Chương 3-1

Buổi sáng thức dậy, Trương Tri cảm thấy tốt hơn rất nhiều, ít nhất bụng dưới không còn đau giống như bị cưa điện rạch ngang nữa. Anh mơ hồ nghĩ đến Tần Chí đêm qua ôn nhu đến xa lạ, hoài nghi chính mình vì bệnh nên mới ảo giác.

Cẩn thận ngẫm lại, anh và Tần Chí đã kết hôn hơn hai năm. Trong hai năm qua, Tần Chí cho rằng anh không đủ dịu dàng, không đủ xinh đẹp, thậm chí còn không thể sinh con, anh hoàn toàn thua xa một Omega như Trương Lạc Nguyệt.

Không thể biện minh, anh chỉ là bùn đất hèn mọn, còn Trương Lạc Nguyệt mỹ lệ động lòng người lại ngoan ngoãn là một áng mây cao cao tại thượng.

Trước giờ Tần Chí đối với anh chỉ toàn nhục mạ, trên giường lại càng giống trừng phạt tra tấn phạm nhân, đột nhiên thay đổi tính tình như biến thành người khác, Trương Tri nghĩ mình không muốn biết nguyên nhân đằng sau cho lắm.

Trương Tri tựa trên giường miên man suy nghĩ, kể cả khi Tần Chí đi vào từ lúc nào anh cũng không biết.

"Tri ca, anh tỉnh rồi?" Tần Chí đi tới bên giường ngồi xuống, đưa tay sờ mặt anh, "Đã ổn hơn chưa? Bụng còn đau không?"

Bụng dưới bình thường lạnh lẽo hôm nay lại rất ấm áp, Trương Tri không vô thức gật đầu, "Tốt hơn nhiều rồi."

"Vậy thì tốt, sắc mặt anh hôm qua rất tệ, làm em sợ muốn chết." Tần Chí sủng nịch bẹo má anh, "Dậy ăn thôi, em nấu cháo, anh muốn ăn bao nhiêu cũng được, nếu không thân thể sẽ chịu không nổi."

Trương Tri thật sự không hiểu vì sao thái độ của Tần Chí lại thay đổi nhiều như vậy, dựa theo trước kia mà nói, nếu anh có đau đến chết trên giường, Tần Chí cũng sẽ không mảy may để tâm, nói không chừng còn cầu nguyện cho anh chết sớm, sau đó mới có thể danh chính ngôn thuận cùng Trương Lạc Nguyệt ở cùng một chỗ.

Đối với người này, Trương Tri đã hết hy vọng, thậm chí còn nghĩ muốn thả tự do cho hắn nhưng anh lại không đành lòng. Nhưng thái độ của Tần Chí bây giờ lại khiến cho Trương Tri nổi lên chờ mong, hy vọng Tần Chí thật sự thay đổi, từ bỏ Trương Lạc Nguyệt, ở bên cạnh anh.

Tần Chí đã xuống bếp nấu ăn từ rất sớm, xào trứng với hành lá, ăn cùng cháo rau củ thơm ngon thanh mát, không phong phú nhưng rất bổ dưỡng.

Hắn hiếm khi nấu ăn, nhưng kỹ năng lại rát tốt, lý do là để làm hài lòng Trương Lạc Nguyệt và trở thành người mà Trương Lạc Nguyệt gọi là "người đàn ông của gia đình".

Cuốn sách Bí quyết hạnh phúc đó cũng được mua vì Trương Lạc Nguyệt, buồn thay không nhận được chút trân trọng nào.

Kiếp trước Trương Lạc Nguyệt trong lòng hắn như ánh sao trên trời, dốc sức thỏa mãn mọi yêu cầu, cho dù là sống trong mạt thế, hắn cũng chính là người đầu tiên cho Trương Lạc Nguyệt ăn ngon, mặc kệ Trương Tri có đói khát nhưu thế nào. Không ngờ cuối cùng, chính Trương Lạc Nguyệt lại biến hắn trở thành chó nhà có tang.

Món nợ này, sớm muộn gì hắn cũng đòi trở về.

Trải qua năm năm sống cực khổ, hiện tại Tần Chí đối với đồ ăn yêu cầu rất cao, nhất định phải ăn uống đầy đủ. Tần Chí không khỏi thở dài khi nghĩ đến việc phải sống cuộc sống thăng trầm, đề phòng mọi thứ của một tháng sau.

Trên cơ sở đảm bảo điều kiện sống cơ bản, hắn phải chuẩn bị thật nhiều lương thực, tương lai tuyệt đối không để Trương Tri đói.

Trương Tri mặc dù tinh thần có tốt hơn, nhưng vẫn như cũ ăn không ngon miệng, sau khi nuốt vài ngụm cháo đã vội đến công ty làm việc. Tần Chí mặc dù muốn anh đừng đến công ty, dù nó có phát triển tốt đến đâu thì cũng sớm bị phá hủy mà thôi. Tuy nhiên, theo tính cách của Trương Tri, anh nhất định sẽ truy hỏi đến cùng, Tần Chí không muốn đề cập một tương lai đáng sợ và vô vọng như thế với anh.

Ngoài ra, hắn còn phải tranh thủ thời gian đưa Trương Tri đến bệnh viện kiểm tra, ngày thường cũng phải rèn luyện sức khỏe nhiều hơn, tập quen với việc chạy đường dài, miễn cho khi tang thi kéo đến ngay cả khí lực để chạy cũng không có.

Trong phòng ngủ, Tần Chí do dự hồi lâu, vẫn quyết tâm mở miệng, "Tri ca, có chuyện này em muốn nhờ anh giúp."

Trương Tri đang đeo cà vạt dừng một chút, hàn ý lan tràn từ đầu đến chân, cả người từng mảng lạnh nhưu băng.

Anh biết, Tần Chí có mục đích khác mới "ân cần" với mình như vậy.

"Tần Chí, anh có thể đáp ứng em tất cả, nhưng chuyện của Vệ Chi Nam thì không được." Trương Tri cụp mắt, cố gắng kìm nén vẻ mặt mất mát của mình, "Vệ Chi Nam tâm thuật bất chính, lại là một cái gối thêu hoa, không có nửa phần tài cáng, để cho cậu ta tiến vào phòng tài chính của công ty là nhượng bộ lớn nhất của anh rồi, vị trí giám đốc tài chính cậu ta tuyệt đối ngồi không nổi."

Lời của Trương Tri khiến cho Tần Chí sững sờ một hồi.

Tại sao hắn có thể quên rằng khoảng thời gian này ở kiếp trước, hắn và Trương Tri vẫn đang cãi nhau chuyện của Vệ Chi Nam, thiếu chút nữa động tay động chân làm cho Trương Tri đau lòng.

Nhắc đến Vệ Chi Nam, trong lòng Tần Chí chỉ còn ghê tởm và căm hận tột độ. Tên này tiểu nhân gian xảo, nhân tình của Trương Lạc Nguyệt, là bạn cùng phòng thời đại học của Tần Chí, dựa vào cái miệng biết ăn nói khiến cho Tần Chí thưởng thức gã ta, hơn nữa còn có Trương Lạc Nguyệt thuyết phục, hai người ở bên ngoài thân thiết giống như anh em.

Đáng tiếc hắn coi Vệ Chi Nam như anh em, còn Vệ Chi Nam thì xem hắn như cây ATM rút tiền không giới hạn, lừa của hắn không ít tiền bạc, cuối cùng khi thấy đã hết giá trị lợi dụng rồi liền đẩy hắn vào hố lửa.