Editor: Ái Tuyết
Khí chất Khấu Nam Trúc không giống người thường, hơn nữa trên tay có thứ tốt là dầu mè này, chưởng quầy Túy Tiên Cư cũng không muốn nháo lớn trở mặt, vạn nhất không bán cho họ, ngược lại bán cho tửu lâu khác, đối với bà mà nói cũng không có chỗ tốt.
“Vậy không biết cửa hàng các ngươi mở ở chỗ nào?”
“"Khấu Thị Lương Du" chúng ta mở ở bên trong phố Thánh Thạch. Bất quá còn chưa có khai trương, nhưng thời gian khai trương cũng đã định ra. Còn có, vào ngày khai trương, tất cả đồ vật đều giảm 10%, hy vọng đến lúc đó chưởng quầy có thể góp mặt cho sinh ý chúng ta.”
Bối Bác Văn cười đem thϊếp mời khai trương trong tay đưa cho chưởng quầy Túy Tiên Cư, phía trên có ghi thời gian và địa chỉ cụ thể.
Chưởng quầy Túy Tiên Cư thấy thái độ Bối Bác Văn chu đáo, hơn nữa vào ngày đó còn giảm giá, nên dứt khoát nhận lấy.
Thấy chưởng quầy Túy Tiên Cư nhận lấy, Bối Bác Văn cùng Khấu Nam Trúc cũng không lưu lại lâu, đứng dậy cáo từ.
Ra khỏi Túy Tiên Cư, hai ngày sau, hai người đều chạy một vòng tới những tửu lâu, quán rượu lớn nhỏ ở Vạn Thạch trấn, cơ hồ những tửu lâu cùng quán ăn đều vui vẻ nhận lấy thiệp mời khai trương.
Có mấy nhà không nhận thiệp mời, Khấu Nam Trúc cũng không nóng nảy, chờ đến khi sinh ý nhà bọn họ bị nhà khác cướp đi, tự khắc sẽ chủ động tới tìm Khấu Thị Lương Du mua sắm.
Tửu lâu cùng quán ăn là nơi có lượng người lớn, chờ đến khi mọi người trên trấn đến ăn, là có thể cảm nhận được hương vị bất đồng, như vậy tương đương làm người quảng cáo miễn phí cho Khấu Thị Lương Du. Không bao lâu, dầu mè sẽ bùng phát lên thu hút người tới tranh đoạt.
Không ngoài Khấu Nam Trúc dự liệu, vào ngày khai trương, không ít tửu lâu, quán ăn đều phái tiểu nhị sớm chờ ở trước cửa tiệm.
Khấu Nam Trúc đặc biêt mời đội sư lân đến gia tăng không khí hoà thuận vui vẻ, đội sư lân nhảy múa từ đầu phố Thánh Thạch đến trước cửa tiệm Khấu Thị Lương Du. Âm thanh trống đánh thổi kèn cùng tiếng pháo vang lên cả ngày cũng không có dừng lại.
Động tĩnh lớn như vậy, trừ bỏ các quán ăn, tửu lâu phái đám tiểu nhị lại đây chọn mua, còn có không ít dân chúng kéo đến xem náo nhiệt.
Trong tiệm trừ bỏ Triệu Lệ Giai còn có một tiểu nhị tên Triệu Nhất, Khấu Nam Trúc không am hiểu ăn nói giới thiệu, liền phụ trách cân đo đóng gói, Bối Bác Văn cùng Giang Hưng Nghiêu cũng tới hỗ trợ, hai người phụ trách lấy tiền.
Còn Triệu Lệ Giai đứng bên cạnh "khay buffet" trước cửa tiệm, một bên mời mọi người nếm rau trộn dầu mè miễn phí, một bên giới thiệu dầu mè cho mọi người biết.
Triệu Nhất ở một bên trợ thủ, còn có thể ngẫu nhiên bổ sung vào một chút. Hai người kẻ xướng người hoạ thật sự ăn ý mười phần.
“Phu lang, nương tử đi ngang đừng bỏ lỡ a, không cần bỏ tiền cũng có thể ăn thử đồ ăn miễn phí a, Khấu Thị Lương Du chúng ta có dầu mè độc nhất vô nhị bí truyền, thêm một giọt hương thơm tăng thêm mười phần, thêm hai giọt chính là mỹ vị nhân gian, thêm ba giọt a, cách một nhà cũng có thể ngửi thấy a.”
“Không tin các vị nương tử, lại đây nếm thử rau trộn miễn phí của chúng ta, đồ ăn phổ thông tầm thường, chẳng qua lúc điều chế bỏ thêm dầu mè của Khấu Thị Lương Du chúng ta. Hương vị này bảo đảm ai ăn qua cũng không quên được.”
“Mua hay không mua đều có thể nếm thử, nếm thử rồi càng muốn ăn thêm, đúng không?! Các vị nương tử! Các vị phu lang!”
“Tục ngữ nói rất đúng, muốn bắt lấy tâm nữ nhân, trước phải bắt lấy dạ dày nữ nhân. Các vị phu lang mua trở về, bảo đảm thê chủ các ngài sẽ khen các ngài không dứt miệng!”
.........
Âm thanh Trương Lệ Giai cùng Triệu Nhất thét to không thua kém gì đội sư lân nhảy náo nhiệt, Khấu Nam Trúc ở trong tiệm nghe rành mạch, đối với tài ăn nói của hai người cũng rất bội phục.
Một ngày trôi qua hai người bọn họ lôi kéo không ít khách hàng đến tiệm. Hai người Giang Hưng Nghiêu cùng Bối Bác Văn thu tiền đến mỏi tay.
Tới giờ đóng cửa hàng vẫn còn rải rác không ít người muốn mua dầu mè.
“Các vị nương tử, tiệm chúng ta tới giờ đóng cửa. Muốn mua tiếp ngày mai lại đến đây đi.” Triệu Lệ Giai cao giọng giải thích sau đó đem cửa lớn khóa kỹ.
Ngay lập tức mấy người trong tiệm đều nằm liệt trên ghế.
Khấu Nam Trúc nhìn mọi người đều mệt đến thở không ra hơi, hào phóng lên tiếng:
“Hôm nay là ngày khai trương đầu tiên cho nên tương đối đông, mọi người đều vất vả rồi, ta đã đặt một bàn đồ ăn lớn ở Túy Tiên Cư, mọi người cứ ăn một bữa thoải mái đi.”
Vừa nghe lão bản mời khách, nào còn ai có bộ dáng héo bẹp lúc nãy, đồ ăn Túy Tiên Cư không hề có giá tiện nghi, lão bản đã nói ăn thoải mái, mọi người làm sao không biết xấu hổ cự tuyệt?
Vì thế trong nhã gian Túy Tiên Cư, mấy người ăn uống ngấu nghiến...
Khấu Nam Trúc trải qua một ngày này cũng không có cảm giác mệt mỏi, nhìn tướng ăn không chút hình tưởng của bọn họ, trán nàng rơi xuống mấy vạch hắc tuyến. May mắn nơi này là nhã gian, nếu ở dưới đại sảnh Túy Tiên Cư, phỏng chừng sẽ gặp không ít chỉ chỉ trỏ trỏ.
“Bác Văn, Hưng Nghiêu. Các chàng chậm một chút, cẩn thận mắc nghẹn.”
“Thê chủ, đồ ăn ở Túy Tiên Cư thật sự rất ngon.” Trong miệng Giang Hưng Nghiêu cắn một đầu sư tử*(là thịt viên sốt nha mn), vừa ăn vừa khen không dứt miệng.
“Cơm Bác Văn làm chàng cũng nói như vậy.”
Giang Hưng Nghiêu nghẹn, bất quá cũng không ảnh hưởng hắn vẫn tiếp tục ăn: “Thê chủ, mỗi người nấu cơm hương vị cho ra cũng bất đồng, nếu phải so sánh, vẫn là cơm Bác Văn ca ca làm ngon hơn.”
“Đệ đó nha, chính là quỷ tham ăn.” Bối Bác Văn làm sao không biết tiểu tâm tư của hắn, chỉ cần là mỹ thực, không có gì là hắn không thích ăn.
Cơm nước xong, Khấu Nam Trúc còn hào phóng phát cho mỗi người một bao lì xì, xem như phí vất vả hôm nay.
Khấu Nam Trúc mời đội sư lân nhảy suốt cả ngày, dầu mè cứ như thế lặng yên truyền ra khắp Vạn Thạch trấn.
Khấu Thị Lương Du hiện tại cũng đã có chút thanh danh, mỗi ngày trong tiệm đều sẽ có lượng người cố định, Triệu Lệ Giai cũng thuận thế để gạo và mì lên kệ hàng ở chỗ dễ thấy.
Thời điểm có khách hàng tới mua sắm, nàng ta cũng sẽ thuận theo đó giới thiệu đến miến, cách nấu miến rất thuận tiện, dễ dàng bảo quản lại giữ được lâu, cho nên đã tích góp không ít khách hàng quen thuộc.
Một tháng đầu khai trương, đã tích được không ít tiền.
“Khấu nương tử, đây là sổ sách cửa hàng một tháng đầu này, ngài xem một chút.” Triệu Lệ Giai đem sổ sách đưa cho Khấu Nam Trúc.
“Một tháng đầu, dầu mè ở trong tiệm tiêu thụ nhiều nhất, tổng cộng bán được 4860 lít, tiếp đó chính là miến bán được 1590 cân, phần còn lại là gạo và mì. Tổng cộng thu vào 4073 lượng 27 văn. Khấu trừ đi phí gạo, mì nhập vào cùng tiền lương nhân công là 23 lượng 54 văn, còn thừa lại 4049 lượng 73 văn.”
Khấu Nam Trúc lật lật sổ sách, hoàn toàn khớp với lời Triệu Lệ Giai nói, một tháng thu vào hơn 4000 lượng có thể nói rất khả quan. Bất quá tháng sau sẽ không khả năng thu vào nhiều như vậy.
Vừa khai trương có rất nhiều quán ăn cùng tửu lâu mua dự trữ không ít dầu mè, cho nên mới đem nguồn thu vào của cửa hàng nâng cao như vậy. Nhưng hiện tại những quán ăn cùng tửu lâu đã dự trữ nhiều như vậy, khẳng định sẽ không tiếp tục nhập hàng.
Bên trong kho hàng ở dưới thôn còn không ít dầu mè tồn kho, sang mùa thu nàng còn thu thêm một vụ nữa, cho nên hiện tại nàng muốn nghĩ biện pháp mở rộng thị trường. Không thể chỉ giới hạn ở Vạn Thạch trấn.
Dưới Vạn Thạch trấn còn có ba cái thôn, trong thôn cũng có không ít cửa hàng. Mỗi một thôn còn có hai đến ba cửa hàng lương du. Tính ra sẽ có không ít người đến mua.
Hết chương 50