của phù thủy tà ác.

Phù thủy cười khặc khặc ra tiếng: “Ta có cách làm cho ngươi biến thành con người.

“Nhưng mà, cái giá đổi lại đó là ngươi phải đem giọng nói tuyệt diệu tặng cho ta.

“Được! Ta đồng ý với ngươi!!” Giọng điệu của tiểu hoàng tử người cá kiên định, nói như chém đinh chặt sắt.

“Đừng vội vã đồng ý như vậy, ngươi phải biết rằng bất cứ thứ gì cũng đều có hai mặt, nếu như ngươi lựa chọn có được hai chân, như vậy mỗi một bước ngươi đi đều sẽ đau giống như bị dao cắt.”

Phù thủy đi đến bên cạnh tiểu hoàng tử, dùng ngón tay nâng chiếc cằm tinh xảo của chàng, quỷ dị nói “Ngươi xác định muốn làm cuộc giao dịch này sao?”

“Ta xác định! Chỉ cần có thể được ở bên cạnh công chúa, chuyện gì ta cũng có thể chấp nhận!”

“Hừm thật khiến cho người ta cảm động, như vậy, nó là của ngươi”

Phù thủy đối với hành vi ngu xuẩn của tiểu hoàng tử vô cùng khó hiểu, ả móc ra một lọ nước thuốc ma thuật từ trong tay áo rộng thùng thình, chầm chậm thả vào trong tay chàng.

“Nhưng mà đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, nếu công chúa yêu người khác, hoặc là kết hôn cùng người khác, ngươi sẽ chịu nguyền rủa, hóa thành bọt biển mà chết đi, cho nên chúc ngươi may mắn”

Hoàng tử người cá nhìn nước thuốc trong tay phù thủy, nở một nụ cười mãn nguyện “Không sao cả, vì nàng, ta cam tâm tình nguyện”

Vì thế, hoàng tử người cá bơi tới bên bờ lâu đài, uống nước thuốc của phù thủy, ma thuật cực lớn xé rách thân thể hoàng tử; chàng đau đớn co rút vật vã, ngất đi.

Không biết qua bao lâu, cái đuôi của hoàng tử người cá chầm chậm phân tách thành đôi chân.

“Này, tỉnh lại, ngươi không sao chứ?”

Khi hoàng tử người cá chầm chậm mở hai mắt, phát hiện người trước mắt lại là công chúa, chàng mừng rỡ như điên; nhưng mà hoàng tử người cá lại không cách nào trả lời, bởi vì chàng đã đem giọng nói đưa cho phù thủy.

Công chúa ra lệnh cho thị vệ đưa hoàng tử người cá về lâu đài, cũng an bài chỗ ở và công việc cho chàng.

Vài ngày sau, vào đêm khuya, hoàng tử người cá chịu đựng cơn đau, lặng lẽ đi tới tẩm điện công chúa.

Hoàng tử người cá si mê vuốt ve khuôn mặt đang ngủ say của công chúa, 『 ha ~ cuối cùng lại có thể nhìn thấy nàng lần nữa, công chúa ta yêu thương, ha ha ~』