Chương 6: Thượng triều

Sáng sớm, không khí ướŧ áŧ lành lạnh trong lành, đám sương mỏng manh bao phủ cả cung, nhẹ tựa như tơ bông, trước sân, hành lang gấp khúc có lan can bằng ngọc, hoa cúc mùa thu đã sớm nở rộ, nụ hoa ham muốn nở ra, có cái cánh mỏng như kim khâu có cái tựa hình móng rồng, có cái đã nở thành đóa hoa, tư thái tươi đẹp, hồng, vàng, xanh, tím lần lượt thay đổi, san sát rất đẹp mắt. Trời đầy nắng, ánh dương quang cùng chiếu sáng khắp nơi trên bầu trời mênh mông vô bờ, tựa như tấm màn lụa trong suốt rực rỡ, nhẹ nhàng xao động từng đợt sóng.

Giờ dần ba khắc (khoảng 3 – 5 giờ sáng), trong ánh bình minh, đại môn màu đỏ thẫm của hoàng cung chậm rãi mở ra. Không bao lâu sau liền có hai chiếc xe ngựa chạy qua đại môn hoàng cung, tiến vào khoảng sân rộng phía sau cánh cửa. Sau đó, các vị quan viên đại thần bắt đầu xuất hiện, bước xuống để vào cung thượng triều.

Đại điện kiến trúc hoa lệ, hùng vĩ uy vũ, lầu các to lớn sắp hàng theo một trật tự, mái ngói hiên nhà tầng tầng lớp lớp xa xa gần gần quay quanh nhau như những đám mây. Trước cửa điện hoa thơm thay nhau tỏa những trận hương cuối cùng, lưu lại mùi thơm vô tận ở nhân gian, gió thổi qua, khắp nơi đều là hương vị. Phía trên mái hiên treo linh phong bằng đồng, bốn cây cột cao gần mười mét, to đứng sừng sững, chạm long khắc phượng, hết thảy cột đều là dùng hoàng kim chế tạo, mặt trên khắc hoạ tinh mỹ đồ án, sơn nước màu đỏ hồng, trắng bạch, tương ứng hài hòa, dưới ánh mặt trời nhìn như một bức bức tranh tinh mỹ tuyệt tác. Đại điện xa hoa lộng lẫy, bốn góc đều treo dạ minh châu, ánh sáng phát ra sinh động chói lọi, làm cho tất cả vật thể trong đại điện đều giống như bị phủ một tầng sa mỏng, càng tăng thêm vài phần cảm giác thần bí hoa lệ, bên trong kim đỉnh đốt long tiên hương, mùi vị dễ ngửi vô cùng. Trong làn sương mù buổi sáng, rường cột cổ kính tựa như cảnh thần tiên trong các bức hoạ. Trên nóc có hình chim điêu (đại bàng), ngói đỏ tường trắng, trước cửa có hành lang, lan can được điêu khắc tinh tế, còn có thềm đá sườn dốc trơn nhẵn, trước cửa là giả sơn thúy thạch, cây liễu xanh tươi rậm rạp, nơi đây tựa hồ như chốn bồng lai tiên cảnh, đẹp không sao tả xiết, làm cho người ta lưu luyến quên đường về…

Trên Thiên An điện.

Các đại thần đều đã đến, tụm năm tụm ba nghị luận rối ríu với nhau, một âm thanh the thé của thái giám vang lên: ""Bệ hạ giá lâm", rồi cùng nhau quỳ xuống hô vạn tuế:

""Vi thần tham kiến bệ hạ, bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."

Những gương mặt này vừa xa lạ lại có vài phần thân quen (Kiểu là họ hoặc con cháu họ ở kiếp trước á), Thiên Hinh biết bên ngoài đám thất phu này cung cung kính kính nhưng bên trong nội tâm không hề coi nàng là một hoàng đế, còn có cả chút khinh thường, chẳng lẽ chỉ vì nàng thân là nữ nhân sao? Như vậy nàng càng muốn xoay chuyển, nghịch thiên, cho đại điện này tinh phong huyết vũ! Nàng thật lâu sau mới tiến tới long ỷ, vung lên tay áo bào, miễn lễ mọi người : "Chúng khanh bình thân."

""Tạ ơn Bệ hạ"



Phùng công công khom người cất cao giọng: “Có sự khải tấu, vô sự bãi triều!”

Phía dưới quan viên có bản khải tấu theo thứ tự bước ra khỏi hàng dâng tấu chương, nhìn chung trọng tâm buổi triều là hai tên loạn thần tặc tử Nguyễn Nộn và Đoàn Thượng, nhưng hiện tại nàng là vị hữu dang vô thực, không có tiếng nói nên Thái sư gần như chỉ huy cả đất nước. Sít sao nắm lấy hai tay mới có thể miễn cưỡng kềm chế cảm xúc động, chỉ là hận nơi đáy mắt kia khắc cốt thật sâu vẫn loáng thoáng tiết lộ ra ngoài. Phải NHẪN, NHẪN, NHẪN! Không được vọng động! Phải chú ý, điều khiển triều chính, mới có thể giữ vững giang sơn họ Lý này! Chỉ có một số rất ít tôn thất họ Lý chống lại Trần Thủ Độ, nhưng họ đều vì lợi ích và cái mạng của mình mà thôi.

Khoảng một canh giờ sau, mọi người tấu xong mọi việc, Phùng công công thấy vậy vung cây phất trần, xướng nói “Bãi triều.”

Nàng đã bụng đã sớm kêu ọc ọc, phải nhanh nhanh : "" Hồi Long Thanh cung. "

Phùng công công cao giọng : ""Bệ hạ bãi giá hồi cung."

Bách quan cung kính hô : ""Chúng thần cung tiễn Bệ hạ".

Một vài thông tin được lấy từ Cánh hoa trôi giữa hoàng triều (POP)