Chương 23: Mỹ nhân ngư

Chương 23: Giao phối (H)

“Hưm ~ ưm… A a… A ~ thật ấm áp… A… Thì ra đây là giao phối ưm ~”

Vách động chật hẹp ép chặt lấy côn ŧᏂịŧ hoàng tử người cá, một tầng rồi lại một tầng nếp uốn bao vây thân gậy, hoa huyệt xử nữ bị khai phá bắt đầu tiết ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ. Một trận lại một trận xối lên côn ŧᏂịŧ, sự ấm áp chặt khít thoải mái đến mức hoàng tử cảm thấy xương cùng tê dại, tốc độ thọc vào rút ra nhanh hơn, côn ŧᏂịŧ đâm thẳng vào cổ tử ©υиɠ.

“Ưm ~ a… A … Ta… A ~ Ta đã chết… sao… hức ... A ~ Đây… Đây là thiên đường… sao ~”

Ý thức công chúa còn có chút hỗn loạn, cảm thấy mình giống như đang rơi vào một giấc mộng xuân thật đẹp, rõ ràng bản thân đã chết trong biển, hiện tại lại cùng tuyệt thế mỹ nam làm chuyện thân mật như thế, đây nhất định là mộng. Nhưng tiếng thở dốc của nam nhân thật dễ nghe, l*иg ngực dày rộng ấm áp, côn ŧᏂịŧ cực lớn cứng rắn bên trong tiểu huyệt, hết thảy những điều này lại nhắc nhở nàng rằng nó không phải mộng.

“Ha ~ Hừm ~ Nàng cứ yên tâm… Nữ thần của ta, ta sẽ không để cho nàng chết, hừm ~”

Hoàng tử người cá nghe thấy giọng nói của thiếu nữ trong lòng liền vui vẻ, chàng đem chân nàng áp thành hình chữ M, côn ŧᏂịŧ thao càng sâu, qυყ đầυ không ngừng chọc vào vách tường tử ©υиɠ. Hoa huyệt đã ướt đẫm theo chuyển động ra vào của chàng càng thao càng chặt, phát ra ân thanh 『 phụt ~ phụt 』. Ý thức vốn còn chưa thanh tỉnh đã bị nam nhân thao điên cuồng như thế, công chúa lập tức bước lên cao trào rồi ngất đi.

“Ha ~ a a a… Sắp… Bắn a a ~”

Theo trận cao trào, hoa huyệt càng siết càng chặt, miệng tử ©υиɠ cũng bắt đầu không ngừng co rút lại, liếʍ mυ"ŧ qυყ đầυ hoàng tử, dưới sự kí©h thí©ɧ cùng lúc của dâʍ ɖị©ɧ và các nếp uốn, hoàng tử không nhịn được động tác dưới thân nhanh hơn bắn ra bên ngoài.

Đang trong lúc tận hưởng kɧoáı ©ảʍ do được bắn tinh mang đến, hoàng tử người cá đột nhiên nghe thấy có tiếng bước chân đến gần, chàng sợ tới mức bơi nhanh đến núp vào sau tảng đá lớn, người đến là một nam nhân, hắn thấy công chúa chật vật nằm ở trên bờ cát liền giật mình, vội vàng chạy đến trước mặt công chúa giúp nàng độ khí.

“Này! Nàng có sao không? Tỉnh lại tỉnh lại”

Nam nhân thấy độ khí không được, liền bế công chúa lên, công chúa đang hôn mê dưới sự xóc nảy dần dần mở hai mắt, nhìn dung nhan tuấn mỹ của nam nhân trước mắt, đứt quãng nói:

“Quả… Quả nhiên là mộng! Là… Là chàng đã cứu ta?”

“Đúng vậy, nàng hãy cố chịu một chút, ta sẽ lập tức đưa nàng lên trấn trên trị liệu”

Hoàng tử người cá nhìn một màn này, vẻ mặt vặn vẹo, đôi tay cào ra từng vết hằn dài trên tảng đá, giọng đầy đau lòng nói:

“Cái tên trộm này, công chúa! Ta mới là người cứu nàng!”