"Xem ra tôi không cần phải đợi lâu nữa rồi." Tô Khải Hạo nở nụ cười, đứng dậy.
Đối với hắn mà nói, thực sự không có gì phải căng thẳng, thi sớm về sớm. Rất nhanh, thi thực hành xong, sau khi ra Chu Hạ Hạ đang ở bên ngoài.
"Thế nào rồi?" Thấy Tô Khải Hạo đi ra, Chu Hạ Hạ vội vàng hỏi.
"Qua rồi." Tô Khải Hạo cười đáp.
"Chúc mừng anh." Nghe vậy, Chu Hạ Hạ cười chúc mừng.
"Cô thì sao, thế nào?"
"Vẫn chưa đến lượt tôi nữa." Chu Hạ Hạ lắc đầu.
Hai tay cô đan vào nhau, rõ ràng đang rất căng thẳng.
Đối với việc này, Tô Khải Hạo không có biện pháp nào nói: "Tôi thi xong rồi, đi gặp huấn luyện viên một chút rồi về trước."
"À." Thấy Tô Khải Hạo chuẩn bị rời đi, trong lòng Chu Hạ Hạ lập tức cuống lên, vội vàng nói: "Có thể đợi tôi chút không?"
Lúc có Tô Khải Hạo ở cạnh, sự hồi hộp trong lòng cô rõ ràng ít đi một chút, cô nhất định không mong Tô Khải Hạo rời đi ngay bây giờ.
Lời vừa nói ra, Tô Khải Hạo nhìn Chu Hạ Hạ cười nói: "Đợi cô làm gì, cô cũng không phải bạn gái tôi?"
Nghe thấy Tô Khải Hạo nói như vậy, gương mặt nhỏ nhắn của Chu Hạ Hạ lập tức đỏ bừng lên.
“Cái gì, không phải bạn gái của anh thì anh không đợi à?”
Mặc dù Chu Hạ Hạ có thiện cảm với Tô Khải Hạo, nhưng nếu nói thẳng ra thì cô vẫn rất thẹn thùng, thế nên chỉ có thể nhỏ giọng phản bác một câu.
Cô ra vẻ trấn định, nói: "Tô Khải Hạo, trước đó tôi còn dạy anh tập lái xe nữa đó, chúng ta cũng coi như là bạn, bạn bè chờ đợi nhau một chút chẳng phải là chuyện bình thường hay sao? Cùng lắm thì thi xong tôi mời anh ăn cơm.”
Nghe thấy giọng nói nũng nịu của cô, Tô Khải Hạo cười nói: “Được thôi.”
Bài thi hôm nay đã xong xuôi rồi, theo dự đoán của Tô Khải Hạo thì hắn sẽ dành cả buổi sáng để chờ ở trường lái xe, dù sao thì cũng không có chuyện gì khẩn cấp cả, ở cạnh Chu Hạ Hạ một chút cũng không sao.
Chu Hạ Hạ nhìn rất đáng yêu, dáng dấp cũng không tệ. Tô Khải Hạo cũng không phải kiểu thánh nhân không gần nữ sắc. Có người đẹp ở bên thế này, tâm trạng của hắn tất nhiên là như hoa rồi.
Hai người ở trong sảnh chờ đợi.
“Bây giờ còn không ít thời gian, tôi cảm thấy cô nên nghĩ xem lát nữa mời tôi ăn gì thì tốt hơn. Nếu mà ăn đồ rẻ quá thì tôi không đi đâu.”
Tô Khải Hạo vừa ngồi xuống đã không chút khách khí nói.
Nghe thấy Tô Khải Hạo nói vậy, Chu Hạ Hạ nhất thời tức giận, nói: “Hừ, tôi dẫn anh đi ăn mì xào.”
“Keo kiệt.” Tô Khải Hạo nói: “Thời gian ngồi cạnh cô thế này cũng đủ để tôi kiếm được mấy ngàn tệ đấy.”
Tính toán ra, tháng trước lương của Tô Khải Hạo là 1,8 triệu, tức là một giờ hắn kiếm được hơn hai ngàn.
“Khoác lác.”
Chu Hạ Hạ hiển nhiên không tin.
Sau đó, Tô Khải Hạo nói những gì mình nói đều là sự thật, bắt Chu Hạ Hạ phải mời một bữa ngon.
Cứ như vậy, hai bên đùa qua đùa lại, thời gian trôi qua rất nhanh.
"Được rồi, không nói chuyện nữa, hiện tại mời nhìn vào màn hình lớn.” đang nói, Tô Khải Hạo đột nhiên chỉ về phía màn hình.
Chu Hạ Hạ nhìn theo phương hướng hắn chỉ, gương mặt lập tức cứng đờ, lần này đến lượt cô thi rồi.
“Bạn học Tiểu Chu, đừng căng thẳng.”
Nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của cô, Tô Khải Hạo trêu chọc: “Tôi tính rồi, bốn năm đại học, cho dù cô có thi trượt thì chắc chắn lần sau sẽ có thể thành công.”
“Thất bại mấy lần cũng là điều bình thường, có không ít người ba mươi tuổi vẫn đang học lái xe mà.”
Nghe được lời trêu ghẹo của Tô Khải Hạo, Chu Hạ Hạ lập tức mắng lại: “Fuck! Anh có thể nói lời nào hữu ích hơn không hả?”
Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, bây giờ cô mới năm nhất đại học. Sinh viên năm nhất đúng là không có áp lực gì, cùng lắm thì lại đăng ký thi tiếp lần sau là được.
Vừa nghĩ như thế, tâm tình của cô đã thả lỏng hơn rất nhiều.
Thất bại cũng không sao, thất bại là mẹ thành công mà.
Mặc dù lời Tô Khải Hạo nói mang tính đả kích, nhưng cũng khiến Chu Hạ Hạ thả lỏng hơn rất nhiều.
Nhìn theo bóng dáng Chu Hạ Hạ vào sân, Tô Khải Hạo quay về đại sảnh, bắt đầu nhàm chán chờ đợi.
Hắn mở quyển sách thứ hai mình viết ra, đọc bình luận một chút.
Mặc dù [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đã hoàn rồi, nhưng vẫn còn đang nằm trong bảng bán chạy trong tháng, nhiệt độ tạm thời vẫn chưa hạ xuống, lượt mua dần lên tới 70.000 lượt.
Trên thực tế, nếu như cập nhật chậm một chút, đoán chừng [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] còn có thể đạt được thành tích cao hơn!
Hắn đang đọc bình luận thì lại nhận được tin nhắn KK.
Lâm Hi Vũ: “Anh Khải Hạo, bây giờ anh đang làm gì thế?”
Nhìn thấy Lâm Hi Vũ gửi tin nhắn đến, Tô Khải Hạo trực tiếp trả lời: “Anh đang ở trường thi lái xe, anh thi qua bài thì này rồi.”
Lâm Hi Vũ thấy thế thì lập tức nhắn lại: “Chúc mừng anh Khải Hạo, đúng rồi, anh thi bằng lái xe là chuẩn bị mua xe sao?”
Cô biết Tô Khải Hạo kiếm được rất nhiều tiền.
Đương nhiên, trong lòng Lâm Hi Vũ thì Tô Khải Hạo là lợi hại nhất, hắn kiếm được nhiều tiền cũng là chuyện bình thường.
Tô Khải Hạo: “Ừm, tất nhiên phải mua chứ.”