Chương 11

#12

Mộ Dung Như mím mím môi, đang tính nói gì đó, nhưng lúc này, nam nhân kia như gió biến mất, phía sau lại truyền tới một giọng nói trong veo.

"Tiểu thư,nô tỳ cuối cùng cũng tìm thấy người!" Lưu Nguyệt lo lắng cuống quýt chạy tới phía nàng

"Không phải ta đã bảo với muội đừng đi tìm ta sao?"

"Tiểu thư, mùa đông năm nay lạnh thêm rồi, người ra ngoài lại không mặc theo áo choàng nô tỳ sợ người sẽ bị cảm lạnh nên chạy theo.."Lưu Nguyệt nhìn quần áo đơn bạc trên người Mộ Dung Như không khỏi nhíu mi,từ trong vạt áo đem tấm áo choàng khoác lên người nàng ảo não nói

Mộ Dung Như xem Lưu Nguyệt bộ dạng thật giống một lão thái bà không nhịn được

“Phốc—” một tiếng, nở nụ cười.

“Tiểu thư, chuyện này có gì đang cười…?”

Nhìn bộ dáng cười cười của Mộ Dung Như, Lưu Nguyệt mím môi, ủy khuất nhìn về phía nàng

Mộ Dung Như thật vất vả mới ngừng cười được từ tốn cất lời : "Được rồi ta không cười nữa, Lưu Nguyệt đều nghe ngươi trở về đi"

"Vâng" Lưu Nguyệt gật đầu.

….

Màn đêm dần dần bao trùm khắp bầu trời,ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống

Tại Tinh Tinh viện - khuê phòng Mộ Tinh Tinh

"Đáng chết ...tiện nhân kia cả nhiên dám sỉ nhục ta trước bàn dân thiên hạ" Mộ Tinh Tinh hung hãn đá mạnh cửa phòng cho hả giận

Thanh Nhi thấy chủ nhân tức giận, luống cuống khuyên bảo "Tiểu thư, người bớt giận Thanh Nhi pha tách trà cho người hạ quả"

Nói xong Thanh Nhi lưu loát bưng bát trà vừa mới pha ngào ngạt hương cung kính dâng Mộ Tinh Tinh

"Bốp" ly trà chưa kịp đến tay đã bị nàng ta lạnh lẽo hất đổ

"Thanh Nhi ngươi có hay không lo chuyện bao đồng?" Nàng ta tức giận quát tháo

Thanh Nhi cả người run rẩy lập tức sợ sệt quỳ rạp dưới chân Mộ Tinh Tinh "Nô tỳ biết tội, xin tiểu nể tình nô tỳ hầu hạ bấy lâu nay khoang hồng độ lượng tha nô tỳ một mạng"

Mộ Tinh Tinh trừng mắt nhìn Thanh Nhi, ánh mắt thoáng tia ngoan độc

"Tha? Trong từ điển của Mộ Tinh Tinh không có chữ đó!" dứt lời nàng ta liền hô to "Người đâu đem ả nô tỳ ngu xuẩn xuống đánh chết mới thôi!"

Thanh Nhi bị lôi đi lòng đầy hận ý, hai mắt trừng lớn, không ngại mà nói ra những lời khinh bỉ với Mộ Tinh Tinh

"Mộ Tinh Tinh, ả độc phụ nhà ngươi, ta nguyền rủa ngươi bị ngàn vạn nam nhân giẫm đạp...chết cũng không có chỗ dung thay!!"

Nàng ta nghe vậy cười xì một tiếng " Đa tạ " rồi cao giọng ra lệnh "Người đâu còn không mâu mang ả ta xuống hảo hảo móc mắt rồi đánh chết!! "

….

Có sai dấu câu mn nhớ chỉ em nhé, tại em mới viết thui, nhớ cho em xin sao💫