Chương 14: Xe ngựa xóc nảy (h)

Chương 14. Xe ngựa xóc nảy (H)

Mắt Triệu Hàm đỏ ngầu, sau khi qua loa chỉnh sửa y phục, hắn gọi San Hô vào, giúp Tô Thanh mặc lại xiêm y.

Còn hắn thì ra ngoài từ cửa sau, chờ ở cạnh xe của Tô Thanh, đợi nàng lên xe xong Triệu Hàm lập tức chui vào buồng xe, không nói lời nào ôm lấy Tô Thanh, hôn xuống.

Đầu lưỡi thô to vói vào trong miệng nàng, tách hai hàm răng ra, quấn lấy lưỡi thơm nhỏ nhắn của nàng, tạo ra từng tiếng nước tí tách.

Tối hôm đó Triệu Hàm hôn Tô Thanh, cũng là lần đầu tiên.

Trước kia hắn đều đi dạo thanh lâu, ai kiên nhẫn mà hôn hít, cứ cởϊ qυầи làm việc là xong.

Hơn nữa Triệu Hàm cảm thấy, hôn môi không sướиɠ, đâm vào tiểu huyệt là sướиɠ nhất rồi.

Mãi cho đến hôm trước, khi hắn ngậm lấy lưỡi nhỏ của Tô Thanh mà dây dưa, cướp hết tất cả hơi thở và suy nghĩ của nàng, làm cho nàng mềm mại nằm trên ngực hắn thở dốc, từ đó Triệu Hàm mới thích hôn môi, vì vậy hôm nay khi nhìn thấy nàng, việc đầu tiên hắn làm là ôm lấy nàng, hôn hít một trận cho thỏa cơn thèm, ngay lúc này, khi lên xe hắn cũng hôn nàng trước.

Đợi đến khi hai người rời khỏi nhau, hơi thở của Tô Thanh đã dồn dập, nàng mềm mại dựa vào lòng Triệu Hàm, còn Triệu Hàm cũng nặng nề thở dốc.

“Da^ʍ phụ, lẳиɠ ɭơ… Gia có thể chơi nàng chưa?” Lúc Triệu Hàm hỏi câu này, hắn cảm thấy thật con mẹ nó mất mặt!

Một nam nhân muốn chơi nữ nhân, vậy mà còn phải hỏi nữ nhân đó có được làm hay không, đây đúng là chuyện chưa thấy bao giờ.

Hết cách thôi, nữ nhân này rất khó hầu hạ, Triệu Hàm không muốn lại bị ăn thêm một cước nữa.

Hắn không nỡ bỏ miếng thịt thơm đã đến bên miệng, chỉ có thể nhịn.

Tô Thanh kiều mị liếc nhìn hắn một cái, nàng cười khanh khách, nới lỏng vạt áo, ngồi lên trên đùi của Triệu Hàm: “Gia muốn làm nô như thế nào? Để nô ngồi trên người gia, cứ thế tiến vào tiểu huyệt? Hay để nô dựa vào thành xe, đâm vào tiểu huyệt của nô?”

Da^ʍ phụ này… Triệu Hàm cắn răng, đưa tay bắt lấy bầu ngực của nàng, tiếp theo hắn cúi đầu há to mồm ngậm vào, cảm giác sung sướиɠ tới quá đột ngột, Tô Thanh không kềm được rên khẽ, nàng ưỡn người đưa bầu ngực vào sâu trong miệng hắn, còn nũng nịu nói: “ Ai nha, gia mυ"ŧ nô thật là thoải mái, sướиɠ muốn chết…”

“Gia hãy thương cả đầu nhũ bên này của nô nữa, nó cũng muốn bị cắn… A,a,a…”

“Dâʍ đãиɠ!” Triệu Hàm lúng búng mắng một tiếng, trong miệng đang ngậm một bên đại nhũ, đầu lưỡi thô to lúc nãy còn tàn sát bừa bãi trong miệng của Tô Thanh, giờ đang liếʍ mυ"ŧ đầu nhũ, thỉnh thoảng còn cuốn lấy đầu nhũ để nó nằm giữa lưỡi và hàm trên, dùng sức chèn ép nó.

Bên ngực còn lại cũng bị hắn nắm lấy, ngón tay thô ráp mạnh mẽ vân vê đầu nhũ, Tô Thanh bị chơi đùa đến mức linh hồn nhỏ bé cũng sắp bay ra ngoài, tiết khố đã sớm ướt đẫm.

Hai người dây dưa qua lại, tiết khố của Tô Thanh bị hắn xé rách, Triệu Hàm cũng cởϊ qυầи, gậy thịt cứng rắn mạnh mẽ đâm vào tiểu huyệt trong tư thế ngồi.

Tô Thanh bị đâm, nàng hét ra tiếng, nhưng vẫn không quên trêu chọc Triệu Hàm, nàng ê ê a a nói: “Gia thật dũng mãnh…” “ Nô bị gia làm cho sướиɠ muốn chết…” “ A, đâm thủng rồi..” “ A… Sâu quá…”

“Lẳиɠ ɭơ, da^ʍ phụ… phóng đãng như vậy…” Triệu Hàm vừa thở gấp nói lời thô tục, vừa đỡ lấy eo của nàng, giúp nàng di chuyển lên xuống.

Mỗi lần lên xuống khiến Tô Thanh sung sướиɠ nhiều hơn, nàng yêu kiều rêи ɾỉ không ngừng.

Nhưng xe ngựa của Cao gia không gian rất nhỏ, không thể dùng hết sức được, Triệu Hàm vẫn cảm thấy chưa đủ, Tô Thanh cũng có chút khó chịu.

Mãi cho đến khi xe ngựa không biết chạy qua chỗ nào, xóc nảy hai cái, khiến cho Triệu Hàm đâm vào thật sâu bên trong tiểu huyệt của Tô Thanh, gậy thịt vô tình đυ.ng trúng thịt mềm sâu bên trong hoa tâm, làm cho Tô Thanh lập tức kêu ra tiếng, hai mắt Triệu hàm sáng rực.

“Ra khỏi thành, tìm một con đường nhỏ gập ghềnh mà đi.” Triệu Hàm căn dặn, San Hô ở bên ngoài lên tiếng dò hỏi: “Phu nhân?”

Tô Thanh đã hiểu Triệu Hàm muốn gì, nàng nghĩ trước giờ mình vẫn chưa bao giờ chơi đùa như vậy, thậm chí cảm giác khi nãy, làm nàng sung sướиɠ đến nhũn cả người, thật sự rất thõa mãn, hơn nữa đường lớn trong thành có người qua lại hai bên, nàng cũng không dám hét to, chỉ hừ nhẹ một cái, đúng là không đã ghiền, nàng lên tiếng: “Ra khỏi thành.”

Xe ngựa ra khỏi thành, xa phu tìm một con đường nhỏ, xe ngựa bắt đầu xóc nảy không ngừng, dưới kí©h thí©ɧ như vậy, trong sự gập ghềnh lên xuống Tô Thanh nhanh chóng bị Triệu Hàm làm cho tiết ra, nàng mềm mại dựa vào người Triệu Hàm, đón nhận từng cú va chạm không ngừng của hắn.

“Nói nàng là da^ʍ phụ nàng còn không chịu thừa nhận, nhìn nước của nàng đi, phun ra thành dòng luôn rồi…”

“Kêu lớn tiếng như vậy, sợ người khác không nghe thấy có phải không?”

Triệu Hàm càng nói càng hưng phấn.

Đôi mắt đào hoa của Tô Thanh long lanh ánh nước, đột nhiên nàng giả bộ đáng thương, nức nở cầu xin: “Gia đừng nói nữa, mắc cỡ quá đi… Nô… Nô không có… Ô ô… Nô là nữ nhân đàng hoàng, gia bắt nô thì thôi đi, sao còn nhục nhã nô như thế, cầu… Cầu xin gia tha cho nô…”

“Rõ ràng là dâʍ đãиɠ, giả bộ làm nữ nhân đàng hoàng làm chi!” Triệu Hàm nghe thấy lời nàng nói, thật sự bị chọc tức điên rồi.

Nàng giả vờ như vậy, dù chỉ là giả nhưng lại làm Triệu Hàm sinh ra một cảm giác giống như hắn thật sự đã bắt cóc nữ nhi nhà lành đem ra ngoại thành, bạo ngược tìm vui trên thân xác của nàng.

Gậy thịt vốn đã sưng to, lại bị kí©h thí©ɧ như vậy, to lớn thêm một vòng.

Triệu Hàm nghĩ, sớm muộn gì mình cũng sẽ bị da^ʍ phụ này hút hết hồn phách.

Nàng cảm giác được tốc độ va chạm của Triệu Hàm càng lúc càng nhanh, sắc mặt của hắn cũng thay đổi, Tô Thanh biết hắn sắp phóng ra, đột nhiên nàng dùng sức siết chặt tiểu huyệt, lúc ngậm lúc nhả, xoắn chặt lấy qυყ đầυ nổi đầy gân xanh, Triệu hàm sướиɠ đến mức nổi hết da gà, hắn khàn giọng nói: “Da^ʍ phụ, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ kẹp chặt như vậy, là muốn gia đâm thủng tiểu huyệt của nàng có phải không?”

Lúc này, Tô Thanh đang nằm ngửa dưới sàn xe, Triệu Hàm quỳ giữa hay chân của nàng, mắt hắn đỏ rực, mạnh mẽ đâm vào, nơi hai người giao hợp, dâʍ ŧᏂủy̠ bị ma sát tạo thành bọt nước, Tô Thanh nghe thấy hắn dùng lời nói thô tục làm nhục mình, nàng cảm thấy rất kí©h thí©ɧ, nên cũng hàm hồ hùa theo hắn: “Ai nha, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của nô là để… Là để gia đâm thủng… Đâm mạnh vào…”

“Đâm càng mạnh, nô càng thích…”

“A a…” Nàng nói lời da^ʍ ý dục, trêu chọc ngược lại hắn, làm Triệu Hàm mất khống chế, hận không thể thật sự đâm thủng tiểu huyệt của nàng, đâm sâu vào bụng nàng, phá hỏng tất cả mọi thứ, để nàng không thể hứng tình với người khác nữa.

“Nàng không phải nữ nhân đàng hoàng sao? Sao bây giờ lại dâʍ đãиɠ như thế, còn rên lớn tiếng vậy nữa, sợ người khác không nghe thấy có phải không?” Triệu Hàm nhỏ giọng mắng chửi, tốc độ ra vào tăng nhanh hơn.

Kɧoáı ©ảʍ bùng phát, cọ rửa mọi cảm quan của Tô Thanh, khiến nàng hét chói tai, nàng vểnh mông lên điên cuồng đưa đẩy, để tiểu huyệt của mình nghênh hợp với gậy thịt của hắn, cả hai cùng dùng sức, Tô Thanh kêu la thảm thiết.

Đến lúc sắp đạt cao trào, Tô Thanh hét lên một tiếng, nàng đẩy mông thật mạnh về phía gậy thịt của Triệu Hàm, một dòng chất lỏng nóng bỏng dội lên lỗ nhỏ qυყ đầυ, Triệu Hàm vừa bị nóng, vừa bị kẹp chặt, tinh quan mở ra, bắn vào bên trong, Tô Thanh run rẩy toàn thân, sau đó xụi lơ nằm trên sàn xe ngựa, dáng vẻ như bị làm hỏng rồi.

Đúng là sung sướиɠ đến mức cả linh hồn bé nhỏ cũng bay đi mất.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~