Chương 12

Chương 12

Conan nhìn Ueno Makoto đang biến mất, lập tức vọt tới trước cửa sổ, cố gắng thò đầu nhìn theo.

Sau đó bởi vì thân hình có một nắm nên không thấy gì hết.

Vẫn là nhờ Genta nâng lên mới thấy quang cảnh dưới đầu – nhưng không thấy gì hết.

Conan suy tư nhìn phía dưới, nghĩ về chuyện lúc trước của Ueno Makoto.

“Conan…cậu nhìn xong chưa á?” Genta có chút mỏi, sắp không trụ được nữa, nên hướng về thân hình bé nhỏ đang đứng trên người nói “Tớ sắp không xong rồi”

“A? À” Lúc này Conan mới phản ứng kịp, từ trên lưng Genta nhảy xuống.

Mấy tiểu quỷ khác tụm lại, vây quanh Conan nói “Conan, sao rồi, dưới lầu có gì không?”

Conan lắc đầu, nói “Dưới lầu không có gì hết, cái kia, cái người tự xưng sát thủ đệ nhất thế giới, hình như đi mất rồi”

Lúc mà Conan nói danh hiệu của Ueno Makoto mới tự xưng, thiếu chút nữa không nói thành lời, cậu cảm thấy quá thẹn thùng.

“Tớ đã bào mà, hắn là yêu quái” Ayumi nói “Chỉ có yêu quái mới có thể nhảy từ trên chỗ cao như vậy mà rời đi”

“Nhưng có yêu quái nào lại tự xưng mình là sát thủ đệ nhất thể giới chứ?” Mitsuhiko nói “Nghe như bệnh trung nhị vậy, tớ lúc nhà trẻ đã không dùng tên như này rồi”

“Đúng đó” Genta vô cùng tán thành, nói “Tớ còn đang cảm thấy người này rất lợi hại, hiện tại lại cảm thấy rõ ràng là một tiểu thí hài a”

Ê ê, Conan trợn trắng mắt nhìn mấy đứa nhỏ, trong lòng phun tào, mấy tiểu quỷ này vừa nãy vừa bị dọa xém vỡ mật, bây giờ lại bảo người khác là tiểu thí hài, xem xem ai mới là tiểu thí hài a.

“Nghe nói vậy đúng thật là không có gì lợi hại a” Misuhiko nói “Nếu đổi thành tớ, tớ muốn gọi là kỵ sĩ bóng đêm hay là siêu nhân hắc ám cũng được”

“Thế còn tớ sẽ là kỵ sĩ cơm cá chình! Bảo hộ hế thẩy cơm cá chỉnh!” Genta lập tức đáo lời.

“Cái gì vậy chứ” Misuhiki phun tào.

Kỳ thật cũng chẳng khác mấy a, Conan nhìn mấy tiểu quỷ đang nhao nhao phía trước, cảm thấy trình độ đặt tên của họ cũng chẳng khác mấy so với sát thủ đệ nhất thế giới chẳng kém hơn đâu, đều tệ hại!

Sau đó mấy người họ chạy đến cục cảnh sát gần đó báo án, mà lúc này Ueno Makoto mang theo đống vàng kia về nhà.

Hiện tại vấn đề mới xuất hiện.

Ueno Makoto với mèo béo mắt to trừng mắt nhỏ với đống vàng trước mặt.

Tiền thì có rồi, nhưng là sao mà tiêu thụ đống càng này ra ngoài đây, phải tìm cách đổi thành tiền mặt mới được.

Nhưng người đổi tiền cũng đâu phải muốn tìm là tìm được.

Đống vàng này giá trị cũng không thấp, muốn tìm một người có năng lực, có tài chính, còn phải đồng ý mua đống vàng này mới được, phiền phức lắm a.

Vì thế Ueno Makoto quyết định, đổi toàn bộ là không có khả năng, vậy trước mắt đổi một phần đi, vậy không khó khăn lắm đâu.

Sau đó Ueno Makoto đăng bán trên web đen, rất nhanh đã có một vài người hỏi thăm vàng trên tay hắn.

Bất quá hắn có thể nhận ra, những người này cũng không phải muốn mua số vàng trên tay hăn, mà chủ yếu muốn hỏi thăm tin tức thôi.

Tỷ như Ueno Makoto ở đâu, ở đâu và làm sao mà tìm được số vàng đó, muốn đạt được vài manh mối về số vàng đó.

Ueno Makoto lập tức đem toàn bộ kéo vào danh sách đen.

Hỏi thăm hỏi thăm cái gì a, một đồng vàng cũng không mua, trực tiếp ép mua ép bán mà gặng hỏi tin tức, thật quá đáng.

Hắn cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Bất quá sau khi trải qua tầng tầng sàng lọc, cuối cùng cũng chọn ra được một đối tượng có thể giao dịch.

Sau khi hắn cùng đối phương trao đổi qua lại, xác định số lượng vàng cùng giá cả, hai bên đều cảm thấy hài lòng, bắt đầu lực chọn địa điểm giao dịch.

Kế đó, Ueno Makoto lại phát hiện một chuyện, Tokyo quả thật là một nơi dành cho những giao dịch không lành mạnh a.

Đối phương bảo hiện tại đang công tác ở đây, thời gian đại khái còn một tuần, hoặc là Ueno Makoto chờ hắn trở về, hoặc là Ueno Makoto có thể đến Tokyo để giao dịch với hắn,

Vì thế Ueno Makoto nói hắn cũng định đến Tokyo có việc nên lựa chọ giao dịch ở đây luôn.

Sau khi trao đổi xong, Ueno Makoto dùng năm ngàn yên cuối cùng, không, là bốn ngàn mấy trăm yên thôi, mua một vé tàu cao tốc đến Tokyo.

Ueno Makoto mang mèo béo theo cùng, vì tiết kiệm tiền, chủ yếu là sợ trên đường đến Tokyo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà không có tiền quay lại, nên hắn đã giấu mèo béo trong bao lô, sau đó lên đường.

Mèo béo ở trong ba lô không vừa lòng miếng nào, làm bộ đáng thương nói “Đại ca, ta hơi khó chịu, ba lô này nhỏ quá, ngươi có thể đổi cái khác to hơn không?”

“Không” Ueno Makoto cực kỳ lãnh khốc đáp.

Nguyên nhân hắn không đổi ba lô á, ngoài chuyện ba lô này không hề nhỏ thì còn một nguyên nhân vô cùng quan trọng, hắn không có tiền á.

Nhưng hắn không có mặt mũi mà nói a.

“Hơn nữa ngươi nên giảm béo a, cõng ngươi thiệt nặng” Ueno Makoto nói.

“Ta rất nặng!?” Mèo béo không thể tin nhìn Ueno Makoto, nó còn là mèo con a, một con mèo con cực kì thon thả, mảnh khảnh mà! Ueno Makoto cư nhiên nói nó nặng.

“Nào có! Ta một chút cũng không nặng, ngươi mỗi ngày chỉ cho ta ăn có một mẩu đồ ăn, bụng ta lúc nào cũng đói mà ngươi còn kêu nặng” Mèo béo gào lên cực kì phẫn nộ.

“Vài mẫu của ngươi đã gấp đôi lượng ăn của ta rồi á” Ueno Makoto vừa bỏ chút đồ ăn vào ba lô vừa nói.

Mèo béo có chút chột dạ.

Cuối cùng Ueno Makoto vẫn mang cái ba lô nọ lên đường.

Trên tàu cao tốc phân chia thành toa bình thường và toa vip.

Là một người cần kiện nên hắn chọn mua chỗ ngồi ở toa thường.

Sau khi lên tàu, hắn lập tức gặp phải người quen.

Ran Mori và Conan – người hắn vừa dùng một thân phận khác tiếp xúc cách đây không lâu.

Còn có một người đàn ông có ria mép ngồi cạnh họ, chắc là ba của Ran – Kogoro Mori.

Tầm mắt của Ueno Makoto dừng lại trên người Conan, có chút lo lắng vé xe mình mua không phải sẽ mất trắng sao.

Vì Conan đang ở đây mà, chuyến tàu cao tốc này tủy thời đều có khả năng xuất hiện án mạng.

Hắn đau lòng tiền mua vé tàu a.

Bất quá, ít nhất có người chết hắn có thể ăn ké một chút tử khí, xem cảnh tượng này, nói không chừng sẽ có thể chết rất nhiều người là đằng khác.

Nói vậy, hắn kiếm lời rồi.

Vì thế, Ueno Makoto tìm một góc khuất ngồi xuống.

Vừa mới đặt mông xuống, Ueno Makoto nhìn về toa tàu phí trước thì thấy được hai người đang bước tới.

Gin cùng Vodka, hai người này vẫn một thân đen thui, tay cầm cái rương cũng màu đen nốt, đang hướng tới bên này mà đi.

Lại nói, đây đã là lần thứ ba hắn gặp Gin rồi, nhưng hình như mỗi lần y xuất hiện đều mặc bộ quần áo này thì phải.

Đôi mắt Ueno Makoto nhìn thẳng về phía Gin đang bước tới.

Mèo béo bởi vì Ueno Makoto bỗng nhiên ngừng động tác mà thắc mắc, ở trong ba lô động động một chút, nhỏ giọng kêu hắn “Đại ca?”

Ueno Makoto không có động tĩnh.

“Đại ca?” Vodka cũng hướng về phía Gin – người đang đi bỗng nhiên dừng bước, hỏi.

“Không có gì” Gin nói, đem tầm mắt từ hướng của Ueno Makoto dời đi, tìm chỗ ngồi xuống.

“Nga” Vodka gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua nơi Gin nhin lúc nãy, không thấy gì hết, hắn thu lại tầm mắt rồi theo Gin tìm chỗ ngồi.

Sau đó không bao laaum cả hai cùng đứng dậy rời đi, hướng về toa ăn phía trước mà đi.

Hai người vừa rời khỏi không bao lâu, Ueno Makoto liền thấy Conan lấy cớ đi vệ sinh rời khỏi chỗ ngồi, đi phía sau theo dõi hai người Gin.

Lại một lần nữa, Ueno Makoto thấy cảnh này hơi quen, như là lần Shinichi theo dõi Gin ở công viên giải trí, chỉ có điều Shinichi từ học sinh cấp ba đã biến thành Conan – một học sinh tiểu học.

Hiện tại hắn hơi lo lắng a, lỡ lần sau hắn gặp Conan, có khi nào cậu đã biến thành trẻ sơ sinh rồi không.