Chương 48



Sư Thanh Uyển nhìn nàng, ánh mắt mê ly......

Quan lễ phục tân lang trên người nàng cũng đã loạn thất bát tao (~ loạn xì ngầu), y khâm mở rộng đã ngấm ngầm nói lên vừa rồi mình động tình.

Sư Thanh Dương hô hấp dồn dập, trong mắt tựa hồ ngậm hỏa quang, một cái chớp mắt cũng chẳng chớp nhìn người dưới thân. Sau đó động tác như chậm lại, nhẹ nhàng, nắm lấy tay nàng, chầm chậm, mang về hướng thắt lưng nơi đó......

Sư Thanh Uyển từ trong động tác của nàng hiểu được, đợi chuyện gì sẽ phát sinh ....... Lần này có thể sẽ không dừng ngay lúc như trước.

Tim đột nhiên đập mất khống chế, thân thể khẩn trương tựa hồ ngay cả đầu ngón tay đều đang run rẩy......

"Uyển Uyển, đừng sợ......" Sư Thanh Dương lại cúi đầu, lại che lên bên môi hồng kiều diễm ướŧ áŧ, nụ hôn mang theo chút nhẫn nại, ôn nhu, hôn dần dần ra sau, ngậm vành tai nàng, thanh âm có chút không rõ như trước, ngâm nhẹ bên tai nàng, "Ta sẽ chờ nàng......" Ngữ điệu nhiễm phải tìиɧ ɖu͙© áp ách.

Chờ? Chờ cái gì? Trong đầu Sư Thanh Uyển hoàn toàn mông lung, hoàn toàn không cách nào suy nghĩ được.

Ngẩng đầu lên liền thấy Sư Thanh Uyển mê mang đầy mặt, vươn tay ôm ôm nàng, nhẹ giọng nói: "Ngủ đi, dày vò cả ngày đã mệt rồi." Nói rồi tự mình thoát ngoại y, kéo chăn qua, đắp kín người cả hai.

Cứ vậy...... ngủ? Tìиɧ ɖu͙© trên người Sư Thanh Uyển vẫn chưa hoàn toàn rút đi, lúc Sư Thanh Dương đưa tay ôm nàng thì còn run rẩy.

"Thanh Dương...... Tại sao?" Vùi đầu với l*иg ngực Sư Thanh Dương, muộn thanh hỏi.

Sư Thanh Duowg cúi đầu nhẹ hôn nàng, cười nói, "Ta muốn đợi Uyển Uyển lớn lên a......" Trong thanh âm là sủng nịch vô hạn.

Nhị tỷ nói quả nhiên không sai a...... Cho dù Thanh Dương đặc thù cả ngày như vậy cũng sẽ không muốn mình, có lúc người này thật là nghĩ chết được*!

[tử não cân ~ chỉ loại người cứ nghĩ nhiều quá, nghĩ sâu xa hành động quá cẩn thận làm hỏng hết việc]

Trong não đột nhiên lóe qua một họa diện, đó là một bức họa trên sách nhỏ tinh trí do Nhị tỷ nhét cho, họa hai nữ tử đang ---- giao hoan.

Uyển Uyển a, đêm tân hôn, xuân tiêu khổ đoản, lẽ nào ngươi muốn cứ vậy dùng để ngủ với tiểu Tứ? Khi đó ngữ khí của Nhị tỷ thả tới thật nhuyễn, có loại vị đạo dụ dỗ làm theo từng bước......

Lúc đó mình trả lời thế nào chứ?

Không muốn.

Đúng, là không muốn.

Nhưng là, phải làm sao?

Nghe vậy, Nhị tỷ bật cười tại chỗ.

Đương nhiên là làm......

Nhị tỷ nói rất nhiều, nhưng ký ức lại có chút hỗn loạn. Sau đó càng là lấy ra từng quyển từng quyển Xuân cung đồ đặc biệt tới giảng giải cho mình......

Từ ban đầu ngại ngùng, đến lúc sau, cơ hồ muốn nâng đùi bỏ chạy.

Bởi vậy hiện tại, lên làm sao? Sư Thanh Uyển tự hỏi.