Người dịch: Hồ Ly Thuần Khiết (wpholytk) Tình trạng: Hoàn 6 chương Văn án Đỉnh núi Trường Bạch, trắng xóa một mảnh, tuyết rơi liên miên không dứt. Từ Quỷ cốc là những trận gió như đang gào thét, xé ná …
Người dịch: Hồ Ly Thuần Khiết (wpholytk)
Tình trạng: Hoàn 6 chương
Văn án
Đỉnh núi Trường Bạch, trắng xóa một mảnh, tuyết rơi liên miên không dứt.
Từ Quỷ cốc là những trận gió như đang gào thét, xé nát vạn vật, tựa một ác quỷ đói khát đã chạy đến đường cùng.
Ác quỷ tháo bỏ lớp mặt nạ kia, lộ ra bộ mặt dữ tợn, muốn vây khốn, muốn hất đổ, hủy diệt Trường Bạch.
Nhưng ngọn núi vẫn cứ trường tồn theo nắm tháng, vẫn cứ vững chãi ở nơi đó
Năm tháng trôi qua, núi Trường Bạch và Quỷ cốc kia tựa như là hai đứa nhỏ ngây ngô, ấu trĩ, trêu chọc, đùa giỡn nhau,
Hai luồng gió mạnh một trắng một đỏ, đan xen giao tranh, từ chân đồi quét tới, đi qua cánh đồng tuyết trải dài vô tận, qua dòng sông băng của trăm đời nay, rồi lao về phía vực sâu không đáy.
Tuyết, rơi rồi lại bay.
Vài ba điểm đỏ thẫm ấm nóng rơi trên mảnh băng lạnh, không cần phác họa tỉ mỉ, trong chốc lát đã lan ra, hóa thành một đám hoa lạp mai lộng lẫy đẹp đẽ, mê hoặc con người ta cúi người mà hái nó.
Gió ngừng.
Một đôi ủng chẳng biết đã lặng lẽ xuất hiện từ khi nào, che đi những ‘đóa hồng mai’ có hơi nhô cao trong nền tuyết dày, giẫm nát thành từng mảnh. Chủ nhân của đôi ủng – thiếu niên hồng y tuấn mỹ đột ngột ngừng lại, dừng bước bên bờ vực sâu thăm thẳm, cuối cùng không kìm chế được khom lưng ho khan vài tiếng, rồi lập tức thẳng người đưa tay áo lau đi vết máu bên khóe miệng, ngẩng đầu nhìn thẳng vào bạch y nam tử trên đỉnh núi tuyết, trong ánh mắt hết thảy là sự kiêu ngạo bất kham đến thiên đạo cũng không thể xóa nhòa.
“Buông hạ đồ đao, lập địa thành Phật” người trên đỉnh núi đứng ngược sáng, tay áo trắng phất theo gió, không nhìn rõ nét mặt, mà giọng nói lành lạnh trong trẻo thì có thể nghe thấy rõ ràng.
Giả nhân giả nghĩa, dối trá mà kinh tởm.
Ác quỷ hồng y nghĩ.