Sư Thanh Uyển đột nhiên lật người dựa lên Sư Thanh Dương, trong mắt có kiên trì rất hiếm thấy.
"Uyển Uyển, nàng......" Sư Thanh Dương rất là kinh ngạc với động tác đột ngột của nàng.
Uyển Uyển, động tác của ngươi phải nhanh, không thể để cho tiểu Tứ kịp phản ứng lại...... Nhị tỷ nói vậy.
Sư Thanh Uyển cúi đầu hôn môi Sư Thanh Dương còn đang nói chuyện, một tay thuận thế cũng thâm nhập vào trong lý y của nàng, trực tiếp vỗ về da thịt.
Uyển Uyển, khi đó không được thẹn thùng nga...... Nhị tỷ nói vậy.
Ban đầu động tác của Sư Thanh Uyển có chút trúc trắc, nhưng về sau một khi đã bắt đầu, lại cảm giác tựa như có chút thuận theo cảm giác......
Da thịt nhu nhuyễn hoạt nộn dưới tay, khiến Sư Thanh Uyển có chút quyến niệm
(nhớ nhung), lưu luyến không rời......
Uyển Uyển, ngươi phải tự mình thăm dò ra nơi mẫn cảm của tiểu Tứ a...... Nhị tỷ nói vậy.
Tay của Sư Thanh Uyển dọc theo bên đùi, chậm rãi xoa lên. Bụng dưới bằng phẳng, tiểu sơn khâu
(gò núi) trước ngực vì quấn ngực quanh năm nên cũng không nổi quá rõ. Mà môi cũng chầm chậm di động hướng xuống, lại tới xương quai xanh. Một trên một dưới như giáp công vậy, khí tức của Sư Thanh Dương chầm chầm bất ổn lên.
"Uyển... Uyển Uyển...... Dừng tay......" Sư Thanh Dương thật không dễ mới tìm về thanh âm của mình, "Ai dạy nàng?" Sao đột nhiên khiến người ta không cách nào chống đỡ được như vậy......
Sư Thanh Uyển dừng động tác đang làm lại, ngẩng đầu lên, trên mặt một bộ thiên chân cùng tìиɧ ɖu͙© đan vào nhau, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Sư Thanh Dương.
"Không thể được sao?"
Tuy rằng thời điểm rất không thích hợp, thế nhưng Sư Thanh Dương thật rất muốn đỡ trán. Quả nhiên đều bị Nhị tỷ dạy hư rồi......
Bởi vậy, hôm nay mình phải nhận* rồi sao?
[Chắc ý là nhận mệnh, Mị Mị sai đâu đánh đó]